Tần Diệc chưa trả lời Cơ Ninh.
Hắn vững vàng găm kiếm vào trong đất, bắt đầu trực tiếp cởi quần áo ngay
trước mặt Cơ Ninh, trên mặt hắn phủ một tầng sương lạnh, thần sắc lạnh giống
như là bị bức bách, mà khi hắn giật lưng quần ra, kéo xuống một phát, đồ vật bị
bao lấy bên trong đã lập tức hưng phấn bắn ra ngoài.
Một cây gậy th*t đỏ thẫm to dài dán trên phần bụng, lay động lên xuống nhoáng
một cái, một giọt dịch nhờn từ lỗ nhỏ trên đỉnh, nhanh chóng lướt qua đồng tử
Cơ Ninh, rơi trên cánh tay đang để trên mặt đá của nàng.
Nàng sửng sốt một chút, rồi sau đó đỏ mặt lướt nhẹ mặt nước rửa sạch giọt dịch
nhờn trên tay.
Hóa ra nam nhân cũng sẽ chảy nước... Nàng thầm nói.
Tần Diệc cởi quần áo tiện tay ném vào dưới chân, không giống Cơ Ninh để
quần áo chỉnh tề chồng lên một chỗ.
Vẫn là Cơ Ninh sợ xiêm y hắn bị ướt lát nữa về không có mà mặc, giúp hắn
nhặt lên từng cái từng cái rồi xếp gọn, định để cùng một chỗ với xiêm y của
nàng.
Y phục của nàng đặt ở trên một tảng đá khác xa hơn chút, Cơ Ninh cầm quần áo
của Tần Diệc đi qua trong nước, hơn phân nửa tấm lưng tuyết trắng đều bại lộ
trong không khí.
Trong nước suối hai cái chân dài thẳng tắp nhỏ nhắn bước từng bước một, gợn
nước theo bước chân nàng dạt về phía trước đẩy ra từng vòng rung động nơi
vòng eo, cái mông vung cao như đang lay động dưới làn nước, sáng rõ câu
người.
Cơ Ninh vừa buông quần áo, chỉ nghe thấy sau lưng truyền đến một tiếng
"Bùm" của thanh âm vật nặng rơi xuống nước, sau đó, khí thế lạnh thấu xương
như hàn băng mạnh mẽ im ắng kéo tới từ phía sau lưng, một cánh tay rắn chắc
túm lấy vòng eo nàng, Cơ Ninh căn bản chưa kịp phản ứng, đã bị một thân thể
nóng rực đè trên tảng đá cứng rắn trước người.
Tảng đá sát gần ngực nàng, đúng đủ để nàng đưa tay chống lên phía trên.
Một thân khí thế lạnh lùng nghiêm nghị của Tần Diệc được tôi luyện thờ trong
gió tanh mưa máu mà ra, bỗng nhiên tới gần, Cơ Ninh sợ tới mức run lên, nàng
quay đầu nhìn qua, chỉ thấy một tay Tần Diệc vịn eo của nàng, mặt không thay
đổi nắm dương v*t to dài, ngón cái đè lên quy nhếch cao, đang nhét vào giữa
chân nàng.
Quy đầu nóng rực lướt qua giữa đùi, Cơ Ninh vội vàng nắm tay của hắn, âm
thanh phát run, "Tần, Tần Diệc, đã nói phải dịu dàng hơn chút đấy."
nhu.
Động tác Tần Diệc không ngừng, "Công chúa sợ cái gì, thuộc hạ còn chưa làm
gì hết."
Trên miệng hắn nói như vậy, nhưng biểu lộ kia lại không hề phù hợp với hai
chữ dịu dàng.
Hắn dứt lời, đầu gối đẩy hai chân Cơ Ninh ra, cánh tay dùng sức hướng ra sau
đè vào xương hông nàng, khiến vòng eo mảnh khảnh của Cơ Ninh chìm xuống,
không thể không nhón chân chân nhếch mông mới đứng ổn được.
Thoạt nhìn, quả thực giống như chính nàng không biết xấu hổ vểnh mông lên
đưa tiểu huyệt về phía dương v*t của hắn.
Tần Diệc bị một màn này kích thích mắt nóng lên, hắn nhét gậy th*t vào giữa
chân Cơ Ninh, làm cho nàng kẹp lấy, sau đó đưa tay xuyên qua từ dưới nách
nàng, thuận theo bụng của nàng sờ soạng đi lên từng tấc một.
Cơ Ninh muốn hắn nhẹ nhàng, nhưng Tần Diệc làm chuyện này làm sao hiểu
được nhẹ nhàng. Hắn chỉ nhớ rõ lần trước cắm vào Cơ Ninh liền vừa khóc vừa
kêu, hắn có thể làm cũng chỉ là trước lúc làm nàng sờ nàng trong chốc lát, làm
cho nàng thoải mái trước mấy lần.
Nhưng sờ như thế nào, sờ chỗ nào, toàn bộ bằng đánh giá của bản thân Tần
Diệc.
Hắn một đôi tay cầm kiếm giết người, lực tay rất nặng, lòng bàn tay mơn trớn
eo bụng bằng phẳng tinh tế của nàng, đu.ng phải xương sườn hơi hơi nhô lên
trên da thịt nàng, cau chặt mày, "Công chúa hẳn là ăn ít quá."
Khi hắn nói xong lời này, dương v*t đang để nơi tiểu huyệt như có nhưng không
cọ mài một cái, quy đầu thô to cứng rắn nghiền lên mép huyệt ẩm ướt mềm mại
phấn nhuận, kéo theo từng dòng dân thủy ẩm ướt, chảy vào nước suối rồi biến
mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Nhưng Tần Diệc lại cảm thụ được rõ ràng.
Hắn cao hơn Cơ Ninh rất nhiều, lúc này đứng ở sau lưng Cơ Ninh, nhưng không
quỳ gối phối hợp với nàng, toàn bộ dựa vào Cơ Ninh nhón mũi chân mang theo
dương v*t của hắn, thoạt nhìn giống như là mở chân ra cưỡi lên cây gậy th*t của
hắn.
Thịt mềm nơi cửa huyệt dịu dàng bọc lấy gậy th*t, mo"t vào phần cán nổi gân
xanh, đồ vật của hắn quá thô quá nóng, trước trước sau sau xông vào hai cái, Cơ
Ninh bị cọ xát đầu óc không suy nghĩ gì được.
Nàng hiểu sai ý Tần Diệc, cúi đầu liếc nhìn bầu ngực của mình. Chỗ giữa ngón
cái và ngón trỏ của bàn tay Tần Diệc đang nâng bầu ngực mượt mà của nàng
lên, vuốt ve xoa nắn.
Nàng nhìn bầu vú" mình bị hắn giữ trong lòng bàn tay lung tung xoa bóp, do dự
nói, "Có phải quá nhỏ hay không... Ưm... Nhưng ta cảm thấy không nhỏ đâu,
nếu lớn quá đi đường ngực sẽ khó chịu đấy..."
Nàng nói rồi như nhớ tới cái gì, quay đầu, ánh mắt rơi xuống chỗ ngực của Tần
Diệc, đột nhiên đỏ mặt dừng âm thanh lại.
Hắn bình thường đã lớn như vậy, nghĩ đến khả năng bản thân không thể khiến
hắn thoả mãn.
Cơ Ninh nắm lấy tay hắn đang ôm trên lưng chính mình, hiếu kỳ nói, "Tần, Tần
Diệc, A... Ưu... Ta cũng muốn sờ sờ ngươi..."
Tần Diệc ngước mắt nhìn khuôn mặt đỏ bừng của nàng, đột nhiên thò tay nắm
đầu v* nàng, cũng mặc kệ cái chỗ kia non nớt bao nhiêu, ngón tay thô ráp kẹp
lấy đầu v* khéo léo trắng nõn trực tiếp dùng sức chà xát.
Hạt nhỏ bị hắn bóp đến thay đổi hình dạng, nhấc lên lại buông ra, sưng đỏ giống
như là sắp nhỏ máu.
Khoái cảm và đau đớn đồng loạt tản ra từ trước ngực, thân thể Cơ Ninh run lên,
đột nhiên kẹp chặt bắp đùi, "A......"
Tần Diệc nâng cao dương v*t cắm vào bắp đùi nàng, đo.ng đến thịt mông nàng
rung rung, cán cọ qua thịt bắp đùi mềm mại của nàng, chưa đến một lát đã cọ
giữa hai chân nàng đỏ bừng.
Không đầy một lát, đúng là cọ cho đến lúc Cơ Ninh tiết một lần.
Hắn cúi đầu xuống, hung dữ cắn một cái lên xương bả vai nhô lên của nàng,
"Thuộc hạ lớn lên đã không có cái vú" mềm như công chúa, ngực không cũng
không thể so với công chúa, có cái gì hay mà chạm vào?"
Cơ Ninh đã run một cái, đáng thương nói, "Ô... Tần Diệc, đau..."
Tần Diệc nới lỏng miệng, cúi xuống nhìn dấu răng rõ ràng sau lưng nàng, tay lại
chuyển
sang đầu v* bên ngắt lấy, hắn biết mà còn hỏi, "Chỗ nào đau?"
Hắn ra tay không biết nặng nhé, viên thịt nhỏ kia bị hắn dùng lực bấm bóp, Cơ
Ninh bị hắn xoa cho sắp khóc đến nơi, lên án nói, "Ngực đau, hic... Không
muốn người sờ... Ngươi không dịu dàng một chút nào..."
Không muốn ngươi.
Không có câu nào so với ba chữ kia có thể khiến Tần Diệc tỉnh táo lại.
Yết hầu Tần Diệc chuyển động, rút côn th*t ra, xoay người nàng lại. Hắn quỳ
xuống, nhìn bầu ngực sữa bị hắn bóp đến sưng lên cứng rắn, đột nhiên thò đầu
lưỡi ra liến lên phía trên một cái.
Cái lưỡi dày rộng mềm mại thè ra liến lên đầu nhũ nho nhỏ, đầu lưỡi câu lên
một cái, một viên tròn đỏ au treo ở trên bầu ngực nhẹ run rẩy.
Đầu lưỡi màu đỏ tươi thu về trong miệng, Tần Diệc ngẩng đầu nhìn thẳng vào
đôi mắt ướt át của Cơ Ninh, trầm giọng nói, "Vậy thuộc hạ liếm liến cho ngài?"
giọng điệu khô cứng, như là đang dỗ dành nàng.
Hắn trần truồng quỳ trong nước, tóc dài đen thui buộc ở sau ót lơ lửng ở mặt
nước, đồ vật dưới háng chôn ở dưới nước suối lăn tăn gợn sóng, như ẩn như
hiện khắc sâu vào đáy mắt Cơ Ninh.
Một tay hắn nắm eo của nàng, tay kia ôm lưng nàng, mặt mày thâm sâu lạnh
lùng bị hơi nước hấp hơi ướt át, giờ phút này nhìn chằm chằm không rời mắt
vào nàng, lại khiến nàng nhất thời không nói ra lời.
Tần Diệc chờ cả buổi không có được câu trả lời, dứt khoát dâng miệng lên. Hắn
rủ mắt xuống, thử thăm dò nhẹ nhàng ngậm lấy đầu v* Cơ Ninh, cánh môi
ngậm lấy đầu ti, dùng đầu lưỡi nóng ướt chậm rãi quét hai cái.
Cơ Ninh "Ưm" một tiếng, vô thức ôm lấy đầu của hắn, bàn tay dán sau gáy hắn,
tay kia khoác lên phía sau cổ hắn, nâng cao ngực đưa đầu v* vào trong miệng
hắn.
Nghĩ là so với việc Tần Diệc dùng tay thì thoải mái hơn không ít.
Trên miệng nàng kêu không ngừng, âm thanh ngâm nga nhẹ nhàng tinh tế một
tiếng nối tiếp một tiếng, làm cho dương v*t Tần Diệc cứng đến phát đau.
Cơ Ninh đang cầm một bên ngực bị vắng vẻ đưa vào bên môi hắn, "A...... Bên
này cũng Muốn ăn ăn một lần..."
Đầu ti đỏ tươi đặt ở trên mặt, động tác Tần Diệc ngừng lại một chút, bỗng nhiên
lại tăng lên lực đạo mu"t vào.
Cảnh này hắn ngày nhớ đêm mong không biết bao nhiêu lần, hắn có chút ác liệt
nghĩ, nếu như Cơ Ninh biết mình ở trong mộng đè nàng khiến cho nàng dùng
bầu ngực quấn lấy dương v*t hắn như thế nào, nàng nhất định sẽ không chờ
mong mà dâng cái vú" đến bên cạnh miệng hắn cho hắn ăn.
Tần Diệc đưa hai đầu v* lại cùng một chỗ ngậm vào trong miệng, gặm cắn bú
sút, hàm răng cứng rắn cắn đầu v* mềm dai, lại dùng đầu răng nhọn cạ vào lỗ
núm vú khéo léo.
Cơ Ninh bị hắn hút cắn mà eo run rẩy, chân mềm nhũn đến đứng cũng đứng
không vững, nếu không phải Tần Diệc đỡ nàng, sợ là nàng đã ngồi vào trong
nước suối rồi.
Cơ Ninh nhíu lông mày lại, đáng thương nói, "Không Muốn, không muốn cắn
như vậy... Ưm a.."
Tần Diệc nửa câu cũng không nghe, hắn giống như con sói đói chưa từng ăn
thịt, ngoài miệng mut vu", lại duỗi cánh tay hướng vào giữa hai chân Cơ Ninh
tìm kiếm, bàn tay tách chân của nàng ra, đầu ngón tay va chạm vào huyệt thịt
ướt mềm, năm ngón tay khép lại đè lên cửa huyệt xoa nhẹ hai cái, da tay thô ráp
cọ qua âm đế, lại đi xuống mài lên khe thịt nho nhỏ, động thịt mấp máy, mang
ra một tay dân dịch sền sệt.
Nhưng rất nhanh, lại hòa hợp tiến vào trong nước suối.
Tần Diệc với chuyện trên giường rất là thô lỗ, hắn dùng sức vỗ vài cái lên khe
thịt nho nhỏ mẫn
cảm kia, khiến cho lỗ thịt co bóp lại không ngừng, không nói một lời duỗi hai
ngón tay ra cắm vào.
Nước suối theo đó tràn vào, thẳng tắp chọc vào đến đáy.
"A... UM..."
Cơ Ninh khóc ngâm một tiếng, vô lực ngã ra khỏi người hắn, Tần Diệc dứt
khoát âm Cơ Ninh,
làm cho nàng mặt đối mặt tách chân ra ngồi ở trên người mình.
Lưng hắn tựa vách suối, cúi đầu vừa ăn bầu vu" của nàng, vừa lấy tay chọc vào
huyệt của nàng, dương v*t to dài bị Cơ Ninh đặt ở giữa bên trong đùi, cứng rắn
như sắp nhảy ra.
Cứ như vậy cắm nàng tiết ra một lần, Tần Diệc mới ngẩng đầu lên từ ngực Cơ
Ninh.
Hắn rút tay ra, nắm dương v*t áp lên huyệt của nàng, nhìn người thỏa mãn đến
mức còn chưa phục hồi lại tinh thần, thanh âm khàn khàn, "Công chúa Muốn tự
mình nuốt lấy, hay là muốn thuộc hạ trực tiếp cắm vào?"