Bắc Tống Nhàn Vương – Dịch Full

Chương 643 - Chương 645: Lã Tống (Thượng).

Chưa xác định
Chương 645: Lã Tống (thượng).

- Thủ lĩnh…

- Gọi ta là Chỉ huy sứ. Bây giờ ta là Chỉ huy sứ của Thủy Sư Bình Ba Quân, không cùng đẳng cấp với các ngươi, không được xưng hô như trước kia nữa!

Ác Quỷ còn chưa dứt lời đã bị Từ Nguyên sa sầm mặt mày ngắt lời.

Sau khi hộ tống Triệu Nhan đi khảo sát tình hình hải mậu ở phía nam, cuối cùng đã được Triệu Nhan bổ nhiệm là Chỉ huy sứ của Thủy Sư Bình Ba Quân. Lại nói tiếp, quân đội của Đại Tống được chia thành bốn cấp sương, quân, doanh, đô. Trong đó, mỗi sương hạt mười quân, quân hạt gồm năm doanh, mỗi doanh hạt năm đô, mỗi đô gồm một trăm người. Nói cách khác, trong tay Từ Nguyên và Ác Quỷ đều có hai nghìn năm trăm binh lực, tương đương với ba mươi tàu chiến lớn, ngoài ra còn có số lượng lớn các tàu tiếp tế và các chiến thuyền nhỏ. Đội ngũ chiến thuyền với quy mô này, trừ phi gặp được Thủy sư Đại Tống với quy mô ngang nhau, nếu không, ở trên biển sẽ là vô địch. Có thể giao cho Từ Nguyên lực lượng lớn như vậy, điều này chứng tỏ Triệu Nhan rất tín nhiệm Từ Nguyên.

- Ha ha, thói quen!

Ác Quỷ nghe Từ Nguyên khiển trách lại cười cười xin lỗi sau đó mới sửa lại:

- Chỉ huy sứ, Lăng Vương điện hạ lần này nói là cho chúng ta đi Lã Tống, nhưng chưa nói là đi làm gì. Không phải chúng ta chỉ đi một vòng xong quay lại chứ?

Nghe Ác Quỷ cuối cùng đã hỏi mình vấn đề này, Từ Nguyên mỉm cười nhìn gã một cái rồi mới mở miệng nói:

- Ác Quỷ, lúc trước khi ở trên biển, chúng ta không có chỗ ở cố định. Sau đó nghe theo đề nghị của Lăng Vương, đưa theo các người tới đảo Lưu Cầu. Bây giờ, chúng ta đến Lã Tống cũng giống như lúc chúng ta tới Lưu Cầu. Chính là đến kiến tạo cảng và cứ điểm để sau này xây dựng cảng và làm những việc khác.

- Cái gì? Muốn thành lập cứ điểm ở Lã Tống?

Ác Quỷ nghe Từ Nguyên nói liền khiếp sợ nói to. Bởi vì không những Lã Tống rộng lớn hơn và xa hơn đảo Lưu Cầu mà hơn nữa, người trên đảo Lã Tống đã tồn tại khái niệm quốc gia. Điều đó khiến cho người dân ở Lã Tống mạnh hơn nhiều so với thổ dân trên đảo Lưu Cầu. Cho nên, muốn họ thành lập cứ điểm trên đảo Lã Tống nhất định không tránh khỏi phát sinh xung đột với người dân bản địa. Đây không phải một chuyện dễ.

Nhìn dáng vẻ kinh ngạc của Ác Quỷ, Từ Nguyên bình tĩnh cười nói:

- Ta biết ngươi đang lo lắng điều gì. Tuy nhiên, lần này chúng ta đã được chuẩn bị đầy đủ. Binh lực hai quân của ta và ngươi gồm năm ngàn người đã gần như có thể thổi bay tiểu quốc Nam Dương. Huống hồ, trên thuyền chúng ta còn mang theo số lượng lớn hỏa khí, cho nên căn bản không cần băn khoăn đến đám thổ dân tiểu quốc đó. Nếu chúng dám phản kháng, vậy hãy để chúng nếm thử sự lợi hại của hỏa khí. Đến khi chúng sợ hãi rồi, chúng ta sẽ đem một ít hàng hóa trên thuyền giao dịch với chúng. Cái này gọi là vừa đấm vừa xoa, tuy rằng cũ rồi nhưng chỉ cần dùng được là được.

- Chuyện này…

Ác Quỷ nghe xong lại càng khiếp sợ. Trước kia, Ác Quỷ cho rằng, những người xuất thân từ hải tặc như mình mới là những người có thể giết người không chớp mắt. Nhưng bây giờ tiến vào quan trường Đại Tống rồi, gã phát hiện ra quan viên Đại Tống đôi khi còn ác độc hơn cả họ. Chẳng hạn như vị vương gia Triệu Nhan này. Bình thường nhìn thấy, hắn ta đều vui cười, hết sức hòa khí. Nhưng không ngờ hắn lại có thể đưa ra quyết định này. Đến khi họ tới Lã Tống, không biết có bao nhiêu thổ dân sẽ chết ở trong tay bọn họ?

- Ác Quỷ, có một số việc ngươi phải học cácH không đi làm rõ nguyên nhân của nó, chỉ cần chấp hành theo ý cấp trên là được. Giống như lúc ngươi còn là thủ hạ của ta, bất kể ta nói gì thì ngươi làm cái đó. Ngươi đều hoàn thành rất tốt mọi chuyện, đó chính là điểm mà ban đầu ta thích nhất ở ngươi!

Lúc này, Từ Nguyên tiến lên vỗ vỗ vai Ác Quỷ nói. So với Ngư Nương, Ác Quỷ rõ ràng không thích ứng với quan trường Đại Tống cho lắm. Cho nên Từ Nguyên mới phải dạy bảo cho gã.

- Ta hiểu rồi. Sau này ta sẽ coi Lăng Vương điện hạ giống như thủ lĩnh trước kia, bất kể ngài ấy chỉ bảo chuyện gì ta đều không hỏi mà chỉ cần hoàn thành!

Ác Quỷ có thể trở thành trợ thủ đắc lực của Từ Nguyên lúc trước thì cũng không phải là kẻ ngốc. Hơn nữa, Từ Nguyên đã nói vô cùng rõ ràng, nếu gã còn không hiểu thì quả thật quá kém thông minh rồi.

Thấy Ác Quỷ đã hiểu, Từ Nguyên cũng hài lòng gật đầu. Nhưng, Ác Quỷ bỗng cười he he rồi nói:

- Từ Chỉ huy sứ, vốn dĩ lần này là Ngư Nương đi cùng ngài, nhưng tại sao ngài nhất định không chịu mà lại muốn ta đi theo ngài. Có phải ngài lo lắng Công chúa sẽ suy nghĩ nhiều?

Đối với chuyện Ngư Nương thích Từ Nguyên, Ác Quỷ là người biết rõ hơn ai hết. Thậm chí, từ trong thâm tâm, Ác Quỷ vẫn hy vọng Từ Nguyên có thể đến với Ngư Nương. Đáng tiếc, Từ Nguyên sớm đã có người trong lòng, hơn nữa bây giờ đã lập gia đình với Công chúa. Chỉ có điều, Ngư Nương vẫn chưa từ bỏ ý định, thời gian này thường xuyên tới nhà Từ Nguyên, bên ngoài thì là để gặp Công chúa, nhưng lại có ý đồ sâu xa.

- Công chúa là một người phụ nữ rộng lượng, nàng không để ý nhiều như vậy. Hơn nữa, bây giờ nàng và Ngư Nương đã trở thành tỷ muội tốt, thường tới nói chuyện với nhau, có những khi ta còn không xen vào được. Nếu bây giờ ta đưa Ngư Nương theo, Công chúa sẽ không có ai để nói chuyện, nên ta mới cố ý để Ngư Nương ở lại.

Từ Nguyên mạnh miệng nói. Thê tử của y là Thục quốc công chúa thực ra đã sớm nghi ngờ quan hệ của y với Ngư Nương. Chỉ có điều, Thục quốc công chúa không biết nghĩ như thế nào lại tạo mối quan hệ tốt với Ngư Nương. Điều này khiến cho mỗi lần Từ Nguyên nhìn thấy Ngư Nương đi vào phủ mình đều có cảm giác kinh hồn bạt vía, luôn cho rằng hai người này ở cùng nhau thì không có chuyện gì tốt đẹp.

- Ha ha, Công chúa có phải người rộng lượng hay không thì ta không biết. Nhưng ta cũng biết Ngư Nương vẫn chưa dứt bỏ tình cảm đối với ngài. Dù sao phò mã của Đại Tống cũng không cấm chỉ nạp thiếp, chỉ cần ngài có thể nói để công chúa đồng ý thì dù Ngư Nương cũng sẽ đồng ý làm thiếp ngay lập tức!

Ác Quỷ lại nói tiếp, chung quy cũng chỉ vì muốn tác hợp Từ Nguyên và Ngư Nương.

Từ Nguyên nghe Ác Quỷ nói không khỏi thở dài:

- Ta với Công chúa yêu nhau, ở giữa chúng ta thực sự không thể có người khác. Hơn nữa, Ngư Nương là một người con gái tốt, ta cũng không thể làm nàng lỡ tuổi thanh xuân. Cho nên, sau này ngươi hãy khuyên nhủ nàng, nói nàng hãy tìm một nhà khá giả để gả, đừng phí tâm tư với ta nữa!

- Đã lỡ tuổi thanh xuân rồi. Thủ lĩnh ngài cũng không tính xem năm nay Ngư Nương bao nhiêu tuổi rồi? Hai năm nữa là cô ấy đã sắp ba mươi rồi. Những người phụ nữ khác ở tuổi đó đã sắp làm bà nội rồi, vậy mà cô ấy vẫn ngốc nghếch đợi ngài. Ngài thật sự nhẫn tâm nhìn cô ấy bị gả cho người khác?

Ác Quỷ có chút hơi nóng giận. Gã vốn luôn coi Ngư Nương là em gái của mình nên đặc biệt để ý tới chuyện này. Nếu không phải trước kia Từ Nguyên là đại ca của gã thì e rằng gã đã trói Từ Nguyên lại nhét vào trong chăn của Ngư Nương rồi.

- Chuyện này…

Từ Nguyên nghe Ác Quỷ nói xong cũng tỏ ra suy nghĩ. Nếu nói y không có chút tình cảm nào với Ngư Nương thì bản thân y cũng không thể tin được. Dù sao, đối với một người con gái si tình như vậy, chỉ cần không phải là một tảng đá thì đều có chút cảm động, càng không muốn nhìn thấy nàng lấy người khác. Đây cũng là bệnh chung của đàn ông. Nhưng nếu nạp Ngư Nương làm thiếp thì lại thấy có lỗi với Ngư Nương, đồng thời cũng lo lắng tới suy nghĩ của Thục quốc công chúa nên Từ Nguyên mới không tỏ ý gì với Ngư Nương.

Ác Quỷ tuy là một tay lỗ mãng vô tâm nhưng cũng biết không nên quá gấp gáp trong chuyện tình cảm. Cho nên nhìn thấy Từ Nguyên có vẻ suy nghĩ, gã liền nói:

- Thủ lĩnh, nhân lúc này cả Công chúa và Ngư Nương đều không ở bên cạnh, huynh hãy nghiêm túc suy nghĩ đi. Ít nhất huynh cũng phải cho Ngư Nương một câu trả lời thỏa đáng nếu như quả thật không được.

Ác Quỷ nói xong liền xoay người rời khỏi soái hạm của Từ Nguyên để một mình Từ Nguyên thẫn thờ đứng ở đầu thuyền. Từ Nguyên luôn cho rằng mình là người quyết đoán, nhưng trong vấn đề tình cảm, biểu hiện của Từ Nguyên thậm chí không bằng Triệu Nhan. Hồi lâu sau, y mới lặng lẽ thở dài một tiếng, sau đó quay người trở về khoang thuyền.

Quân đội của Từ Nguyên xuất phát từ Quảng Châu đi về phía đông nam theo sự chỉ dẫn của la bàn và sao trời. Qua hơn nửa tháng, cuối cùng tất cả đã tới đảo Lã Tống. Nhưng do họ đi bị lệch hướng nên cuối cùng họ lại dừng ở phía tây của đảo Lã Tống chứ không phải ở phía bắc là nơi gần với Đại Tống nhất.

Thổ dân ở trên đảo Lã Tống quả thực đã xuất hiện khái niệm quốc gia. Trên đảo cũng đã xuất hiện không ít tiểu quốc, phân chia Lã Tống thành các phạm vi thế lực khác nhau. Tuy nhiên, thổ dân trên đảo Lã Tống vô cùng lạc hậu. Chẳng hạn như, các thổ dân nơi đây chỉ có thể chế tạo được một số thuyền độc mộc và các loại thuyền nhỏ để đi gần biển. Họ không thể đi tới những quốc gia xa xôi như Đại Tống. Cho nên bình thường ở Lã Tống chỉ có một số thương nhân Đại Tống tới, dùng hàng hóa để trao đổi lấy đặc sản ở trên đảo. Ở trên đảo Lã Tống có rất nhiều vàng, nếu có thể tìm được một bộ lạc có vàng thì ngay lập tức có thể khiến cho buôn bán phát triển rất nhanh. Nhưng thổ dân trên Lã Tống rất tàn bạo, chỉ cần thương nhân Đại Tống xuống thuyền thì sẽ không thể an toàn mà thương thuyết. Cho nên có rất ít người dám mạo hiểm tới Lã Tống làm ăn.

Từ Nguyên và Ác Quỷ dẫn theo một đội tàu thuyền lớn đi vào Lã Tống, lập tức phá vỡ vẻ bình yên của nơi này. Họ vừa tới Lã Tống liền tìm được một bến cảng thiên nhiên rất tốt ở phía Tây đảo, sau đó liền dừng tàu lại. Đi cùng họ có một thương nhân tên là Ngô Lai, trước kia đã mấy lần tới đảo Lã Tống. Y không những quen thuộc với địa hình của đảo mà còn hiểu được thổ ngữ trên đảo. Lần này, y làm người dẫn đường cho Từ Nguyên đương nhiên cũng không phải làm không công. Tàu của Từ Nguyên đã giúp Ngô Lai chở không ít hàng hóa, đến lúc đó có thể bán được bao nhiêu tiền thì phải dựa vào bản thân y rồi.

- Ngô Lai, nơi này thuộc địa bàn của tiểu quốc nào trên Lã Tống? Trừ chỗ này ra còn có cảng nào đẹp không?

Từ Nguyên đứng ở đầu thuyền quan sát nơi hoang vắng xa ngút ngàn trước mắt, rồi xoay người hỏi Ngô Lai.

Ngô Lai là một lão già gầy gò chừng sáu mươi tuổi. Nghe Từ Nguyên hỏi, Ngô Lai không khỏi cười khổ một tiếng rồi nói:

- Tướng quân hỏi vậy thì làm khó tôi rồi. Tôi tuy đã tới Lã Tống vài lần nhưng nơi này hoang vắng, tôi không thể biết rõ mỗi địa phương trên đảo. Hơn nữa, thổ dân giữa các vương quốc chiến tranh không ngừng, hôm nay nơi này thuộc về vương quốc này, có thể ngày mai sẽ thuộc về một vương quốc khác. Cho nên các tốt nhất là tìm một người dân bản địa để hỏi.

Bình Luận (0)
Comment