Trên chiến trường, Ngô Khất Mãi đã giết đến đỏ cả mắt rồi, lúc này y sớm đã buông bỏ thân phận của Hoàng đế, chỉ coi mình là một tướng sĩ bình thường nhất, thanh đao trong tay không ngừng múa, thu một mạng rồi lại một mạng của quân địch, chỉ có điều ở trong tình thế binh lực bị bao vây, tướng lĩnh dưới tay y cũng từng người một ngã xuống, hộ vệ bên cạnh Ngô Khất Mãi càng ngày càng thưa, may mắn đám tướng sĩ này đều là tâm phúc của y, không có mệnh lệnh của y, cả bọn thà chết cũng không đồng ý đầu hàng.
- Ném.
Trên chiến trường bỗng nhiên truyền đến một tiếng hiệu lệnh, ngay sau đó tướng sĩ vây quanh Ngô Khất Mãi đột nhiên ném ra vô số dây thừng, bất ngờ không đề phòng, Ngô Khất chỉ cảm thấy người bị siết chặt, cánh tay và cổ đã bị dây thừng trói lại siết chặt, ngay sau đó binh lính xung quanh cùng nhau dùng sức, Ngô Khất Mãi lập tức ngã xuống đất, sau đó bị bắt dẫn vào trong hàng lối của quân địch, không đợi cho Ngô Khất Mãi đứng dậy, đã có mười mấy thanh giáo nhọn đặt ở trên cổ y.
Ngô Khất Mãi bị bắt, hơn trăm tướng sĩ thuộc hạ của y còn sót lại vốn dĩ muốn đầu hàng, đáng tiếc Gia Luật Nô Chương căn bản không chịu chấp nhận, vung tay sai người đem những tâm phúc này của Ngô Khất Mãi tàn sát không chừa một ai, đến tận lúc này Gia Luật Nô Chương mới đến trước Ngô Khất Mãi cười ha hả nói:
- Ngô Khất Mãi, ngươi hà tất phải như thế?
- Phì! Không ngờ rằng ngươi lại cấu kết cùng một duộc với người Tống, đáng tiếc trẫm bị ngươi bịt mắt mới rơi vào kết cục ngày hôm nay!
Ngô Khất Mãi ánh mắt tức giận trừng đôi mắt đỏ lòm nói, lúc này mũ sắt trên đầu y cũng rơi, trên áo giáp cũng bị rách mấy lỗ lớn, cả người toàn là bùn đất và máu me, xem ra vô cùng thảm hại.
- Ha ha, đừng đổ tất cả mọi việc lên đầu ta, nếu không phải chính ngươi có dã tâm, sao lại có thể đoạt lấy ngôi vị Hoàng đế của đại ca ngươi, nếu như hiện tại A Cốt Đả vẫn là Hoàng đế, chỉ sợ ta cũng sẽ không có cơ hội khống chế được phủ Hoàng Long.
Gia Luật Nô Chương lúc này lại mỉm cười nói, đại cục đã định, gã cuối cùng cũng có thể báo công với Đại Tống rồi.
Nhìn thấy Gia Luật Nô Chương vẻ mặt tươi cười đắc ý, Ngô Khất Mãi lại càng thêm phẫn nộ, chỉ vào gã bắt đầu chửi ầm lên, đáng tiếc Gia Luật Nô Chương căn bản không quan tâm, vung tay sai người bắt Ngô Khất Mãi lại, sau đó lập tức phái người đi Đại Tống đầu hàng. Chuyện lần này từ bên ngoài nhìn vào thấy Đại Tống căn bản không có can dự vào trong đó, tất cả cũng chỉ là nội bộ Kim quốc làm phản, điều này cũng tránh cho người khác mượn cớ.
Sau khi Triệu Nhan bảo Tống sứ Vương Kỳ đáp ứng yêu cầu đàm phán của Ngô Khất Mãi, nhưng lại không để cho gã đi Tam Long Lĩnh, mà sai Dương Hoài Ngọc dẫn đầu đại quân dàn trận ở biên giới Kim quốc, làm tốt chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng có thể tiến công. Nếu như Gia Luật Nô Chương thành công, như vậy Đại Tống bọn hắn sẽ tấn công thần tốc, trong thời gian ngắn nhất khống chế Kim quốc, nhưng nếu chẳng may Gia Luật Nô Chương thất bại, nhất định cũng sẽ gây cho Kim quốc phiền toái không nhỏ, đến lúc đó bọn hắn sẽ thừa cơ hội này tiến đánh Kim quốc, bởi vậy bất kể Gia Luật Nô Chương thành hay bại, lần này Triệu Nhan đều quyết tâm muốn tiêu diệt Kim quốc.
- Phụ thân, Đại Tống chúng ta đang chuẩn bị tiến đánh Kim quốc, đúng lúc cần phải có người ở trong Kim quốc để tiếp ứng. Tại sao cha lại bảo con rời khỏi đó sớm như vậy chứ>
Trong đại trướng của Triệu Nhan, Triệu Tín có chút bất mãn nói. Vốn y ở trong Kim quốc mai phục vô cùng tốt, nhưng Triệu Nhan vừa tới biên giới Kim quốc liền cưỡng ép bắt y lui về, lệnh của cha khó mà làm trái, y cũng đành phải ngoan ngoãn đi vào trong đại quân, tuy nhiên lúc y gặp phụ thân cũng khó tránh khỏi có chút oán giận.
- Muốn tiếp ứng cái gì, hết thảy Kim quốc đều đã ở trong lòng bàn tay chúng ta, nhiệm vụ của Hoàng Thành Ty các con hình như cũng đã hoàn thành, bất kể Gia Luật Nô Chương có thành công hay không, tiếp theo đều là việc cần làm của quân đội, mấy người các con ở lại Kim quốc có thể có tác dụng gì, vẫn là ngoan ngoãn ở lại trong quân cho ta, không được chạy loạn lên!
Triệu Nhan vừa trừng mắt vừa nói. Thật ra Triệu Tín tính cách giống với Triệu Nhan lúc còn trẻ nhất, ở ngoài mặt tuy rằng thoạt nhìn hi hi ha ha không có chính kiến, nhưng thật ra trong lòng vô cùng có chủ kiến, đây cũng là nguyên nhân Triệu Nhan không có cách nào để nắm bắt được Triệu Tín.
Nhìn thấy phụ thân tức giận, Triệu Tín không sợ hãi chút nào, vẫn hi hi ha ha cười nói chuyện với Triệu Nhan. Lúc thì hỏi một chút tình hình ở trong nhà, lúc sau lại quấn lấy nói đợi đến sau khi kết thúc chuyện của Kim quốc, y muốn đi Cao Ly hoặc Oa quốc một chuyến. Đối với việc này tuy rằng Triệu Nhan cự tuyệt ngay, nhưng Triệu Tín lại không tức giận chút nào, vẫn cứng đầu cười hi hi nhõng nhẽo như cũ, quả thực là cực kỳ không còn mặt mũi nào.
Vài ngày sau, người Gia Luật Nô Chương phái đi báo tin rốt cục đến được đại doanh của Triệu Nhan. Lúc nhận được tin tức Ngô Khất Mãi đã bị bắt giữ, Triệu Nhan hưng phấn đập bàn một cái, sau đó lệnh cho đại quân thẳng tiến tới Kim quốc, khi vừa bắt đầu đến biên giới Kim quốc, quân canh giữ biên giới còn muốn ngăn cản, nhưng khi người đưa tin của Gia Luật Nô Chương trình ra một văn bản Gia Luật Nô Chương tự mình kí tên, lúc này quân canh giữ cũng do dự, đặc biệt sau khi nhìn thấy quân Tống đối diện gần như gấp bọn chúng mười mấy lần, cuối cùng lựa chọn vô cùng sáng suốt là đầu hàng.
Sau khi hợp nhất quân Kim ở biên giới, quân Tống lại tiếp tục thẳng tiến, trên đường tuy rằng thi thoảng gặp phải quân canh giữ của Kim quốc, tuy nhiên phần lớn quân canh giữ đều lựa chọn đầu hàng, một số nhỏ tuy rằng lựa chọn chống cự, nhưng với ưu thế tuyệt đối về binh lực, sự chống cự của bọn chúng căn bản không có bất cứ ý nghĩa gì, đến ngăn cản một bước chân của quân Tống cũng không làm được.
Cũng chính bởi vậy cho nên tốc độ quân Tống tiến bước rất nhanh, năm ngày sau đã đi tới bên dưới phủ Hoàng Long. Gia Luật Nô Chương lúc này sớm đã nhận được tin tức, chuẩn bị xong thư hàng và ngọc tỷ của Kim quốc, ra khỏi thành mười dặm hướng tới quân đội do Triệu Nhan dẫn đầu để đầu hàng. Lần này Triệu Nhan đại diện cho Đại Tống tiếp nhận thư hàng của Gia Luật Nô Chương, điều này cũng đánh dấu Kim quốc chính thức diệt vong.
- Lăng Vương Điện hạ, Ngô Khất Mãi đã bị giam giữ trong đại lao ở trong thành, bất cứ lúc nào người cũng có thể đến bắt giữ!
Sau khi làm xong nghi thức đầu hàng, Gia Luật Nô Chương cười lấy lòng với Triệu Nhan.
- Làm tốt lắm, phủ Hoàng Long nhỏ, đại quân không tiện vào thành, bổn vương cũng không lưu lại ở đây lâu, ngươi sai người lập tức đưa Ngô Khất Mãi đến quân doanh, ngày mai ta sẽ áp giải cả gã và A Cốt Đả về kinh hỏi tội!
Triệu Nhan nghe đến đó gật đầu nói. Vì để cẩn thận, hắn căn bản không có ý định vào thành, đây cũng không phải là nhát gan mà là lo lắng xảy ra bất cứ chuyện ngoài ý muốn gì, từ đó làm cho toàn bộ cục diện không thể khống chế được, dù sao thân phận của hắn thật sự quá quan trọng.
- Tiểu nhân hiểu rồi, lập tức sai người đưa Ngô Khất Mãi tới đây!
Gia Luật Nô Chương cũng vô cùng thông minh, sau một lần suy nghĩ là hiểu được ý tứ của Triệu Nhan, lập tức vội đáp lời, sau đó xoay người sai người đem Ngô Khất Mãi ra đây, đồng thời mở lớn cổng thành và sai quân lính thuộc hạ bỏ vũ khí xuống, dùng việc này để xóa tan lòng nghi ngờ của Triệu Nhan.
Nhìn thấy vậy, Triệu Nhan cũng gật đầu hài lòng, Gia Luật Nô Chương mặc dù là một tiểu nhân không hơn không kém, nhưng bản lĩnh đoán ý qua lời nói và sắc mặt quả là không nhỏ, khó trách có thể đạt tới vị trí hiện tại ở Kim quốc, đáng tiếc Đại Tống lại không cần nhân tài như vậy, sau này vẫn nên để cho gã tránh xa triều đình mới được.