- Ngươi…
Gia Luật Nô Chương nhìn thấy A Cốt Đả bỗng nhiên đem chiếu thư thoái vị xé thành nhiều mảnh nhỏ, sau đó vô cùng tức giận, thậm chí hận không thể trực tiếp rút đao ra chém đối phương, tuy nhiên lúc trước Ngô Khất Mãi đã dặn dò gã, bất kể như thế nào cũng không thể làm bị thương A Cốt Đả, cho nên cuối cùng gã chỉ có thể đè nén ngọn lửa giận trong lòng xuống.
- Ha ha ha, muốn ngôi vị Hoàng đế này, vậy hãy bảo Ngô Khất Mãi tự mình đến lấy, hoặc là trực tiếp giết ta đi, đừng tưởng rằng đe dọa có thể khiến trẫm khuất phục.
Lúc này chỉ thấy A Cốt Đả đứng thẳng người cười ha hả nói, chỉ có điều trong nụ cười của gã lại mang vài phần đượm buồn. Dù sao bị chính đệ đệ ruột của mình phản bội, mùi vị này quả thực còn khó chịu hơn so với cái chết.
- Được được được, bắt gã lại cho ta!
Nhìn thấy A Cốt Đả quyết tâm không ký tên, Gia Luật Nô Chương tức giận không biết làm sao, nếu không có mệnh lệnh của Ngô Khất Mãi, gã thật muốn dùng hình với A Cốt Đả, xem xương của gã có phải cứng giống như miệng của gã hay không?
Nghe thấy dặn dò của Gia Luật Nô Chương, binh sĩ phía sau gã nhất loạt đi lên, trói chặt A Cốt Đả, sau đó đưa đến một cái lều vải, tạm thời bị nhốt trong đó. Sau một lát, Ngô Khất Mãi chậm rãi đi vào nơi tổ chức tiệc rượu, nhìn quanh một vòng đám quý tộc Kim quốc xung quanh nói:
- Chuyện vừa rồi chỉ là việc riêng giữa huynh đệ bọn ta, khiến các vị sợ hãi rồi!
- Không dám! Yến Vương Điện hạ khách khí rồi…
Nghe thấy Ngô Khất Mãi nói như thế, đám người phía dưới cũng đều giả bộ cười nói. Cái mạng nhỏ của bọn chúng đều nằm trong tay của Ngô Khất Mãi, lúc này tất nhiên không dám đắc tội với y.
Cũng đúng lúc này, chỉ thấy Gia Luật Nô Chương vừa mới đem A Cốt Đả áp giải ra lại quay về đây, sau đó chỉ thấy gã hành lễ một cái với Ngô Khất Mãi ở trước mặt, sau đó hai tay nâng một chiếu thư mới lớn tiếng nói:
- Bệ hạ, vừa rồi trải qua một lần khuyên bảo nữa của thần, A Cốt Đả đã đồng ý thoái vị, mời Bệ hạ xem qua!
Ngô Khuất Mãi nghe đến đó giơ tay cầm lấy chiếu thư, nhìn qua một cái sau đó giơ cao hướng về phía mọi người xung quanh, mở ra nói:
- Các vị mời xem, đại ca đã đồng ý đem ngôi vị Hoàng đế truyền cho trẫm, từ nay về sau, trẫm chính là Hoàng đế của Kim quốc!
Vừa rồi rõ ràng tất cả mọi người đều nhìn thấy A Cốt Đả vốn dĩ không đồng ý ký tên trên chiếu thư thoái vị, nhưng lúc này Gia Luật Nô Chương bỗng nhiên lại lấy ra một chiếu thư, hơn nữa còn nói A Cốt Đả đã đồng ý thoái vị. Chuyển biến này cũng lớn quá rồi, cho nên rất nhiều người căn bản không tin, hơn nữa trong lúc Ngô Khất Mãi giơ chiếu thư lên, một số người tinh mắt phát hiện trên chiếu thư chỉ có ngọc tỷ mà không có chữ ký của A Cốt Đả, nhưng dựa theo quy định khi A Cốt Đả xưng đế, trên thánh chỉ không những cần phải có ngọc tỷ của Kim quốc, hơn nữa còn phải có chữ ký của gã. Dù sao ngọc tỷ là một vật vô tri, chỉ cần đoạt được nó thì ai cũng có thể dùng, nhưng chữ ký của A Cốt Đả lại nhất định do bản thân gã viết, như vậy mới có thể nắm tất cả quyền lực cao nhất trong tay mình.
Tuy chiếu thư thoái vị này không hợp quy định, nhưng lúc này lại không có ai ngốc mà đứng ra chỉ trích, đặc biệt một số quý tộc qua lại thân thiết với Ngô Khất Mãi, Gia Luật Nô Chương, những người này sau khi liếc mắt ra hiệu cho nhau, lập tức tiến lên hành đại lễ với Ngô Khất Mãi nói:
- Hạ thần tham kiến Hoàng đế Bệ hạ.
Con người đều có bản tính hùa theo, có người đi đầu, những người còn lại cũng đều tiến lên hành lễ biểu hiện lòng trung thành với Ngô Khất Mãi. Tuy rằng bọn chúng biết rõ chiếu thư trong tay đối phương căn bản không hợp pháp nhưng hiện tại Ngô Khất mãi đã khống chế đại cục, cho nên bọn chúng cũng chỉ có thể bị động chấp nhận.
Sau khi giành được sự thừa nhận của tất cả quý tộc Kim quốc ở đây, Ngô Khất Mãi lập tức khởi binh quay về phủ Hoàng Long, sau đó không đánh mà thắng đã khống chế được đô thành của Kim quốc, hơn nữa còn chiếu cáo tin tức mình đăng cơ làm đế. Đối với việc này tuy rằng có không ít người biết được nội tình trong đó, nhưng đành vậy, A Cốt Đả đã bị Ngô Khất Mãi nhốt lại rồi, những người còn lại dù có bất mãn cũng không dám phản kháng. Vì thế trong thời gian ngắn ngủi vài tháng, Ngô Khất Mãi cũng đã khống chế được cục diện Kim quốc, và y còn muốn đổi một vài tướng lĩnh trong quân thành tâm phúc của mình, kể từ đó, ngôi vị Hoàng đế của y cũng càng thêm củng cố.
Trong hoàng cung Kim quốc, Gia Luật Nô Chương hành lễ một cái với Ngô Khất Mãi đang ngồi trên ghế rồng nói:
- Bệ hạ, hiện tại đại cục trong nước đã ổn định, người xem có nên liên lạc với Đại Tống, thảo luận qua một chút chuyện cầu hòa không. Dù sao chuyện này nên sớm chứ không nên chậm trễ. Sớm một chút đạt được nghị hòa với Đại Tống, chúng ta cũng có thể sớm thoát khỏi hoàn cảnh khó khăn trong nước một chút.
Nghe thấy Gia Luật Nô Chương nhắc tới chuyện nghị hòa, Ngô Khất Mãi đang do dự một lát rồi mở miệng nói:
- Liêu Vương, lần trước ngươi đoán Triệu Nhan khả năng đã thất thế, đối với việc này ta đã bảo ngươi thám thính lại một chút, hiện tại có thể thăm dò rõ ràng chưa?
Lúc trước khi Gia Luật Nô Chương thuyết phục Ngô Khất Mãi cướp ngôi, chủ yếu chính là vì lấy cầu hòa làm mồi nhử, mà điều kiện cầu hòa tiên quyết là Triệu Nhan thất thế, tuy nhiên sau đó Ngô Khất Mãi bị dã tâm làm cho mình mất phương hướng, sớm đã quên đi chuyện cầu hòa gì đó mà một lòng muốn đảo chính đoạt lấy ngôi vị hoàng đế, như vậy mới có thể thỏa mãn dã tâm của mình, nhưng đến hiện tại mới nhớ đến điều kiện tiên quyết để cầu hòa.
- Bệ hạ yên tâm, chuyện này ta sớm đã thăm dò rõ ràng, cái vị tiểu Hoàng đế kia của Đại Tống đã trưởng thành, tuy rằng Triệu Nhan là trưởng bối của gã, nhưng bởi vì uy danh của Triệu Nhan, khiến cho gã thấy uy hiếp rất lớn với ngôi vị Hoàng đế, bởi vậy từ sau khi vị tiểu Hoàng đế kia tự mình chấp chính liền bất hòa với Triệu Nhan, hơn nữa hạ thần còn nghe nói, trưởng tử của Triệu Nhan còn bị buộc rời khỏi Đại Tống, đi đến một nơi khác tên là châu Âu lập quốc, xem ra Triệu Nhan cũng là đang tìm đường lui cho chính mình, từ đó có thể biết tình hình Triệu Nhan ở Đại Tống gay go đến mức nào!
Gia Luật Nô Chương lúc này nói loạn một tràng, lời của gã trong thật có giả, càng có thể mê hoặc người khác.
Ngô Khất Mãi nghe đến đó rốt cục cũng gật đầu yên tâm, từ sau khi cướp ngôi thành công, y đối với Gia Luật Nô Chương hết sức tín nhiệm, căn bản không nghĩ tới đối phương sẽ lừa mình ở những chuyện đại sự như này, cho nên chỉ thấy y nhanh chóng mở miệng nói:
- Một khi đã như vậy, vậy phái người đi Đại Tống yêu cầu nghị hòa đi!
- Bệ hạ anh minh!
Gia Luật Nô Chương thấy Ngô Khất Mãi cuối cùng cũng đồng ý cầu hòa, lập tức thở phào nhẹ nhõm, tuy nhiên lúc này gã lại do dự một chút mới nói tiếp:
- Bệ hạ, lúc phái người đi cầu hòa, có phải nên đem A Cốt Đả cùng dẫn đến Đại Tống không? Thứ nhất có thể thể hiện thành ý của chúng ta, thứ hai cũng có thể tiêu diệt một tai họa ngầm cho Bệ hạ.
Nghe thấy Gia Luật Nô Chương đề nghị trực tiếp đưa đại ca mình đến Đại Tống, Ngô Khất Mãi lúc này cũng không khỏi có chút do dự. Từ sau khi y cướp ngôi, A Cốt Đả vẫn bị giam giữ ở trong địa lao ở hoàng cung, xung quanh toàn bộ đều là tâm phúc của y canh giữ, hơn nữa y cũng vẫn luôn không có mặt mũi đi gặp A Cốt Đả, càng không đành lòng giết chết gã, nhưng chỉ cần A Cốt Đả còn sống, đối với y là một uy hiếp quá lớn, ngộ nhỡ nếu như A Cốt Đả được người khác cứu ra, với uy danh của A Cốt Đả ở Kim quốc, vung tay hô lớn bên dưới nhất định người người tập hợp đi theo, đến lúc đó nói không chừng còn có thể đuổi y xuống khỏi ngôi vị Hoàng đế. Tuy nhiên nếu như đưa A Cốt Đả đến Đại Tống, đến lúc đó gã khẳng định cũng chỉ còn đường chết, điều này làm cho Ngô Khất Mãi vẫn có chút không đành lòng.