Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta (Bản Dịch)

Chương 2743 - Chương 2743 - Phú Quý! Phúc Hắc "Tiểu Thủ Triết" (2)

Chương 2743 - Phú Quý! Phúc hắc "tiểu Thủ Triết" (2)
Chương 2743 - Phú Quý! Phúc hắc "tiểu Thủ Triết" (2)

"Thiếu chủ, tất chân lấy không?" Khương Tình Liên nhìn chân thon dài của mình, mang theo kiêu ngạo và mong đợi đề cử nói: "Màu trắng và màu đen đều có."

"..."

Vương Phú Quý ý vị thâm trường trừng mắt với Khương Tình Liên, xoay người đi vào trong viện.

"Thiếu chủ, nếu ngài không có yêu cầu đặc biệt, đồ dùng qua cũng có." Khương Tình Liên vội vàng bổ sung một câu: "Ngài yên tâm, ta sẽ giữ bí mật."

Khương Tình Liên này sợ không phải là có độc chứ?

Khóe miệng Vương Phú Quý giật giật, biểu cảm trở nên một lời khó tận.

Nơi này không hợp ở lâu.

Hắn vội vàng mở cửa nhanh chóng đi vào viện.

Nhìn quanh bốn bề một phen, hắn nhặt một nhánh cây, nghĩ ngợi rồi lại buông xuống, sau đó quét mắt nhìn xung quanh, thấy bên hồ nước có một viên sỏi xinh đẹp, hắn lập tức sáng mắt lên, đi tới nhặt lên lau lau, đặt vào trong túi, sau đó đi tìm Vân Hạ Dương.

Chẳng bao lâu, trong thư phòng, Vân Hạ Dương thần sắc ngưng trọng nhìn hòn sỏi kia, trong biểu cảm tràn đầy nghi hoặc.

Ông ta nhìn ngang nhìn dọc, nhìn chính nhìn ngược, đây chỉ là một viên sỏi bình thường mà thôi, không có dao động năng lượng đặc biệt, cũng không có hoa văn đặc biệt, hoàn toàn không có bất cứ chỗ nào đặc biệt.

Nếu nhất định phải nói chỗ nào khá đặc biệt, có lẽ là...khá tròn?

Ông ta nhìn rất lâu, cũng nghiền ngẫm rất lâu, sau cùng vẫn không thông suốt, không thể không cầu cứu Vương Phú Quý: "Phú Quý à, ngươi nói, Miểu Miểu nàng tặng ta một viên đá là có ý gì? Viên đá này rốt cuộc có gì đặc biệt?"

Biểu cảm của Vương Phú Quý rất vô tội: "Ta còn chưa yêu đương bao giờ, chuyện của trưởng bối các người ta không hiểu lắm."

Nhìn dáng vẻ đó của hắn, dù ai nhìn, e là đều không ngờ hắn đang trợn mắt nói dối.

"Ta đoán, Miểu Miểu chắc là muốn dùng viên đá này khích lệ ta, bảo ta kiên cường, thân ở ngoại vực, lòng cũng phải cứng cỏi như đá, không thể chuyển dịch vì ngoại vật." Vân Hạ Dương nhìn thẳng vào viên sỏi kia, trong lòng đầy rẫy suy nghĩ, dần dần có suy đoán: "Đồng thời, đây cũng đại biểu một loại lời hứa. Ý là nàng nguyện ý đợi ta đợi tới khi viên dá này mục ruỗng."

Vân Hạ Dương càng nghĩ càng cảm thấy có lý, không nhịn được ôm viên đá vào ngực mình, cảm động không thôi: "Miểu Miểu, tâm ý của nàng ta đã hiểu. Nàng yên tâm, ta nhất định sẽ không cô phụ kỳ vọng của nàng."

Được rồi, ngài vui là được!

Nội tâm Vương Phú Quý rất vui mừng.

Lần này, có lẽ điện hạ có thể nghiêm túc chấp hành nhiệm vụ ở ma giới ngoại vực rồi.

Sau một lúc, Vân Hạ Dương mới hồi thần từ trong cảm xúc khi nhận được "món quà quý giá".

Ông ta cẩn thận cất viên đá đó, động tác thận trọng giống như đang đối đãi với trân bảo. Đợi sau khi cất đồ xong, ông ta mới có chút lo âu nhìn Vương Phú Quý nói: "Phú Quý à, bổn vương còn có một chuyện phiền toái, ngươi giúp ta suy nghĩ xem, xem xem giải quyết thế nào."

Điện hạ cứ nói đi không sao, ta có thể giải quyết thì nhất định sẽ giải quyết." Vương Phú Quý gật đầu.

Hắn cũng biết, Trấn Nam Vương Vân Hạ Dương ẩn náu ở ma giới ngoại vực, đối với nhân tộc mà nói có ý nghĩa chiến lược vô cùng lớn. Nếu có thể giúp, hắn chắc chắn sẽ giúp.

"Bây giờ ta đã thôn phệ rất nhiều ma tinh, nhưng tăng trưởng tu vi dạo này lại rơi vào trạng thái đình trệ, kẹt ở Ma Vương đỉnh phong vẫn không tăng lên được. Ta cảm thấy, tu vi hiện giờ của ta đã tiến vào kỳ bình cảnh." Vân Hạ Dương cực kỳ khổ não nói: "Ta nghĩ, nếu ta muốn thật sự thăng cấp Ma Thần, có lẽ phải thôn phệ 【 Ma Thần Tinh 】 cực phẩm nhất trong ma tinh mới được."

Ma Thần Tinh, đây là một trong số vật tư trân quý nhất ở ma giới, địa vị sánh ngang với tiên tinh của nhân tộc.

Mọi người đều biết, số lượng tiên tinh cực kỳ ít ỏi, cho dù là trong tay Chân Tiên cũng sẽ không nhiều lắm, cực kỳ coi trọng tiên tinh, rất ít khi lưu ra ngoài.

Tuy Vân Hạ Dương đấu đá lung tung ở ma giới, vơ vét một lượng lớn ma tinh nhưng tới bây giờ, vẫn chưa đoạt dược một viên Ma Thần Tinh nào!

Do vậy có thể thấy rõ độ trân quý của Ma Thần Tinh.

Kỳ thực với thực lực của ma khu này của ông ta hiện giờ, đã sánh ngang với cường giả Lăng Hư cảnh đỉnh phong trong nhân loại, đã coi như là một tồn tại vô cùng cường hoành.

Nhưng chung quy Ma Thần và Ma Vương lại khác.

Một ngày không thành Ma Thần, ngày đó không thể nào chân chính ngênh ngang ở ma vực. Huống hồ, ông ta có cảm giác, sau khi thành Ma Thần, thân thể nhân loại của ông ta cũng sẽ nhận được lợi ích rất lớn theo.

"Trong tay Âm Xá ma thần chắc chắn sẽ có Ma Thần Tinh." Vương Phú Quý suy nghĩ một chút, nói.

"Vậy chẳng phải phí lời sao?" Vân Hạ Dương trừng Vương Phú Quý: "Trong tay Ma Thần nào không có Ma Thần Tinh? Nhưng mấu chốt là bây giờ ta không đánh lại người nào!"

"Điện hạ an tâm chớ vội." Vương Phú Quý cười nói: "Ta có một kế, chắc chắn có thể khiến Âm Xá ma thần bằng lòng dâng Ma Thần Tinh cho ngài."

Vân Hạ Dương lập tức phấn chấn: "Phú Quý dạy ta."

"Điện hạ đưa tai tới đây."

Bình Luận (0)
Comment