"Coi ngươi nói kìa, cái này đơn giản bao nhiêu? Ta không trúng độc, không có nghĩa Chiêu Ngọc công chúa và tam hoàng tử bọn họ không trúng độc, mô phỏng họ một chút là được." Vương Phú Quý vân đạm phong khinh: "Hiệu quả sau trúng độc, là Mộng Vũ truyền âm cho ta. Tô Nhã ma sứ, ngươi quả nhiên không thông minh lắm."
"Ngươi...."
Tô Nhã ma sứ bị chọc tức tới biểu cảm méo mó, suýt chút không nhịn được phun ra một ngụm máu.
"Tiểu tử đáng ghét, ngươi đây là giả heo ăn thịt hổ!" Sắc mặt của Tô Nhã vô cùng khó coi.
Một hình nộm Lăng Hư cảnh đã đủ để nghịch chuyển thắng thua. Có sự bảo hộ của hình nộm này, Vương Phú Quý đã đứng ở nơi bất bại rồi.
Nàng ta biết rõ, chuyện hôm nay đã thất bại rồi.
Bây giờ, tình huống này, nàng ta đừng nói là bắt Vương Phú Quý, cướp Hỗn Độn Linh Thạch và dịch cải thiện tư chất huyết mạch tiên phẩm, ngay cả bản thân nàng ta cũng đã rơi vào trong nguy hiểm.
Có điều, nàng ta cũng không hoảng.
Cho dù có hình nộm Lăng Hư cảnh thì thế nào, muốn bắt được nàng ta không có dễ như vậy.
"Tiểu tử, ngươi đợi đó, lão nương chưa xong với ngươi đâu." Nàng ta hung ác lưu lại một câu, sau đó thân hình loáng cái, cả người hóa thành một làn khói mỏng bay vụt ra ngoài.
Đồng thời, hình nộm Thần Thông cảnh bị đánh bay và một hình nộm Thần Thông cảnh khác đồng thời bật lên, một trái một phải, hóa thành hai đạo quang hồng dây dưa với hình nộm Lăng Hư cảnh 【 Vương Định Long 】 bên cạnh Vương Phú Quý.
"Đùng đùng đùng!"
Tiếng ầm vang năng lượng đinh tai nhức óc lập tức vang lên trong bảo khố.
Vương Định Long dĩ nhiên không sợ chúng, lấy một địch hai, vẫn ung dung áp chế hai hình nộm Thần Thông cảnh.
Sóng xung kích năng lượng cuồng bạo lấy ba hình nộm làm tâm tỏa rộng ra, lập tức thổi quét cả phòng đãi khách.
Giao chiến đẳng cấp như vậy, uy lực như vậy, cho dù là dư ba cũng mang lực phá hoại to lớn, tuy vật liệu bên trong bảo khố của Đa Bảo Các vô cùng kiên cố nhưng cũng không khỏi sụp đổ như vậy.
Chỉ trong thoáng chốc, cả phòng đãi khách đã bị sụp đổ thất linh bát lạc.
Vương Phú Quý cũng vội vàng ôm Vân Mộng Vũ và Chiêu Ngọc công chúa lùi ra sau, đồng thời hất ra một tấm thuẫn bài linh bảo thần thông bảo vệ ba người.
Mấy chục nhịp qua đi, sóng xung kích năng lượng cuồng bạo mới dần tiêu tan.
Mà lúc này, hai hình nộm Tử Phủ cảnh đã bị đánh tới bại liệt trên đất, mất đi sức mạnh phản kháng.
Có điều, rốt cuộc chúng cũng chỉ là hình nộm, cho dù đã bị phá hủy gần hết, trên cơ thể vẫn thi thoảng có lưu quang lấp lánh, động lực tàn tồn vẫn đang hòng thức tỉnh cơ thể, khiến cơ thể của hình nộm thi thoảng giật nảy một cái, giống như chuột rút.
Mà lúc này thân ảnh của Tô Nhã đã biến mất tăm mất tích.
Phàm là bảo khố đều sẽ thiết kế thông đạo bí mật thoát thân trước đó, trong bảo khố của Đa Bảo Các này dĩ nhiên cũng có. Tô Nhã chắc chắn đã thông qua thông đạo bí mật chạy ra rồi.
"Phú Quý ca ca, mau truy sát nữ nhân xấu xa kia, tuyệt đối đừng để nàng ta chạy thoát." Chiêu Ngọc công chúa nấp trong lòng Vương Phú Quý chú ý tới cảnh này, vội vàng nhắc nhở Vương Phú Quý.
Trên gương mặt nhỏ tinh tế của nàng không hề kinh hoảng, tuy tuổi còn nhỏ nhưng đã có vài phần ung dung bình tĩnh, chỉ là không biết vì sao trông có vẻ tức giận, ánh mắt thi thoảng liếc nhìn Vân Mộng Vũ, cũng không biết đang tức cái gì.
"Ngươi yên tâm, nàng ta không thoát được." Vương Phú Quý trấn an nàng ta một câu, bắt đầu nhìn ngó xung quanh.
Trải qua sự tàn phá của cuộc chiến, trong phòng đãi khách lúc này đã thành một vùng hỗn độn, gần như không có thứ gì hoàn hảo, ngay cả tam hoàng tử Thân Đồ Cảnh Minh lúc này cũng vô cùng chật vật, giống như bị hủy hoại một trăm lần, một mặt nhân sinh không còn gì lưu luyến.
Tường bảo khố xung quanh đều bị bễ nát không ít, lộ ra bảo khố phía sau bức tường.
Xuyên qua vị trí tổn hại của bảo khố, vẫn có thể nhìn thấy trong bảo khố phía sau cũng ngã nghiêng xiêu vẹo, các loại đồ vung vãi đầy đất, hiển hiên cũng bị tàn phá không nhẹ.
Vương Phú Quý tựa như đã sớm dự liệu tình huống trước mắt, thần sắc trên mặt bất biến, sắp xếp Vân Mộng Vũ và Chiêu Ngọc công chúa trong lòng ở vị trí thỏa đáng, sau đó mới đi tới, cất hai hình nộm Thần Thông cảnh đánh hỏng vào trong nhẫn trữ vật.
Đây là quà cho tứ thập thất thúc Vương Ninh Hi của hắn.
Tứ thập thất thúc vẫn luôn lải nhải muốn tháo một hình nộm Thần Thông cảnh nghiên cứu, nhưng hình nộm Thần Thông cảnh hoàn hảo trong nhà há có thể để cho hắn tháo chơi?
Hai hình nộm hỏng này trông có vẻ linh trí không cao lắm, tứ thập thất thúc nhất định sẽ rất thích.
Nhặt xong hình nộm, Vương Phú Quý lại nhìn các món đồ khác trong bảo khố này.
Lúc Vương Định Hổ và hai hình nộm giao chiến ban nãy, đặc biệt đập nát các loại phòng hộ của bảo khố, điều này cũng khiến Vương Phú Quý có thể ung dung lựa chọn vật phẩm.