Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 2467

Thu Vũ Tuyền có thể kích hoạt pháp tắc thứ ba là nhờ ảnh hưởng của Thiên

Phong thạch.

Tảng đá đó có một vài đặc điểm giống Lạc Tiên trì, nó cũng có thể điều động

pháp tắc thiên địa.

Nếu chỉ là vậy thì vẫn chưa đủ.

Thu Vũ Tuyền nhất thiết phải nhận được sự ủng hộ từ Thiên Phong thạch nữa.

Đám Hữu Nhất vừa đánh ra tất cả số ngọc phù là để biến nàng thành chủ nhân

tạm thời của Thiên Phong thạch.

Nếu người khác thế chỗ Thu Vũ Tuyền thì kế hoạch này không thể thành công.

Vì họ không phải vật thí nghiệm được Giáng Thần giả tạo nên, thân phận không

tương xứng, ngay từ đầu đã không được Thiên Phong thạch công nhận.

Ngay cả bản thân mười một Giáng Thần giả kia cũng không có tư cách ấy.

Mặt khác, Vô Đạo kiếm là Thiên Đạo chí bảo, dĩ nhiên sẽ được Thiên Đạo

Nguyên Tiên giới ủng hộ.

Bởi những lẽ đó, Thu Vũ Tuyền có thể giành được sức mạnh để đối chọi với Di.

Ở Nguyên Tiên giới bây giờ, ngoài Thành ca có hệ thống thì người có thể ngăn

chặn Di chính là nàng.

Cuộc đại chiến giữa hai người vừa bắt đầu đã tới hồi gay cấn.

Nhận được sự giúp sức từ Thiên Đạo và pháp tắc, Thu Vũ Tuyền hoàn toàn

được thần trợ giúp.

Khí tức của nàng sớm đã vượt xa tầng Cổ Thánh, đạt đến một trình độ khó tin.

Nhưng người xuất ra sức mạnh khổng lồ như nàng lại không hề sản sinh ra đạo

nguyên.

Nếu không có Vô Đạo kiếm, cơ thể nàng căn bản không thể chịu đựng sức sức

mạnh to lớn như vậy, vật chứa sẽ bị huỷ diệt trong chớp mắt.

So với nàng, Di lại có một chút khuyết điểm.

Sau khi rời khỏi phạm vi Lạc Tiên điện, hắn không còn nhận được sự ủng hộ từ

pháp tắc.

Thu Vũ Tuyền nâng tay lên, lập tức thi triển kiếm đạo thập tứ trọng.

Trong cuộc chiến của hai người không có căn nguyên bay tứ tung, cũng không

thấy bóng nguyên thuật.

Nhưng nó lại ẩn chứa uy lực đáng sợ, vượt xa sức tưởng tượng của những người

đang đứng xem.

Lần giao chiến này, đao trong tay Di không bị chém đứt nữa.

Bởi căn bản không thể tìm ra dấu tích của nó, ngay đến Vô Đạo kiếm cũng

không thể khóa mục tiêu.

Tuy vậy, hắn vẫn không thể không lui.

Tuy Thiên Đạo của Thứ Tiên giới ủng hộ hắn nhưng chung quy vẫn thua kém

Nguyên Tiên giới, huống hồ còn có sự gia nhập của pháp tắc thứ ba.

May mà pháp tắc sau khi trải qua sự chuyển hoá của Thiên Phong thạch đã

không mạnh như lúc trước.

Bằng không, Di sẽ phải thực sự đối mặt với hoá thân của thế giới, binh khí vị

diện hoàn toàn không đấu lại nổi.

Ỷ vào việc thực lực bản thân mạnh hơn, hắn vẫn cố gắng chiến đấu đối phó.

Mới đầu, hắn thậm chí còn lợi dụng sự lạ lẫm của Thu Vũ Tuyền để dồn nàng

vào thế nguy mấy lần.

Nhưng thời gian càng trôi qua thì cán cân thắng bại cũng từ từ nghiêng đi.

Dần dần, Di phát hiện Thu Vũ Tuyền đang tiến bộ lên với tốc độ có thể thấy

bằng mắt thường.

Trong trận chiến này, nàng càng lúc càng trở nên chín chắn, đã dần bắt kịp tiết

tấu của hắn.

Điều này làm hắn không khỏi thầm than thở - Không hổ là người thứ tư.

“Chúng ta đã tạo nên một kiệt tác trên nền tảng của ba thất bại trước đó, quả là

không chê vào đâu được!”

Đại chiến mù mịt đất trời, kéo dài mười ngày mười đêm tròn.

Đối với đôi bên tham chiến, đây đều là một chuyện cực kì hiếm gặp.

Di chỉ mất một chốc để diệt sạch Cổ Thánh, Vô Đạo kiếm của Thu Vũ Tuyền từ

trước đến giờ cũng luôn giết chết ngay tắp lự.

Vậy mà trận chiến này lại dồn cả hai người đến cực hạn.

Suýt nữa đã khiến Thành ca ngủ quên trong Thiên Phong thạch.

Thời gian càng trôi đi, Di càng cảm nhận được rằng kết cục của mình là thua

trận.

Bởi vì sự chi viện mà Thứ Tiên giới dành cho hắn đang dần cạn kiệt.

Về phần Thu Vũ Tuyền lại càng đánh càng hăng, cứ như nơi đây chính là sân

nhà của nàng.

Cuối cùng, cây đao trong tay Di rốt cuộc vẫn chẳng thể chạy trốn khỏi sự phong

tỏa của Vô Đạo kiếm, gãy lìa giữa không trung.

“Không tệ.”

Cùng với tràng cười dài lanh lảnh, hắn bỗng buông chuôi đao xuống, vứt bỏ

thanh đao bị gãy đôi.

Hắn không còn cơ hội giành phần thắng trong trận chiến này, chỉ đành rút lui

trước.

Trước khi rút lui, hắn vẫn chưa quên “đồng đội” của mình là Thánh Hoàng.

Lúc tránh khỏi chiêu tiếp theo của Vô Đạo kiếm, hắn thậm chí còn chừa sức

phất tay áo về phía nọ, muốn đưa Thánh Hoàng cùng rời đi.

Song ý định này đã tan thành bọt nước trước một ánh đao loé sáng.

Đó là một thanh loan đao tinh xảo, trên lưỡi đao có hai hoa văn huyền ảo, cuối

chuôi đao được khảm đá quý màu xanh.

Lúc này, nó được nắm bởi một bàn tay ngọc trắng sáng gần như trong suốt, càng

nhìn càng giống một món trang sức.

Thoạt nhìn không có gì đặc biệt cho lắm.

Chí ít là nó có vẻ lạc lõng khi xuất hiện giữa trận đại chiến ở đẳng cấp này.

Nhưng sau khi nó vung lên, tay áo Di liền liên thông với tay phải kẻ đó, thậm

chí nửa bên má cũng đột ngột rơi vào trạng thái đóng băng kì lạ không rõ là gì.

Đám người Hữu Nhất nhìn thấy cái tay kia, nhưng không thể thấy rõ bóng dáng

ẩn sau làn sương mờ ảo.

Dù thế, họ vẫn cùng gọi ra danh tính của nàng.

“Bà Sa Ngọc Nhân!”

Tiên Mẫu biến mất đã lâu, cuối cùng vẫn phải ra tay.

Một khi ra tay cũng chính là thời khắc quan trọng nhất.

“Đao Tịnh Trần!”

Mười ngày qua, Minh Tổ vẫn luôn im lặng ngước đầu quan sát cuộc đại chiến

đẳng cấp cao bỗng kinh ngạc kêu lên thất thanh.

Đám Khương Thành và Thánh Hoàng không nhận ra thanh loan đao kia, nhưng

Minh Tổ lại vô cùng quen thuộc với nó.

Hắn đến từ kỷ nguyên thứ hai, cây đao này từng để lại uy danh hiển hách ở kỉ

nguyên này.

Ngoại trừ Bà Sa Ngọc Nhân, tổng cộng có mười ba vật Thiên Đạo chí bảo,

trong đó có mười vật được ban cho Thập Thiên Đế.

Vô Đạo kiếm đã thuộc về Thu Vũ Tuyền.

Hai món cuối cùng vẫn do Tiên Mẫu đích thân quản lý, một trong đó là đao

Tịch Trần.

Sở dĩ được gọi bằng cái tên này là vì đao này không hề có lực sát thương.

Cho dù chém vào cơ thể người phàm cũng sẽ không làm chảy máu rách da, chỉ

có thể dùng để quét bụi mà thôi.

Tuy vậy, nó có một khả năng khác rất mạnh mẽ - cố định tất cả các vật hữu

hình.

Người sử dụng chỉ cần vung đao về một mục tiêu trong không gian, phía bên

trái quỹ đạo được vạch ra sẽ bị cố định lại.

Mặc dù trạng thái bất động sẽ được giải trừ sau khi thu đao nhưng nó vẫn vô

cùng nguy hiểm trong lúc chiến đấu.

Chưa nhắc đến việc cơ thể sẽ khó chịu nghiêm trọng sau khi bị cố định, trạng

thái tĩnh này hoàn toàn làm rối loạn nhịp điệu vốn có, đối phương có thể dễ

dàng thu lợi.

Với Vô Đạo kiếm, đao Tịnh Trần không có chức năng khoá chân kẻ địch, vì thế

rất dễ tránh khỏi.

Nhưng mặt khác, khi nó được vung ra không hề có động tĩnh gì, không mang

theo tiên lực, đao mang hay khí thế, tính che giấu quá mạnh mẽ.

Lúc này Di đang bị dính chiêu.

Nếu là bình thường, đao Tịnh Trần chẳng thể chạm tới bên người hắn.

Nhưng đao hắn vừa bị gãy, né kiếm tiếp theo của Vô Đạo kiếm, sau đó bận kéo

thánh Hoàng cùng rời đi.

Giữa lúc mấu chốt, Tiên Mẫu vung đao, thật sự quá khó lòng đề phòng nổi.

Trong khoảnh khắc nửa người bên phải bị khoá chặt, hắn liền tạo ra kỳ tích, phá

vỡ trạng thái tĩnh của đao Tịnh Trần bằng một thủ đoạn mạnh mẽ và ngang

ngược.

Nhưng vẫn chậm một bước.

Xoẹt!

Một làn kiếm quang chém từ bên trái cổ hắn xuống bên phải eo.

Đó là hào quang của Vô Đạo kiếm.

Thu Vũ Tuyền trước mặt vẫn chưa dừng chiến đấu.

Di nhếch mép, để lộ nụ cười phức tạp.

Ngay sau đó, cứ thế ngã xuống.

Keng keng!

Mãi tới lúc này, mảnh đao gãy mà hắn vừa ném đi mới rơi xuống đất.
Bình Luận (0)
Comment