Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta (Bản Dịch)

Chương 2367 - Chương 2367 - Liệu Địch Có Khoan Hồng! Càn Quét Đa Bảo Các (5)

Chương 2367 - Liệu Địch Có Khoan Hồng! Càn Quét Đa Bảo Các (5)
Chương 2367 - Liệu Địch Có Khoan Hồng! Càn Quét Đa Bảo Các (5)

Hoa Thụy công chúa chớp chớp mắt long lanh như nước nhìn Tuy Vân công chúa, trong đầu nhỏ tràn ngập dấu chấm hỏi.

Vậy mà Tuy Vân tỷ tỷ không nói ra thân phận của mình, đây là đang có ý định quỷ quái gì?

Nhưng mà người thông minh như nàng, tất nhiên cũng sẽ không tùy tiện vạch trần, lúc này cười ha hả nói: “Gia gia, ngài định tới Đa Bảo các mua đồ sao? Đúng lúc, ta và Như Nguyệt tỷ tỷ cũng muốn vào đó chơi.”

“Được, vậy chúng ta cùng đi thôi.” Vương An Nghiệp điềm đạm nói.

Ba người kết giao cùng nhau tiến vào Đa Bảo các.

Khi Vương An Nghiệp nói ra danh tính, Tam chưởng quỹ Tam Bảo chân quân đang trấn giữ tổng bộ Đa Bảo các nhất thời bị kinh động.

Ba người Vương An Nghiệp đợi trong sảnh chưa tới thời gian uống cạn nửa chén trà, Tam Bảo chân quân mặc một bộ văn sĩ trung niên cười ha hả đi đến: “An Nghiệp lão đệ của Vương thị đại giá quang lâm đến Đa Bảo các ta, Tam Bảo không tiếp đón từ xa, thứ tội thứ tội.”

Trường Ninh Vương thị của Đông Càn là khách hàng lớn của Đa Bảo các. Chỉ là chuyện này, ngoại trừ các nhân viên nội bộ của Đa Bảo các thì người ngoài hiếm khi biết.

Trường Ninh Vương thị thường xuyên nhờ chi nhánh của Đa Bảo các ở Đông Càn, đặt mua tổng bộ một vài vật phẩm cao cấp, bao gồm cả những loại bảo vật, vật liệu, đan dược, vân vân...không giới hạn thứ gì.

Xét về lượng mua thuần của Vương thị mà nói, vượt xa những thế gia nhất phẩm nổi tiếng từ xưa kia rất nhiều.

Nhưng đây cũng chưa là gì, Vương thị còn có yêu nghiệt Vương Phú Quý, trong thời gian ngắn, đã giao dịch với Đa Bảo các hai khoản lớn.

Một khoản tất nhiên là vụ làm ăn lớn sau ‘cơn bão huyền thiết’.

Còn một khoản là ngay mới đây. Vương Phú Quý đã sửa sang lại một số chiến lợi phẩm tạp nham lại một chút, trực tiếp đóng gói phần lớn trong đó bán ra cho chi nhánh của Đa Bảo các ở Lương quốc.

Năng lực kiếm tiền của Vương Phú Quý tất nhiên không cần nói thêm, quan trọng là tiểu tử đó đã làm ra chuyện lớn kinh thiên động địa, dưới cặp mắt của Ma Hoàng cướp bóc sạch sẽ đô thành của Yên quốc, và rất nhiều bảo khố của hoàng thất, buộc các đại thế gia của Yên quốc phải chủ động dâng lễ.

Thậm chí, hắn còn đánh bại ba nhánh chiến đoàn tinh nhuệ của Xích Nguyệt Triều thị, đổi lại được khoản tiền chuộc khổng lồ.

Hàng loạt chiến tích này, cũng khiến cho nội bộ của Đa Bảo các càng đánh gia cao Vương thị hơn, đặt Vương thị vào trong danh sách đãi ngộ cấp bậc thế gia siêu phẩm.

Về phần Đông Càn sắc phong thế gia tứ phẩm gì đó, trong mắt nội bộ Đa Bảo các, đơn giản chính là trò cười.

Về phần bản thân Vương An Nghiệp, nội bộ Đa Bảo các đánh giá hắn cũng cực cao.

Vương An Nghiệp đã có được Kiếm Trận Song Tuyệt bảo điển, lại có tư chất huyết mạch rất mạnh, tương lai ít nhất cũng sẽ trở thành một Lăng Hư cảnh trung kỳ, thậm chí còn có thể bước vào hậu kỳ.

Nhân vật như vậy, tất nhiên cũng đáng được đãi ngộ như khách quý.

“Ta Bảo tiền bối khách khí.” Vương An Nghiệp đứng dậy hoàn lễ: “Lần này An Nghiệp đến đây, là vì nhận được sự ủy thác của thái gia gia, đến thu mua một vài vật bảo mệnh phòng thân thượng giai.”

“Vật bảo mệnh phòng thân?” Tam Bảo chân quân cười một tiếng: “Thủ Triết gia chủ của quý gia tộc, hình như rất thích những thứ này. Ngươi thật là may mắn, đúng lúc chúng ta vừa nhận được một món đạo ẩn phù Lăng Hư, bên trong có chứa đựng một chưởng ấn của Lăng Hư, uy lực bằng với một đòn hết sức của Lăng Hư cảnh sơ kỳ.”

“Vốn đang muốn đem ra buổi đấu giá, nhưng nếu Thủ Triết gia chủ muốn, thì sẽ bán cho hắn trước, chỉ lấy ba trăm năm mươi vạn tiên tinh.”

Thứ này không phải cũng giống như phù hộ của quân đoàn trưởng sao?

Vương An Nghiệp khẽ cau mày: “Tam Bảo tiền bối, còn có cái nào mạnh hơn không?”

“Mạnh hơn?” Tam Bảo chân quân suy nghĩ một chút nói: “Chúng ta vẫn còn cất dữ một thái hư kiếm ấn, có thể phát ra uy lực một đòn hết sức của tu sĩ Lăng Hư cảnh trung kỳ, có thể bán cho Thủ Triết gia chủ với giá sáu trăm vạn tiên tinh.”

“Lăng Hư cảnh trung kỳ?” Vương An Nghiệp chậm rãi lắc đầu nói: “Quá thấp, vẫn còn quá thấp. Uy lực như thế có cũng được mà không có cũng không sao, chỉ có thể cho bọn nhỏ sử dụng phòng thân.”

Tam Bảo chân quân đổ mồ hôi lạnh.

Vương thị này rốt cuộc là định làm gì? Không phải định đi ám sát Ma Hoàng đấy chứ?

“Ta Bảo tiền bối đừng hiểu lầm.” Vương An Nghiệp nhìn thấy biểu cảm không đúng của Tam Bảo chân quân, giải thích nói: “Thực ra Phú Quý nhà chúng ta đã đắc tội với Ma Hoàng, mặc dù Ma Hoàng sẽ không dám dùng chân thân xuất hiện ở Tiên Triều ta, nhưng thái gia gia của ta vẫn muốn chuẩn bị đề phòng nhiều hơn cho hắn, có vật nào có thể tạo ra thương tích cho bản tôn Chân Tiên cảnh không?”

“Cái này.” Tam Bảo chân quân lau mồ hôi lạnh, liên tục xua tay: “Không có không có, Đa Bảo các chúng ta làm sao có vật vi phạm lệnh cấm như vậy được chứ?”

Bình Luận (0)
Comment