You have paid 25 points for this content
Triệu Nhan đã không chỉ một lần cảm thấy đáng tiếc cho A Cốt Đả, bởi vì nếu như y sinh ra ở Đại Tống mà không phải sinh ra ở Nữ Chân, tất nhiên có thể làm việc lớn một phen, tuy nhiên A Cốt Đả nghe đến đó lại kiên định lắc đầu nói:
- Lăng Vương Điện hạ không cần phải thấy đáng tiếc cho ta, A Cốt Đả ta sinh ra là người Nữ Chân, chết là quỷ Nữ Chân, cho dù đầu thai kiếp sau cũng vẫn hy vọng mình là một người Nữ Chân.
- Ha ha cũng là bản vương nhiều chuyện rồi.
Triệu Nhan nghe thấy những lời này của A Cốt Đả cũng không có tức giận, ngược lại cười ha hả nói, tuy nhiên khi nói tới đây, sắc mặt của hắn bỗng nhiên lạnh lùng rồi nói tiếp:
- Tuy nhiên tâm nguyện này của ngươi chỉ sợ là không cách nào thực hiện được, sau này trên đời sẽ không còn người Nữ Chân nữa rồi.
- Cái gì? Ngươi có ý gì, chẳng lẽ các ngươi muốn giết sạch tất cả người Nữ Chân sao?
A Cốt Đả nghe đến đó cũng vừa sợ hãi vừa tức giận, lập tức lớn tiếng giận dữ hét, nhưng đồng thời y lại cảm thấy vô cùng sợ hãi, bởi vì quả thật Đại Tống có thực lực diệt tộc Nữ Chân.
- Ha ha, tuy rằng ta rất muốn khiến người Nữ Chân hoàn toàn biến mất trên thế giới, nhưng vẫn kìm lại không hạ quyết tâm làm ra chuyện diệt tộc, tuy nhiên hôm nay ta vừa mới nhận được tin tức, Kim quốc bên kia sau khi bị chúng ta chiếm đóng, bách tính các tộc bị các ngươi thống trị bắt đầu tấn công người Nữ Chân các ngươi một cách điên cuồng, theo ta được biết, phần lớn người Nữ Chân nội bộ Kim quốc đã bị loạn dân giết chết, người Nữ Chân còn sót lại hoặc là thay hình đổi dạng đóng giả thành tộc người khác mà sinh sống, hoặc là trực tiếp trốn trong núi sâu, cho nên từ một góc độ nào đó mà nói, người Nữ Chân các ngươi đã kết thúc rồi.
Triệu Nhan lúc này lại mỉm cười nói.
Chuyện Kim quốc bên kia nhằm vào người Nữ Chân không phải là hắn âm thầm châm ngòi, trên thực tế chuyện này không có chút liên quan gì đến hắn, ngược lại lại có quan hệ chặt chẽ với hai huynh đệ A Cốt Đả, bởi vì sau khi bọn họ thành lập Kim quốc, liền quy định người Nữ Chân là người cao quý nhất trong Kim quốc, ngự trị phía trên các tộc dân khác, thậm chí bọn họ giết chết bách tính tộc dân khác vốn dĩ không phạm tội, chỉ cần giao nộp tiền phạt quy định là được.
Những người Nữ Chân này đều là người hoang dã từ trong núi đi ra, căn bản không hiểu được phép tắc gì, kết quả ở Kim quốc muốn làm gì thì làm. Tội phạm phải cũng khó dung thứ, bình thường những người khác giận người Nữ Chân mà không dám nói gì, nhưng sau khi Kim quốc bị Đại Tống chiếm đóng, những ngọn lửa giận dữ đè nén đã lâu cuối cùng lập tức phun trào. Thật có thể nói là có thù báo thù có oán báo oán, ngay cả quân Đại Tống cũng không ngăn cản được, đương nhiên quân Đại Tống cũng chẳng muốn ngăn cản, bởi vì bọn họ nghe thấy rất nhiều tội ác người Nữ Chân phạm phải, những thứ khác không nói, chỉ việc năm đó người Nữ Chân tàn sát thành Thượng Kinh không còn ai chính là tội ác vô cùng lớn, kết quả với thái độ này của Đại Tống càng dung túng người Kim quốc báo thù, trong vòng vài ngày ngắn ngủi người Nữ Chân trong Kim quốc đã bị tàn sát sạch sẽ.
A Cốt Đả nghe thấy không ngờ dân chúng trong nước tạo phản, trong lúc nhất thời cũng tỏ ra vẻ trầm tư, ngược lại Ngô Khất Mãi lại tức giận mở miệng chửi:
- Một đám dân đen, nếu sớm biết sẽ như thế này, lúc trước nên đem xử tử toàn bộ bọn chúng!
- Nước có thể nâng thuyền, cũng có thể lật thuyền, đạo lý này chỉ sợ các ngươi vĩnh viễn cũng không hiểu được, hơn nữa chỉ dựa vào một chút nhân khẩu người Nữ Chân các ngươi, ngươi cảm thấy có thể phát triển đến đâu?
Triệu Nhan nghe thấy lời của Ngô Khất Mãi thì lườm y một cái nói. Đối với bộ lạc Hoàn Nhan – một tiểu bộ lạc người hoang dã không có bất kỳ nền móng nào mà nói, bọn chúng đã bị ảnh hưởng bởi bản tính, đối với phương diện thống trị quốc gia căn bản không có kinh nghiệm gì, càng sẽ không thể xử lý tình hình phức tạp trong nước, chỉ có thể dựa vào việc áp đặt thống trị, cho nên người Nữ Chân rơi vào kết cục hiện tại cũng không trách được người khác.
- Hừ, người Nữ Chân ở Kim quốc chỉ có bộ lạc Hoàn Nhan chúng ta, nhưng Lăng Vương ngươi hình như đã quên, người Nữ Chân chúng ta vốn ở rừng núi, chỉ cần rừng núi còn, người Nữ Chân cũng sẽ không diệt vong!
A Cốt Đả lúc này bỗng nhiên mở miệng nói, khi biết được Kim quốc bị diệt, y đã chuẩn bị tốt tinh thần bộ lạc Hoàn Nhan bị tàn sát rồi, tuy nhiên người Nữ Chân không hề chỉ có mỗi bộ lạc Hoàn Nhan, còn có không ít bộ lạc người Nữ Chân khác sinh sống ở giữa Trường Bạch Sơn và Hắc Long Giang, cho nên Triệu Nhan không có khả năng tiêu diệt toàn bộ người Nữ Chân.
Nghe thấy những lời trên của A Cốt Đả, chỉ thấy Triệu Nhan lại cười ha ha rồi nói:
- Đúng vậy, quả thật vẫn còn không ít người Nữ Chân sinh sống ở trong rừng núi, bởi vì địa hình trong rừng núi phức tạp, chúng ta rất khó để phái binh quét sạch. Tuy nhiên cũng không phải là không có biện pháp, ví dụ chúng ta có thể phái người làm giao dịch với bọn chúng, sau đó từ từ dụ dỗ bọn chúng chủ động ra khỏi rừng núi, chỉ cần sau khi bọn chúng ra khỏi rừng núi, giết đi hay đối đãi tử tế đều chỉ là chuyện nhỏ với chúng ta.
- Hừ, người Nữ Chân bọn ta tuy rằng không thông minh, nhưng cũng không ngu ngốc, làm sao có thể bị các ngươi dụ dỗ ra khỏi chỗ ẩn thân ở rừng núi một cách đơn giản như vậy?
Triệu Nhan còn chưa nói hết lời đã bị Ngô Khất Mãi lớn tiếng ngắt lời.
- Ha ha, cái này có gì khó, cuộc sống người Nữ Chân các ngươi trong rừng núi có bộ dạng như thế nào, thiết nghĩ các ngươi hiểu rõ hơn bọn ta, ăn không đủ no mặc không đủ ấm, mỗi lần qua mùa đông quả thực giống như là đang đánh cược mạng sống, trong số trẻ con mới sinh ra trong bộ lạc, trong mười đứa chỉ có ba đứa còn có thể sống sót đã coi như là không tồi, nhưng ngươi nhìn Đại Tống bọn ta, tuy rằng cũng có không ít người nghèo nhưng chỉ cần không gặp phải thiên tai, ít nhất có thể ăn no mặc ấm, mắc bệnh cũng có thầy thuốc, thậm chí chỉ cầm ngươi chịu nỗ lực, làm giàu cũng không phải là quá khó khăn, cho nên nếu như bọn ta tuyên bố chỉ cần người Nữ Chân từ trong rừng núi đi ra là có thể trở thành con dân của Đại Tống, ngươi cảm thấy đám người Nữ Chân đó sẽ chọn như thế nào?
Triệu Nhan lại cười to nói.
Dựa vào vận dụng máy hơi nước, Đại Tống đang tiến hành một cuộc cách mạng công nghiệp, điều này cũng kéo theo điều kiện cuộc sống của bách tính bình thường được nâng cao, khu vực hạ lưu Hoàng Hà lấy Đông Kinh làm trung tâm đã giải quyết xong cơ bản vấn đề no ấm, chất lượng cuộc sống các địa phương khác cũng được nâng cao, điều này đối với tộc dân bên ngoài Đại Tống mà nói, sẽ phát sinh ra một lực hấp dẫn cực lớn, ví dụ Đại Lý và Cao Ly đã thỉnh cầu nội phụ mấy lần, đây chính là ưu thế văn minh tầm cao mang đến.
Từ sau khi lập quốc, A Cốt Đả và Ngô Khất Mãi cũng đã mở rộng tầm mắt, tiếp xúc với rất nhiều thứ trước kia không tiếp xúc đến, tất nhiên biết Đại Tống có sức hấp dẫn với các tộc dân khác. Những thứ khác không nói, lúc trước bách tính Kim quốc bọn họ liều mạng muốn chạy trốn tới Đại Tống, điều này không những chỉ bởi vì bọn họ áp đặt thống trị trong nước, đồng thời cũng là vì những bách tính này hướng đến cuộc sống ở Đại Tống, hơn nữa đối với cuộc sống người Nữ Chân trong rừng núi mà nói, cuộc sống ở Đại Tống quả thực giống như là thiên đường vậy, cho nên chỉ cần Đại Tống đồng ý tiếp nhận những người Nữ Chân đó, chỉ sợ không đến vài năm toàn bộ bọn họ đều sẽ đi ra khỏi rừng núi, đến lúc đó chỉ sợ thật sự cũng không còn có người Nữ Chân nữa.
Nghĩ đến những việc trước mắt, hai người A Cốt Đả cũng đều mặt tối sầm, trong ánh mắt đầy sự nản lòng, qua một lúc lâu, chỉ thấy A Cốt Đả lại ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm Triệu Nhan nói:
- Lăng Vương Điện hạ thật sự giỏi tính toán, chúng ta thua ở trong tay ngươi cũng không có gì oán giận, chỉ có điều ngươi rốt cuộc là ai, vì sao phải tiêu diệt bộ tộc Nữ Chân ta mới cam tâm?