Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta (Bản Dịch)

Chương 2335 - Chương 2335 - Muội Muội Của Phú Quý! Hoa Thụy Công Chúa (2)

Chương 2335 - Muội Muội Của Phú Quý! Hoa Thụy Công Chúa (2)
Chương 2335 - Muội Muội Của Phú Quý! Hoa Thụy Công Chúa (2)

nhưng hai cô vợ trẻ song sinh là Triệu Tĩnh Ngọc, và Triệu Tĩnh Linh, sắc mặt đều vỡ òa, nước mắt rơi xuống ào ào: “Xảy ra chuyện lớn! Điệp Nhi, Điệp Nhi mất tích rồi. Chúng ta đã tìm khắp nơi, nhưng không tìm được con bé.”

“Cái gì?!” Đế Tử An biến sắc, bỗng nhiên đứng dậy, khí tức cả người cũng có chút nặng nề và lạnh lẽo ngay lập tức, giống như đang cố nén giận: “Làm sao có thể? Hoa Thụy mới chỉ có tám tuổi, không phải lúc này nên ở Tộc Học nhập môn sở đẳng sao? Ở trên địa bàn của Vương thị, sao có thể nói không thấy là không thấy được chứ?”

Điệp Nhi này, hay có thể được gọi là Hoa Thụy, là trưởng nữ Vương Cơ Điệp đời thứ mười hai của Vương thị đích mạch, chính là hài tử duy nhất hiện tại của Vương Ninh Nghiêu và Triệu Tĩnh Ngọc.

Trước đó bởi vì Vương An Nghiệp cưới hai vị tiểu quận chúa của hoàng thất cùng một lúc, sau khi làm ra chuyện hoang đường như vậy, nên không thể phân rõ hai huynh đệ Vương Ninh Dịch và Vương Ninh Nghiêu rốt cuộc ai là trưởng ai là út, đơn giản đều cho rằng là trưởng tử, ai sinh ra con trai đầu tiên sẽ bàn về đích mạch truyền thừa sau.

Kết quả, Vương Ninh Dịch và Triệu Tĩnh Linh đã sinh ra Vương Phú Quý trước, nên tất nhiên đã trở thành trưởng tử đời thứ mười hai của Vương thị. Đáng tiếc là, nhiều năm sau đó, hai người này không có động tĩnh gì nữa, đợi đến mãi bảy năm sau, Vương Ninh Nghiêu và Triệu Tĩnh Ngọc mới sinh ra một bé gái.

Bởi vì sinh ra trễ, nên bé gái này cũng xếp hạng gần cuối giống như Vương Phú Quý, chữ lót là ‘Cơ’ xếp hạng 136. Nhưng nàng lại là trưởng nữ đích mạch thực sự của Vương thị, từ khi vừa mới ra đời đã là tiểu công chúa nhận được hàng ngàn sự sủng ái, hơn nữa, cô công chúa này còn không phải là hữu danh vô thực.

Ngay vào đầu năm nay, nàng đã được phát hiện là có tư chất huyết mạch của đại thiên kiêu giáp đẳng, là huyết mạch thương long hiếm có của nội bộ Ngô thị.

Sau khi Đế Tử An và tông thân phủ hoàng thất bàn bạc, dứt khoát đại diện cho hoàng thất, sắc phong nàng làm Hoa Thụy công chúa, từ đó bắt đầu hưởng thụ sự nuôi dưỡng tương ứng với tông thân phủ hoàng thất, còn được cho phép tu luyện thương long chân quyết của hoàng thất.

Bởi vậy cũng có thể thấy được, Đế Tử An coi trọng và bảo vệ Thụy Hoa công chúa Vương Cơ Điệp cách hai thế hệ này đến mức nào.

Hắn ta vốn muốn sau khi bàn xong đại sự với Thủ Triết, sẽ ở lại thêm mấy ngày với Hoa Thụy công chúa một thời gian.

Đâu nghĩ, lại xảy ra tình huống như thế này?

“Tĩnh Linh, Tĩnh Ngọc, các ngươi đừng quá lo lắng.” Vương Thủ Triết lại tỏ ra bình tĩnh nói: “Hài tử đang ở trên địa bàn của chúng ta mà còn có thể biến mất, không phải đồng nghĩa với việc lão tổ gia gia ta đấy quá vô dụng sao?”

Sắc mặt của hai người Triệu thị đều mừng rỡ, một người trong đó tiến lên cung kính nói: “Lão tổ gia gia, ngài biết Điệp nhi đang ở đâu sao?”

“Tĩnh Ngọc, ngươi cứ yên tâm đi, chút kế vặt này của Điệp nhi, sao có thể giấu giếm được ta?” Vương Thủ Triết bình tĩnh an ủi nói: “Con nít của nhà nào, chịu chút tủi thân bỏ nhà ra đi cũng bình thường.”

“Chuyện đó, lão tổ gia gia, ta là Tĩnh Linh, mẫu thân của Phú Quý.” Triệu Tĩnh Linh nín khóc mỉm cười nói: “Nếu tất cả đều nằm trong lòng bàn tay của lão tổ gia gia, vậy chúng ta yên tâm, yên tâm rồi.”

“...”

Vương Thủ Triết ho nhẹ một tiếng, biểu cảm trên mặt cũng hơi có chút xấu hổ.

Cặp song sinh này của Triệu thị quá giống nhau, chỉ dựa vào mắt thường hắn cũng không thể phân biệt được. Đương nhiên, nếu như hắn đặc biệt quan sát cẩn thận, hoặc là dùng thần niệm cẩn thận phân biệt vẫn có thể phân biệt được.

Chỉ là hai người này đều là cô vợ trẻ của huyền tôn, sao hắn có thể già mà không đứng đắn dùng thần niệm dò xét tìm kiếm lung tung?

“Ta đã nói rồi.” Hai huynh đệ Vương Ninh Dịch và Vương Ninh Nghiêu, đều thở phào nhẹ nhõm, vui mừng nhướng mày nói: “Tiểu tổ tông Điệp nhi kia từ nhỏ đã thích ở bên cạnh lão tổ gia gia, chỉ cần suy nghĩ cẩn thận một chút, sao có thể thoát khỏi mắt thần của lão tổ gia gia được chứ?”

“Hai người các ngươi còn dám đắc ý?” Triệu Tĩnh Linh và Triệu Tĩnh Ngọc tức giận với phu quân nhà mình: “Nếu như không phải tại các ngươi lần này đánh con bé mạnh như vậy, con bé Điệp nhi sao có thể bỏ nhà ra đi được chứ?”

“Chuyện này chuyện này chuyện này không phải vì Điệp nhi quá nghịch ngợm, không tập trung tâm tư học tập cho giỏi, nếu không thì sao chúng ta có thể đánh con bé được?”

“Các ngươi còn dám nói! Con bé vẫn còn nhỏ, không thể giảng giải nhẹ nhàng được sao?”

“Giảng giải? Con bé mới tám tuổi, nhưng da mặt còn dày hơn người trưởng thành, dáng vẻ không biết xấu hổ đó của con bé, đâu có một chút dáng vẻ của đích trưởng nữ Vương thị, công chúa họ ngoại của Đại Càn?”

“Không nói chuyện với huynh đệ các ngươi nữa, lão tổ gia gia, Điệp như đang ở đây? Hay là, chúng ta hãy đón con bé về ngay bây giờ?”

“Đón về?” Vương Thủ Triết lắc đầu nói: “E là đã muộn rồi, Điệp nhi đã leo lên phi thuyền Vân Diêu đến Tiên Triều từ lâu.”

Bình Luận (0)
Comment