Bao Kiếm Bằng Tơ Vàng - Trường Thanh Trường Bạch

Chương 35

Tần Diệc ra tay không nhẹ không nặng, hắn cảm giác mình không sử dụng bao

nhiêu khí lực, nhưng giờ phút này nếu vén váy Cơ Ninh lên nhìn qua, nhất định

có thể nhìn thấy trên mông nàng hiện ra năm cái dấu tay đỏ bừng.

Cơ Ninh chưa từng bị người nào đánh mông, khi còn bé làm sai chuyện bị phạt,

cùng lắm thì bị tiên sinh và Cơ Minh Phong dùng thước nhẹ nhàng đánh vài cái

lên lòng bàn tay. Nàng từ bé đến lớn xinh đẹp xuất trần, làm cho người ta yêu

thương cưng chiều, lúc bị phạt nàng còn chưa khóc, người phạt nàng đã sinh ra

không đành lòng.

Trong mắt Cơ Ninh, bị đánh đòn là trừng phạt đối với trẻ con dưới năm tuổi.

Dưới mắt nói là tức giận, chẳng bằng nói cảm thấy thẹn chiếm đa số, da mặt

nàng mỏng vành tai nhất thời đỏ bừng, nước mắt như trân châu rơi xuống.

Cảm nhận được đầu lưỡi dưới thân liên tục liếm láp, nàng chịu đựng một luồng

sóng khoái cảm xông tới, kéo lấy cánh tay trên lưng, đỏ mắt nói, "Ư... Buông ra,

ta, ta không muốn ngươi..."

Tần Diệc nghe thấy lời này ngậm âm đế đáng thương đến phát run của nàng

dùng sức hút hai cái, hút cho Cơ Ninh mềm eo đến ngồi cũng ngồi không xong

chỉ có thể dựa cánh tay hán chống đỡ mới không ngã xuống.

Hắn giương mắt hỏi, "Vì sao không muốn, thuộc hạ khiến cho công chúa không

thoải mái?"

Cơ Ninh cúi đầu chống lại ánh mắt nóng rực của hắn như là không muốn nhìn

đôi mắt câu người kia của hắn nàng thò tay che lên mắt hắn. lên án nói, "Ngươi

đánh ta..."

Tần Diệc không đẩy tay nàng ra, ngược lại vỗ một cái lên trên mông nàng.

Bàn tay hắn quá mạnh mẽ phát giác được tiểu huyệt của Cơ Ninh rung rung trút

nước. Tần Diệc hỏi. "Công chúa không thích? Không thích thì bờ mông sao lại

tỏ rõ vui mừng như vậy

miệng thuộc hạ cũng sắp bị huyệt của công chúa mài hết một lớp da."

Hắn từ trước đến nay ở trên giường thích nói lời thô tục, Cơ Ninh nghe được

tim đập gấp gáp, mắc cỡ nóng mặt, rồi lại không cách nào phản bác hắn.

Bởi vì hắn đánh nàng đích xác rất thoải mái, thoải mái đến mức khiến cho nàng

cảm thấy thân thể có chút kỳ quái.

Thế nhưng là, thế nhưng là...

Cơ Ninh đang nghĩ phải giải thích như thế nào, thình lình lại bị Tần Diệc tát

thêm một cái.

Nàng thấp kêu một tiếng, cái này thật đúng là khóc thút tha thút thít, "Tần Diệc!

Ngươi, ngươi xấu quá..."

Tần Diệc nghe thấy âm thanh đáng thương này, hô hấp cũng khản thêm vài

phần, bàn tay dày rộng xoa mông Cơ Ninh, giúp nàng vuốt ve nhẹ nhàng, bóp

trong chốc lát, vừa chui vào giữa đùi nàng sờ soạng hai vòng.

Chỗ đó của nàng tất cả đều là mồ hôi ẩm ướt nhơn nhớt và dâm dịch trượt dính,

ngón thô ráp dán lên hậu huyệt cạo nhẹ hai cái, cái chỗ kia và tiểu huyệt phía

trước lại bắt đầu co rút.

Thật sự là dâm đãng không có điểm dừng.

Tần Diệc sợ nàng khóc rống, chịu đựng không cắm ngón tay vào, chuyên tâm

hầu hạ tiểu huyệt phía trước.

Hắn bị Cơ Ninh che mắt dứt khoát nhắm mắt lại ngậm lấy thân dưới của nàng

cũng không có định tính, môi lưỡi đụng phải chỗ nào liền ăn chỗ đó, trêu chọc

người khóc cũng không dỗ dành chỉ hàm hồ hỏi. "Thuộc hạ là kẻ xấu, vậy công

chúa sao lại cho kẻ xấu liếm huyệt sao?"

Cơ Ninh đang khóc, vốn định kiên cường cự tuyệt hắn, nhưng đầu lưỡi mềm

mại của Tần Diệc dưới thân thể thuận theo khe thịt nho nhỏ ẩm ướt quét qua, lời

nàng sắp nói lập tức thay đổi.

Huyệt chảy ra từng dòng nước, nào có bộ dạng cự tuyệt.

Tần Diệc nhìn người khác làm tình nhiều rồi, nhưng kỳ thật kỹ xảo vô cùng ít,

bú ngực và liếm huyệt đều dùng cùng một phương pháp, lúc trước dùng răng ác

liệt hút cắn núm vú Cơ Ninh như thế nào, giờ phút này cũng dùng hàm răng cọ

xát âm đế sưng đỏ của nàng như thế.

Hàm răng cắn cái hạt nho nhỏ kia đến phát dẹp, in nửa cái dấu răng, lại thả lỏng

lực đạo dùng hàm răng mài mài, mài đến mức Cơ Ninh đau đớn giãy dụa, lại

dùng đầu lưỡi vòng quanh âm đế thè lưỡi ra liếm hai vòng, một cứng rắn một

dịu dàng, khiến cho Cơ Ninh rụt chân lại muốn chạy.

Nàng rên rỉ nói, "Đừng ngoáy nữa... AA...... Ngừng lại..."

Nói là nói như vậy, nhưng tiểu huyệt cũng đang cọ từng cái vào cái cằm cứng

rắn của Tần Diệc.

Tần Diệc không nghe một câu cầu xin tha thứ nào trọn vẹn khiến cho nàng tiết

ba lần mới chịu buông ra.

Chỗ kia của Cơ Ninh đã không thể nhìn rồi, sưng đỏ không cần phải nói, viên

thịt nhỏ kia được ăn cho ánh nước sáng óng ánh, đụng đụng một cái cũng run

lên nhưng đáng hận chính là cái chỗ non mềm kia còn phân bố mấy dấu răng rõ

ràng.

Cơ Ninh sảng khoái thỏa mãn sợ Tần Diệc lại nổi điên, hắn buông lỏng tay nàng

liền vội vàng bò xuống dưới từ trên người hắn.

Nhưng chưa bò xa, đến giường còn chưa xuống được, đã bị Tần Diệc nắm eo.

Hắn ngồi xuống, chậm rãi đưa tay lau đi vết nước trên mặt, ánh mắt nhìn chằm

chằm đảo qua bộ ngực lộ ra của Cơ Ninh, hỏi nàng, "Công chúa đi đâu?"

Mỗi lần hắn hỏi như vậy đều không lời gì hay bây giờ Cơ Ninh nghe hắn hỏi

như vậy trong lòng vô thức sợ hãi nàng lắc đầu, mở miệng cự tuyệt. "Không thể

làm tiếp nữa. đều bị hỏng rồi..."

Tần Diệc bị nàng phun cho cả mặt là nước hiện nay đồ vật trong quần kia đã

nhô cao, mặt hắn tối tăm, ánh mắt nặng nề nhìn chằm chằm vào Cơ Ninh,

"Công chúa thoải mái xong liền mặc kệ."

Cơ Ninh hậu tri hậu giác mà kịp phản ứng nàng nhìn thoáng qua dưới thân Tần

Diệc, tựa hồ cảm giác lần này hoàn toàn mình không quá nhân nghĩa, nhỏ giọng

nói. "Ta, ta liệu liệu cho ngươi nhé..."

Nàng nói rất nhỏ, nhưng Tần Diệc lại nghe được rành mạch, hắn bỗng nhiên siết

chặt năm ngón tay, bắt lấy tay Cơ Ninh để lên trên đai lưng mình không lên

tiếng nhưng viết đầy mặt: Xin mời công chúa.

Cơ Ninh chưa liếm qua cho nam nhân bao giờ, nàng chỉ nhìn thấy qua cách làm

trong tranh vẽ. Nữ tử trong tranh vẻ mặt si mê nam tử cũng từ từ nhắm hai mắt

vẻ mặt thoải mái dễ chịu nghĩ đến hẳn không có gì khó khăn.

Nàng lại khép hai chân ngồi ở bên giường lôi kéo Tần Diệc đứng ở trước mặt

nàng, cởi quần của hắn cũng cởi mất một hồi lâu.

Hiện tại tính nhẫn nại của Tần Diệc tốt đến thần kỳ, không nói không rằng thúc

giục, một bao lớn dưới háng đối diện thẳng vào mặt Cơ Ninh chờ Cơ Ninh kéo

lưng quần xuống, cây gậy cứng rắn đỏ thẫm bên trong cơ hồ bắn ra ngoài.

Tần Diệc đổ mồ hôi, vật kia cũng bốc hơi nóng, trong lúc nhất thời, chóp mũi

Cơ Ninh tràn đầy hơi thở tanh ẩm ướt nóng.

Mùi thật kỳ quái... Cơ Ninh nghĩ.

Đồ vật kia to dài dữ tợn, bộ lông ở gốc tươi tốt cứng rắn, có lẽ bị nghẹn quá lâu,

gân xanh trên cán từng cục, nhô lên ở dưới da, Cơ Ninh lấy tay khuấy động

dương v*t hẳn, có chút tò mò nhìn hai mắt, lại chọc chọc hai cái túi tinh, nhăn

lông mày, có chút chịu không nổi mà nói, "Nó xấu quá à..."

Cơ Ninh nói tỏ vẻ xem thường, nhưng sau một khắc, đã thấy đồ vật kia của Tần

Diệc hưng phấn nhảy dựng, mắt huyệt trên đỉnh mấp máy, phun ra một dòng

nước dinh dính.

Nước trong chảy xuống. "Tí tách" nhỏ trên váy Cơ Ninh.

Cơ Ninh ngẩn người, vội vàng móc khăn ra đệm ở trên đùi, mà Tần Diệc mặt

không thay đổi nắm cây đồ vật kia vuốt ve lên xuống vài cái, lại làm chảy ra vài

giọt nước.

Hắn nổi lên ý xấu, nói, "Công chúa mà không ngậm vào, váy sẽ bị đồ vật của

thuộc hạ làm ô uế."

Cơ Ninh oán thầm: Vốn là ô uế...

Cơ Ninh nắm đồ vật của hắn, lè lưỡi nhẹ nhàng liếm một cái trên đỉnh.

Đầu lưỡi câu qua mã mắt, chỉ một cái, chợt nghe tiếng hít mạnh trên đỉnh đầu

truyền đến một tiếng thở dốc. Nàng giương mắt nhìn, thấy Tần Diệc cúi xuống

nhìn chằm chằm vào nàng lộ ra thần sắc giống như đúc nam nhân bên trong

thoại bản.

Thoải mái đến như vậy a…

Cơ Ninh nghĩ đến, mở miệng ngậm lấy hơn phân nửa quy đầu, nàng nuốt rất

gấp, tựa hồ không cảm thấy cái này có cái gì khó, nhưng ăn đến trong miệng

mới phát giác được có chút căng. Vật kia của hắn sức nặng mười phần, ngày

thường nhìn đã nặng trịch rồi chớ nói chi là lúc cương cứng.

Cơ Ninh nhổ đồ của hắn ra, liếm liếu cánh môi, lại ngậm vào.

Nàng khẽ động tiếng thở dốc của Tần Diệc vang lên hắn đưa tay vuốt mặt của

nàng chậm rãi động eo lên, cũng không nói chuyện chỉ lo cắm dương v*t vào

sâu trong miệng Cơ Ninh. Bờ môi đỏ tươi bọc lấy dương v*t xấu xí tráng kiện.

Cơ Ninh cùng không chê nhưng kỹ xảo của nàng không lưu loát, hàm răng

không thể tránh né mà cọ qua gậy th*t của Tần Diệc.

Vật kia nhìn thì cứng rắn, thực tế yếu ớt vô cùng nàng trơ mắt nhìn động tác

Tần Diệc dừng một cái chớp mắt, cơ bụng bỗng nhiên siết mạnh.

Tính tình Tần Diệc bình thường đã kỳ lạ, chuyện tình dục trong phỏng càng là

cổ quái nam

nhân khác bị đau thì sẽ rút dương v*t ra bên ngoài hắn lại cứ thế chịu đựng, một

luồng sức mạnh nhét gậy th*t vào trong miệng Cơ Ninh, dương v*t bị hàm răng

mài đến đau nhức cũng không chịu rút ra.

Như là được bữa tiệc này rồi sẽ không có bữa sau nữa.

Hắn nhịn được đau, Cơ Ninh lại chịu không nổi, đầu lưỡi bị đỉnh quy đầu đè

chồng chất trong miệng, bờ môi bị chống đến đau nhức thở cũng có chút gấp

gáp hơn.

Tần Diệc thoạt nhìn đã tỉnh trước, trên thực tế so với Cơ Ninh còn hiểu ít hơn

Cơ Ninh ít nhất cũng xem qua tranh vẽ mà hắn toàn bộ nhờ vào trái tim háo sắc

kia làm xằng làm bậy.

Cơ Ninh cũng không biết nên làm gì, nàng giật giật đầu lưỡi, vô ý thức bao lấy

đỉnh hút một hơi,

cũng cảm giác đồ vật trong miệng không khống chế được hình như phun ra dịch

thể ấm nóng, âm thanh thở gấp trên đỉnh đầu cũng thay đổi.

Cơ Ninh gương mắt nhìn qua, giờ phút này biểu lộ của Tần Diệc cùng thường

ngày hoàn toàn bất đồng. Sắc mặt hắn đỏ lên híp mắt. Trong mắt như cái giếng

sâu chứa đầy nước, ánh mắt phát tán, đây là thần sắc lúc hắn cao trào Cơ Ninh

mới có thể nhìn thấy....

Không phải đã phun ra rồi sao?

Sao vẫn không thể mềm xuống…

Cơ Ninh đẩy eo của hắn ra, Tần Diệc lại không chịu đi ra ngoài, hẳn nâng một

chân quỳ lên trên

giường gậy th*t đâm vào trong miệng nàng, nắm dương v*t tiếp tục nhét vào bờ

môi sung mãn đỏ xinh của Cơ Ninh, giống như là muốn vào cổ họng chật hẹp

của nàng.

Một chút cảm giác nôn mửa xuất hiện từ trước ngực. Cơ Ninh "A a..." hai tiếng,

hàm răng nặng

nề cắn một cái lên vật kia của Tần Diệc, hắn bị đau lấy lại tinh thần, Cơ Ninh

mới nhân cơ hội nhỏ vật kia ra.

Một cái cắn này của Cơ Ninh có chút nặng. Tần Diệc cúi đầu nhìn một vòng

dấu răng thấm máu trên cán, gân xanh trên trán đều xông ra, tức giận nói, "Công

chúa đây là lại muốn đổi ý?"

Chữ "Lại" của hắn như nặn ra từ trong hàm răng, mắt Cơ Ninh đều đỏ, nàng

bụm lấy yết hầu không thoải mái ho khan vài tiếng, "Quả lớn, chống vào khó

chịu..."

Tần Diệc vừa nếm được nhân gian mất hồn, sao chịu treo nửa vời như vậy, Cơ

Ninh nhìn cái sắc mặt này của hắn sợ hắn lại cáu kỉnh, lập tức cúi đầu hôn một

cái lên gậy th*t của hắn ngón tay vuốt ve túi tinh của hắn, giọng điệu như là

đang dỗ dành trẻ nhỏ. "Miệng bị căng ra đau quá, ta dùng nơi khác giúp người,

có được không?"
Bình Luận (0)
Comment