Dựa vào cái gì nói ta là ma thực diệt thế? Ngươi mới là ma nữ diệt thế, lão yêu quái.
"Có hại và có lợi, phải phán đoán từ các góc độ khác nhau." Vương Ly Nguyệt trấn an xoa dây leo của Tông Đằng, nói với Lan Hinh Vương: "Tông Đằng đệ đệ nhà ta vẫn rất ngoan, hơn nữa lúc học tập cũng rất cố gắng tích cực, cho dù thành tích bây giờ vẫn không ra làm sao nhưng thái độ học tập rất tốt, chăm hơn quỷ lười biếng Tiên nhi kia nhiều."
"Ê a a."
Vương Tông Đằng liều mạng gật ngọn dây leo, biểu thị không thể tán đồng hơn.
Vẫn là tỷ tỷ nhà mình tốt.
Nhất thời, Vương Tông Đằng lại càng trở nên thân thiết với Vương Ly Nguyệt, đồng thời cũng thầm suy nghĩ trong lòng. Ly Nguyệt tỷ tỷ tốt như vậy, còn bảo vệ hắn, nói giúp hắn, hình như cũng không khủng bố giống như trong truyền thuyết.
"Răng rắc!"
Vào lúc Vương Tông Đằng không chú ý, Vương Ly Nguyệt đã dùng kéo cắt một nhánh dây leo nhỏ, dứt khoát lưu loát thu vào trong lọ dinh dưỡng đậy kín không biết đã lấy ra từ lúc nào: "Ta nuôi trồng thử, xem xem biến hóa sau khi hấp thụ ma khí."
"Ê...a...?"
Vương Tông Đằng dại ra.
...
Lúc này, Vương Anh Luy phụ trách chủ trì công tác khai hoang cũng chú ý tới đoàn người Vương Ly Nguyệt tới.
Nàng lập tức buông công việc trong tay xuống chạy tới, bẩm báo tiến độ khai hoang với Vương Ly Nguyệt.
Là thập ngũ tiểu thư của đời chữ "Anh" Vương thị, Vương Anh Luy vì năng lực xuất chúng, những năm qua thăng cấp rất nhanh, bây giờ đã là tộc nhân tinh anh hàng top trong danh sách bồi dưỡng Vương thị. Lần này, nàng chính là cốt cán gia tộc, được gia tộc điều phối tới ngoại vực ma giới khai hoang, phụ trách một số công việc như quản lý phối hợp.
Công tác khai hoang lần này do nàng phụ trách thống nhất và sắp xếp cụ thể, tiến độ khai hoang cũng là nàng giám sát.
Nàng ăn mặc theo mốt, uốn tóc gợn sóng, da trắng, vóc người cao yểu điệu, hôm nay còn mặc váy thời thượng, lão luyện cũng nổi bật hết mức vẻ nữ nhân của nàng.
Ở ngoại vực ma vực trăng đỏ trên trời, bầu không khí đè nén này, nàng tuyệt đối được coi là một tuyến phong cảnh rực rỡ.
"Một lượng lớn đạo chủng 【 hắc tinh đạo số 9 】cùng với 【húc nhật số 3 】 sẽ vận chuyển tới sau mười ngày nữa, theo đó còn có một số máy móc, Anh Luy ngươi đến lúc đó phái người kiểm kê sắp xếp." Vương Ly Nguyệt nghe xong báo cáo, đưa ra yêu cầu của mình: "Ngoài ra, khai hoang vùng bình nguyên này cần không ít thời gian, ngươi khai hoang mười mẫu đất thí nghiệm trước, ta muốn xác nhận hiệu quả của trồng trọt quy mô lớn trước, cũng tiện phát hiện vấn đề, giải quyết vấn đề sớm."
"Viện trưởng người yên tâm, bên ta chắc chắn sẽ không rớt xích." Vương Anh Luy đảm bảo.
Trong lúc nói, thời gian cũng đã tới giờ cơm tối, đội ngũ khai hoang trước mặt bắt đầu dừng lại nghỉ ngơi.
Trong đội ngũ khai hoang này có binh lính bình thường hộ vệ, có Khôi Lũy sư khai hoang "cao quý", cũng có giám quản thống lĩnh vào pháo hôi của doanh pháo hôi, còn có đoàn đội tộc nhân tinh anh của Vương thị, nhân viên tổ thành tương đối phức tạp.
Lúc nghỉ ngơi, bộ hậu cần cứ địa đưa đồ ăn tới.
Ngoại vực ma giới thiếu thức ăn, mỗi một miếng thức ăn đều rất quý giá, cơm trưa đưa tới dĩ nhiên cũng chia thành nhiều loại.
Tộc nhân Vương thị và Khôi Lũy sư còn có các quân quan phân phối tới đều là thịt linh thú và linh mễ thơm ngát, còn có lọ trái cây có thể ăn. Mà các binh lính bình thường và ngục tốt thì là cơm, màn thầu bình thường, chế phẩm linh mễ hỗn tạp, thịt và lọ rau dưa.
Chỉ có thức ăn chia cho doanh pháo hôi là kém nhất.
Cơm là lúa trộn một lượng lớn cám, thịt thì là "ma ngao hà màu đỏ" bắt được số lượng lớn, khi xử lý cũng không kỹ, vỏ vụn và thịt trắng lẫn vào nhau, canh nấu ra tỏa ra một cỗ mùi hương vô cùng khó ngửi.
Nhưng doanh pháo hôi tựa như đã quen, bọn họ mặt xám mày tro cứng nhắc mà tê dại ăn những thức ăn hạng kém này.
Vương Anh Luy tiễn nhóm người Vương Ly Nguyệt về, nhìn thấy cảnh này, chân mày lập tức nhíu lên.
Nàng gọi giám quản thống lĩnh của doanh pháo hôi lại, hỏi: "Trần thống lĩnh, bọn họ cũng vất vả một ngày trời, sao lại ăn những thứ này?"
Trần thống lĩnh vội vàng tiến lên, dùng ngữ điệu lấy lòng nói: "Anh Luy tiểu thư người có điều không biết, bọn chúng đều là cặn bã trong doanh pháo hôi, chúng đều là người sau khi phạm tội lớn mới bị giáng chức đẩy tới doanh pháo hôi lấy công chuộc tội, tiêu chuẩn thức ăn hôm nay của họ đã gấp đôi rồi."
"Người tuyệt đối đừng đồng cảm với chúng, chúng đều là kẻ đáng tội, trong đó rất nhiều người đều là đại gian đại ác."
"Ta biết doanh pháo hôi, cũng biết bọn họ đều là tội phạm. Nhưng nếu họ đã làm việc, vẫn phải ăn no mới có sức." Vương Anh Luy cũng không trách Trần thống lĩnh, chỉ nói: "Vương thị chúng ta xưa nay không dùng binh đói. Ta thấy ai nấy cũng đói tới gầy trơ xương, vẫn nên thêm cho họ chút thức ăn, như vậy làm việc mới có sức. Mới đầu đừng dùng dầu mỡ quá, hầm chút cháo linh mễ và hộp thịt cá trước dần dần điều dưỡng thân thể. Ngươi yên tâm, ta sẽ bảo gia tộc điều phối thêm chút linh mễ sang."