Cơ Ninh nhìn không sai, Tần Diệc chính là có một nhan sắc không thể tả được,
nhất là lúc nghiêm trang nói lời thấp kém, nàng như thế nào cũng nghĩ không
thông hắn làm sao mà lúc nói ra những lời ấy mặt cũng không đỏ một cái.
Nhưng Cơ Ninh có lẽ đã thấy quá nhiều khuôn mặt tươi cười bên người, hết lần
này tới lần khác chính là cái biểu lộ đạm mạc đó của Tần Diệc khiến cho nàng
rung động.
Tần Diệc quỳ một gối xuống dưới giường, vịn một chân Cơ Ninh rủ mắt, lúc
nặng lúc nhẹ lung tung hôn lên hai bên bắp đùi nàng.
Nhìn như một người vô tình vô dục, sau khi được ăn mặn không khác gì một
con sói hoang hung ác đã nếm qua máu thịt.
Môi mỏng để lên đùi, nhẹ nhàng hôn một cái liền rời đi, có lúc hắn nhướng đuôi
mắt nhìn Cơ Ninh, giống như là đang quan sát phản ứng của nàng, trong đôi
mắt nhạt nhẽo dường như có kiếm quang.
Nếu Cơ Ninh không cự tuyệt, Tần Diệc liền được một tấc lại muốn tiến một
thước, dùng đầu lưỡi, dùng hàm răng... Đầu lưỡi màu đỏ tươi cách quần lót thè
ra liếm qua bắp đùi mềm nhẵn của nàng, nhìn làn da trắng như tuyết ở dưới răng
môi hắn trở nên đỏ tươi. Hắn cũng không chuyển sang chỗ khác, còn muốn
dùng răng nanh ngậm lấy da thịt mềm mại hung hăng mài hai cái.
"A......" Cơ Ninh rụt rụt chân bị cắn đau, sau một khắc, bàn tay rắn chắc dùng
sức, lại kéo nàng trở về.
"Chạy cái gì?" Tần Diệc duỗi ngón tay ra gẩy gẩy âm để đỏ tươi nàng giấu ở
dưới quần lót, thản nhiên nói, "Ở đây cũng sướng đến mức đứng lên rồi."
Hắn dứt lời, miết một cái lên trên âm hạch của nàng. Chiêu số hạ lưu không biết
học được từ đâu…
Cơ Ninh nghĩ thầm, thân thể nàng khẽ run, trong huyệt lại khống chế không nổi
chảy ra một dòng nước. Hai người cũng mới thân cận hai ba lần, nàng mới được
nếm sự thú vị của chuyện này, Tần Diệc cũng đã học xong làm sao để dụ dỗ
nàng.
Nếu Cơ Ninh không cho hắn câu trả lời thuyết phục hắn tựa hồ định cứ như vậy
treo nàng nửa vời. Ngôn từ thô lỗ, động tác phóng đãng gậy th*t dưới háng
cương cứng như sắp chui ra khỏi quần trên mặt vậy mà vẫn biểu lộ thanh thanh
lãnh lãnh.
Cơ Ninh sắc mặt đỏ bừng nhìn hắn, lại ngăn cản không nổi dục vọng thân thể,
thanh âm nàng thấp không thể nghe thấy, "Tần Diệc, ngươi chạm chạm vào phía
dưới..."
Đuôi lông mày Tần Diệc khẽ nhúc nhích, ý xấu trong mắt lại xông ra. "Phía
dưới là cái gì? Công chúa không nói rõ ràng, thuộc hạ làm sao biết đụng ở
đâu?"
Cơ Ninh làm sao nói được ra khỏi miệng, nàng là công chúa cao quý, sách vở
tranh vẽ đều được người chọn lựa kỹ càng qua nhiều lần mới đưa vào trong tay
nàng, chữ như vậy, đương nhiên sẽ không được thốt ra từ trong miệng nàng.
Vòng eo nhỏ nhắn mềm mại khẽ nhúc nhích, nàng giương chân nhẹ nhàng dùng
dâm huyệt của mình chạm vào môi của hắn, dâm loạn dùng cái chỗ đó của bản
thân mà hôn hắn.
Đôi mắt Cơ Ninh rủ xuống, sắc mặt thẹn thùng nhìn hắn, "Ở đây... Tần Diệc,
ngươi liếm liếm ở đây, thật là khó chịu..."
Nàng ẩm ướt đến không còn hình dáng, dân dịch thấm ướt vải vóc, chỉ nhẹ
nhàng đụng phải Tần Diệc một cái lại làm ướt đẫm cả bờ môi hắn.
Nước dâm ẩm ướt dinh dính bị kéo thành sợi, theo động tác thối lui của nàng,
treo một sợi thật dài ở trên môi hắn.
Tần Diệc biết Cơ Ninh rất lớn mật trong chuyện này, dù sao lần đầu của hai
người cũng là nàng chủ động muốn làm, nhưng hắn cũng không nghĩ tới Cơ
Ninh phóng đãng đến thế, vậy mà dùng huyệt của mình cọ miệng nam nhân.
Dâm đến mức làm cho dương v*t hắn vừa cứng vừa nóng.
Tần Diệc thò đầu lưỡi ra liếm sạch sẽ d*m thủy trên môi ngước mắt nhìn nàng
một cái thật sâu, sau đó cách quần lót tại liếm một cái trên khe thịt dâm đãng
của nàng.
Nước miếng làm ướt nhẹp hoàn toàn vải lụa mỏng mềm trắng noãn, dính sát
trên mặt mu non mềm của Cơ Ninh sóng thị màu đỏ diễm lệ bên trong tiểu
huyệt lộ ra trước mắt Tần Diệc run lên co rụt lại, đến vải vóc cũng muốn mút
lấy ăn vào một chút.
Tiểu huyệt của nàng mảnh mai, hoa môi đỏ tươi căng mọng mỹ lệ, da thịt mềm
mại mập mạp như màn thầu bao lấy khe hẹp đỏ tươi chính giữa, vừa chặt vừa
nhỏ, nếu nhét hai ngón tay vào sợ là sẽ chọc hỏng mất nàng.
Nhưng một khi ăn dương v*t thô nóng Tần Diệc, thực sự có thể nuốt hơn phân
nửa, không thoải mái liền khóc lóc năn nỉ, thư thái thì sẽ khóc nhỏ giọng rên rỉ,
sảng đến bắn ra còn muốn hắn chọc vào càng sâu.
Tần Diệc vốn định chậm rì ôm lấy nàng, treo nàng, sẽ hầu hạ nàng thư thái.
Đợi lúc Cơ Ninh có được khoái cảm, sau đó không cần hắn cắm vào, nàng sẽ
chủ động vạch bờ mông lên ngồi trên mặt hắn.
Nhưng hắn đã quên ý chí của mình ở việc này không cứng rắn bao nhiêu, làm
sao chờ được đến lúc Cơ Ninh thỏa mãn, hắn chỉ mới nếm thử một miếng,
miệng đã dừng lại không được.
Cơ Ninh nhiều nước, nếm vào là vị ngọt ngào dâm đãng. Tần Diệc vừa mút vừa
liếm, hơn phân nửa khuôn mặt đều chôn xuống dưới.
Cơ Ninh cúi đầu xuống đến mặt hắn mặt cũng nhìn không rõ.
Sức lực hắn lớn lại thô lỗ, đẻ đến mức Cơ Ninh ngã về phía sau, cả người co lại
giữa giường.
Nhưng rất nhanh, mày Tần Diệc nhíu một cái, đột nhiên ngẩng đầu lên.
Phản ứng kia rất là kỳ quái mặt lạnh lẽo, như là đột nhiên ý thức được mình mới
là người chủ động câu dẫn, nhưng bản thân hiện tại lại như sắc quỷ gấp gáp vui
mặt vào giữa hai chân nữ nhân, sao có nửa điểm của kẻ chi phối.
Tần Diệc càng nghĩ lông mày vặn càng sâu phảng phất có chút chịu không nổi
bộ dáng ngu xuẩn không đáng tiền của mình, hắn đứng lên, nằm xuống trên
giường một tay kéo Cơ Ninh làm cho nàng tách chân ra ngồi ở trên bộ ngực hắn
thanh âm buồn bực nói. "Nếu công chúa Muốn thuộc hạ liếm cho người vậy tự
mình đến cọ đầu lưỡi thuộc hạ đi."
Cơ Ninh cuống quít ngồi vững vàng không kịp phản ứng hắn đây là đang nổi
điên cái gì, nàng ngồi yên trên lồng ngực cứng rắn của hắn, vải vóc ma sát cánh
môi non mềm, cảm giác hư không ngứa ngáy từng đợt chui vào chỗ sâu trong
dâm huyệt, nàng suy tư cái tư thế này, do dự nói, "Sẽ làm ngươi khó chịu đấy..."
Tần Diệc như là không nghe thấy hoặc là căn bản không có để những lời này
trong lòng.
Cơ Ninh nói xong một giây sau đã lại nghe Tần Diệc nói. "Nếu như công chúa
đã ngồi lên, thì cho dù huyệt dâm này bị thuộc hạ cắn mút cho sưng lên, cũng
không thể la hét muốn xuống dưới."
Nam nhân bình thường nếu muốn nếm thử tiểu huyệt mất hồn của nữ nhân phần
lớn đều là cẩn thận khuyên nhủ nói ngọt dụ dỗ. Tần Diệc không như vậy hắn cứ
phải lạnh giọng đe dọa một phen, lại khiến Cơ Ninh cam tâm tình nguyện cho
hắn ăn.
Cũng là tính khí Cơ Ninh tốt, mà hắn sinh ra đã có khuôn mặt bất phàm. mới có
thể khiến Cơ Ninh như ý của hắn.
Cơ Ninh quỳ ngồi xuống, muốn cởi quần lót ra. Tần Diệc hiểu sai ý, cho rằng
nàng đổi ý rồi, không muốn cho hắn liến, bất chấp cánh tay phải thương thế
chưa lành, duỗi tay ra, năm ngón tay nhanh chóng chụp lên xương hông nàng.
Lực cánh tay nặng gân xanh cũng lộ ra
Hắn từ đầu đến cuối nhìn chằm chằm vào Cơ Ninh, "Công chúa đây là muốn đi
đâu vậy?" Cơ Ninh nhìn qua nét mặt của hắn liền biết hắn đã hiểu lầm nàng
chịu đựng đau đớn trên hông, e thẹn nói, "Cởi, cởi quần..."
Nàng cắn môi, ủy khuất nhìn hắn. "Ngươi hung dữ với ta làm gì? Cũng không
phải không cho ngươi liếm..."
Trách không được Tần Diệc phản ứng quá độ, bởi vì Cơ Ninh thường hô ngừng
lúc đang làm trên giường, lưu lại một mình hắn cứng ngắc lên không được
xuống chẳng xong.
Bây giờ cẩn thận nhớ lại, sau mấy tháng từ chiều hành cung hôm đó, Tần Diệc
đã không biết buổi tối mình làm sao mà chịu đựng được.
Hắn nắm eo Cơ Ninh, kéo nàng nghiêng đầu qua một bên, hơi ngưỡng cắm cắn
quần lót ướt át trắng như tuyết của nàng, tay trái kéo một phát, chỉ nghe "Xoẹt"
một tiếng.đúng là trực tiếp cắn hỏng quần lót Cơ Ninh.
Giữa hai chân nứt ra một lỗ hổng lớn, lộ ra bên trong huyệt thịt non mềm ngậm
nước như đứa bé mặc quần thủng đáy.
Tần Diệc dùng đầu lưỡi quét vài cái trên huyệt nàng, sau khi liếm nước chảy ra
từ tiểu huyệt nuốt hết vào trong miệng mới chậm rì nói, " Hiện tại công chúa có
thể ngồi lên đây."
Cơ Ninh sẽ không chịu mặc hở đáy để cho hắn làm. không nói lời nào, nàng
dùng sức đẩy tay của hắn ra, vẫn đứng lên cởi quần.
Giờ phút này trên người nàng chỉ còn một cái váy mỏng, vạt áo mở rộng, hai
bầu vú được ăn thành một mảnh đỏ tươi còn run rẩy lộ ở bên ngoài, lay một cái,
Tần Diệc thấy được mà nóng mắt.
Đáng tiếc hắn chỉ có một đôi mắt một cái miệng, chỉ có thể nhìn một chỗ, nếm
mùi vị một chỗ.
Cơ Ninh vịn khung giường, hai đầu gối quỳ nghiêng trên đầu Tần Diệc, chậm
rãi hạ thấp mông xuống.
Nàng đương nhiên không dám thật sự ngồi xuống mặc dù nàng so với Tần Diệc
kiều nhỏ hơn rất nhiều, nhưng chung quy vẫn là một người trưởng thành đặt
mông ngồi xuống, đè hỏng hắn làm sao bây giờ.
Tốc độ của nàng càng chậm, Tần Diệc thấy được càng rõ ràng cái chỗ dưới
người nàng kia hắn nuốt xuống yết hầu khô khốc, nói "Tiểu huyệt của công
chúa màu sắc thực kiều diễm, bên trong nước cũng chảy không ngừng..."
Lời còn chưa dứt, một giọt nước óng ánh sáng bóng đã từ trong huyệt Cơ Ninh
nhỏ xuống dưới nhẹ nhàng thoáng một cái đã rơi vào trên gương mặt Tần Diệc.
Cơ Ninh khẽ giật mình có chút xấu hổ thò tay lau, còn chưa đụng phải, đã bị
Tần Diệc cầm lấy mông kéo xuống một phát, làm cho tiểu huyệt mập mạp của
nàng vững chắc ngồi ở trên mặt hắn.
Đến cái mùi cũng che dưới huyệt nàng.
Hắn dường như chờ không được, hé miệng, dùng cánh môi bao lên huyệt thịt,
hung dữ hít một hơi, nuốt vào yết hầu một lượng lớn d*m thủy hắn càng ngại
chưa đủ, đầu lưỡi lại chui vào theo khe thịt nho nhỏ, câu lấy vách thịt ẩm ướt
mềm mại làm cho dâm huyệt ngọ nguậy co bóp đẩy nước ra cho hắn uống.
Hắn nói chung là đầu óc có bệnh không chịu quỳ ở đằng kia thè lưỡi ra liếu cho
Cơ Ninh, lại cứ
muốn Cơ Ninh ngồi ở trên mặt hắn cưỡi hắn tiểu huyệt ướt đẫm dậy sóng đặt
lên mắt mũi hắn
làm cho hẳn có chút thở không được rồi vẫn còn muốn dùng đầu lưỡi chui vào
chỗ càng sâu hơn trong tiểu huyệt của Cơ Ninh.
Động tác tác nhìn có vẻ gấp gáp, nhưng lại ôn nhu khiến cho Cơ Ninh không
cách nào cự tuyệt hàm răng nhu thuận, chỉ dùng môi lưỡi hầu hạ nàng, thân thể
Cơ Ninh rất nhanh mềm xuống, như là bị hắn liếu cho tan chảy, vô luận Tần
Diệc làm như thế nào, nàng đều thoải mái rên hừ hừ.
Nàng xoa tóc của hắn, đầu ngón tay đụng phải vành tai nóng lên của Tần Diệc,
mơ mơ màng màng cúi đầu xuống nhìn qua, mặt Tần Diệc đã bị nàng đè cho đỏ
lên, non nửa khuôn mặt đều ẩm ướt.
Háo sắc…
Nàng nhịn không được. quơ eo nhỏ cưỡi trên mặt hẳn cọ xát hai cái, mũi cao
thẳng nghiền lên âm đế, không đầy một lát, nước dưới thân Cơ Ninh đã phun ra
như đi tè.
Nàng ngẩng đầu lên, thoải mái đến ánh mắt mơ màng, tiểu huyệt dưới thân co
rút nhanh, xoắn chặt đầu lưỡi Tần Diệc, gần như xoắn đến đầu lưỡi run lên.
Cơ Ninh nghĩ đơn giản, Tần Diệc muốn liến nàng, đương nhiên nên để hắn tùy
ý thoải mái, nàng thoải mái xong, sắp trượt xuống nghỉ ngơi một chút, nhưng
Tần Diệc lại cầm lấy bờ mông nàng, lại nhấn nàng từng chút trở về.
"Um...a......"
Cơ Ninh tinh tế hừ một tiếng, nàng có thể cảm giác được hàm răng của hắn đi
ra, đang ma sát huyệt thịt non mềm của nàng, nàng có chút sợ, "Tần Diệc, ta
muốn nghỉ ngơi một lát..."
Tần Diệc nghe thấy lời này, lập tức nặng nề cắn một cái trên môi thịt của nàng.
Cơ Ninh bị đau, dưới gối dùng sức, quỳ xuống muốn chạy, nhưng nàng làm sao
thoát khỏi được gông cùm xiềng xích của Tần Diệc.
Không chỉ có không có chạy được, còn bị Tần Diệc tát một cái trên mông. Hắn
dùng lực xoa nắn bờ mông mềm mại ngạo nghễ ưỡn của nàng, âm thanh hung
ác nói, "Thuộc hạ đã từng nói gì với công chúa, chỉ cần công chúa ngồi lên,
hôm nay dù thuộc hạ có cắn nát cái huyệt dâm này, công chúa cũng không thể la
hét."
Một cái tát này khiến nước mắt Cơ Ninh cũng xuất hiện, toàn thân nàng cứng
đờ, huyệt thịt cũng theo đó co lại, nước mắt chảy ra, phía dưới nước cũng chảy
theo.
Lời Tần Diệc nói nàng một câu cũng không nghe lọt, nàng không thể tin mà
nhìn hắn, có chút mất định hướng lại ủy khuất nói, "Ngươi lại đánh ta..."