Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 2591

Khương Thành cẩn thận nhìn xem, dưới tình huống không ai hướng dẫn mà

cũng có thể trực tiếp tiến đến Thiên Phong thạch, ngoại trừ năm vị Minh Tổ

Hồn Tổ kia, chỉ có mình hắn và Thu Vũ Tuyền.

Hắn là do một đường đi nghiệm từ con đường vàng kim của cửa phá giới đến

nay còn như không có kết quả.

Còn Thu Vũ Tuyền là bởi cuộc khảo nghiệm từ con đường luân hồi, Thành ca

cũng không biết nàng có qua cửa được hay không.

Trừ cái đó ra, vẫn còn ba người, theo thứ tự là Thánh Hoàng, Lăng và Vô Lăng.

Hai người trước một người có được linh ý của Thiên Thần, một người có được

phân hồn của Thiên Thần.

Mà Vô Lăng, nhìn từ sự quen thuộc khống chế Thiên Phong thạch của hắn,

người này rất có thể chính là Thiên Thần.

“Tại sao Thiên Thần lại có nhiều người thừa kế như vậy?”

“Chẳng lẽ đây là do hắn cố tình sắp xếp, để trong lần thu hoạch này tóm gọn các

nàng?”

Đột nhiên Thành ca nghĩ đến gì đó.

Ví dụ như Thiên Thần luôn luôn ẩn thân sau màn chưa từng xuất hiện, chỉ âm

thầm hoá ra hai “hóa thân” đi hành tẩu, xem như hai con tốt.

Thậm chí cũng giống như Tiên Mẫu trao Đạo Ấn, đến lúc nguy cấp lại lấy lại,

để người khác làm việc không công cho mình.

“Bản thể của Thiên Thần, cuối cùng sẽ không nuốt chửng hai hiện thân của hắn

chứ?”

“Nếu là như vậy thì, Thánh Hoàng mất tích nọ đúng là có hơi kinh khủng.”

Hắn không khỏi dùng ánh mắt đồng tình đánh giá Lăng bên cạnh.

“Vậy bây giờ ta nên xưng hô là Chí, hay là Lăng?”

“Đương nhiên là Lăng, ngươi nghĩ cái gì vậy?”

Lăng tức giận trừng mắt liếc hắn.

“Ta chính là ta! Cái phân hồn đó đã sớm bị ta triệt tiêu!”

Khương Thành thở phào nhẹ nhõm, xem ra tình huống của nàng tốt hơn mình

tưởng chút.

“Lúc nãy ngươi lấy được gì trong tàn hồn đó?”

“Ngươi muốn biết à?”

“Đúng đó.”

“Thế gọi một tiếng Lăng tỷ đi, ta sẽ suy lại.” Lăng cong đôi mắt đầy ý cười ranh

mãnh.

Thành ca nhếch miệng: “Vậy ngươi cứ giữ lại cho thối rữa trong bụng đi.”

Hắn cũng không phải kẻ yêu thích lịch sử viễn cổ, cũng không nhất thiết phải

biết cho bằng được chuyện lúc trước.

“Ta sẽ tự mình vượt qua cửa ải tiếp theo, ngươi chờ ở bên ngoài đi.”

Trải qua xong một tầng, bây giờ hắn cảm thấy một mình mình vượt cửa ải cũng

dễ dàng.

Nhưng hắn vừa đạp lên khối lập phương thứ tư, phát hiện Lăng cũng im lặng đi

theo.

“Ngươi thế này…”

Lời còn chưa dứt, hai người gần như đồng thời xuất hiện trong thông đạo vị

diện.

Khương Thành có bất lực: “Nếu như ngươi lại trúng chiêu, ca lại phải cứu

ngươi.”

Lăng cố ý ngang ngược đáp: “Không phải ngươi nổi danh là cao thủ gánh muội

tử à, làm sao? Cuối cùng cũng không được?”

“Vấn đề ở đây không phải là được hay không, chỉ là ngươi đi qua những cửa ải

này cũng không có ích lợi gì, vậy cần gì phải tốn công vô ích?”

“Cũng chưa chắc đâu.”

Lăng phun ra câu này xong bèn tự bay lên không.

Khương Thành cũng không biết nàng muốn gì.

Khẽ quan sát thế giới này một lúc, bốn phía âm khí âm u, sương mù lượn lờ.

Mặc dù hắn không biết ở đây thịnh hành đạo gì, nhưng suy đoán hẳn là Minh

Tộc lại hoặc là mấy loại Quỷ tộc gì đó.

Nếu vị diện đã xoay quanh đạo của đối phương, chứng tỏ người nọ vẫn còn

sống.

Thế là hắn hét to một tiếng.

“Người đâu? Mau hiện thân ra gặp mặt đi!”

Đợi nửa phút, tình huống tương tự cửa ải phía trước xuất hiện, đối phương

không hề lộ diện.

Ngược lại xung quanh người hắn bốc lên từng vòng từng vòng âm khí, như rồng

quyển giương nanh múa vuốt.

Bất kể nó có là âm khí, tử khí hay là quỷ khí, thì vẫn chỉ là một nhánh của hệ

thống Thanh khí, không cách nào đâm thủng được lớp phòng ngự bằng lực trọc

của hắn, vì vậy cũng chẳng có ảnh hưởng gì đến hắn.

Khương Thành cũng đoán được kế hoạch của đối phương.

Đây cũng là vọng tưởng muốn làm “Sơn đại vương”, đang cố tình xuống tay với

mình.

“Ai da, ngươi mà còn không ra, sau này hối hận cũng đã muộn.”

Hắn đang định quan sát xung quanh xem có thể tìm ra manh mối thông quan

hay không, đột nhiên phát hiện đỉnh đầu trở nên tối sầm lại.

Vừa ngẩng đầu nhìn lên lập tức la lên tại chỗ.

“Chết tiệt! Sao mà ngươi làm được?”

Chỉ thấy trên không trung, bầu trời như một bức màn sân khấu bị người ta nắm

ở giữa mạnh mẽ xé xuống.

Khương Thành dụi dụi con mắt, mới phát hiện đó là ảo giác.

Nhưng mà cũng không khác nhau mấy.

Bầu trời giăng đầy âm khí không ngừng tụ lại trung tâm như những đám mây

đen, khiến cho biên giới phía xa ngày càng mỏng đi, để lộ ra bầu trời trong xanh

như vừa được gột rửa.

Mà ở khu vực trung tâm, âm khí càng lúc càng nồng nặc.

Đứng ở giữa, rõ ràng là Lăng.

Chỉ thấy nàng một tay giữ lấy bầu trời, từ từ hạ xuống.

Trong lòng bàn tay nàng tối đen như mực, thậm chí còn lộ ra một chút sáng

chói, tản ra khí tức kinh người.

Lúc nàng bay xuống, những đám mây đen trên bầu trời nhanh chóng tập trung

về phía trung tâm, rồi điên cuồng đổ vào lòng bàn tay nàng.

Cảnh tượng như thể bầu trời dần bị kéo xuống, cực kỳ chấn động.

Miệng Thành ca sắp không khép lại được.

Cảnh tượng này mặc dù không bằng những trận đại chiến kinh hoàng mà hắn đã

trải qua, nhưng mấu chốt là đang ở trong vị diện của người khác, Lăng làm

được chuyện này rất không hợp lẽ thường.

Mãi đến khi nàng đáp xuống trước mặt hắn, hơi hất lên cái cằm trơn bóng, ngạo

nghễ nhìn hắn thì hắn mới hoàn hồn

“Ngươi đã làm gì?”

Những đám mây đen trên bầu trời đã biến mất không còn tăm tích.

Toàn bộ bầu trời trở nên “Sạch sẽ trong lành”.

Mà trên mặt đất, hắn cũng không còn cảm thấy mảy may một chút khí tức quỷ

quái nào nữa.

Nếu không phải vẫn đang còn ở trong vị diện này, Thành ca sẽ nghi ngờ có phải

mình đã trực tiếp thông quan rồi không.

Lăng không trả lời mà mở tay trái ra.

Trong lòng bàn tay thanh tú đang nâng một hạt châu đen kịt, đó chính là đám

âm khí lúc nãy biến thành.

Khương Thành vừa nhìn đã nhận ra.

“Ơ cái này, đây không phải đạo châu sao?”

Hắn càng thêm kinh ngạc.

Trước đó đã lấy được ba viên đạo châu, nhưng quá trình thu hoạch đâu có phải

như vậy đâu.

Vừa bước vào đã trực tiếp lấy đi đạo châu của cửa này, Thành ca cũng có hơi

khó hiểu.

Vẻ mặt của hắn khiến Lăng cực kỳ thỏa mãn, cuối cùng cũng lấy lại được mặt

mũi trước tên này một lần.

“Bất ngờ lắm chứ gì?”

“Bất ngờ lắm, bất ngờ lắm.”

“Lần này không tính là ngươi giúp ta đi chứ?”

“Không tính không tính, lần này ngươi là một đồng đội đạt tiêu chuẩn, nhưng

mà sao ngươi làm được?”

Lăng chỉ chỉ mi tâm mình.

“Bởi vì một phần tàn hồn kia, đối với mấy cái thông đạo này ta có chút hiểu biết

đặc biệt.”

“Biết liên tiếp điểm của mỗi thông đạo ở đâu, chỉ cần tìm được vị trí đó là có

thể tập hợp lại hết các đạo của nó.”

“Còn có thể như vậy?”

Khương Thành mừng rỡ: “Vậy là thông quan sẽ đơn giản hơn rất nhiều rồi.”

Nói đến thông quan, Lăng lực bất tòng tâm lắc đầu.

“Ta có thể tập hợp tất cả đạo của thế giới này, nhưng ta lại không có cách nào

tiêu diệt nó.”

“Sau lưng nó có căn nguyên thế giới trợ giúp, với thực lực của ta không thể

chống đỡ nổi.”

Thành ca cười: “Ta còn tưởng đâu là chuyện lớn gì.”

“Ngươi không tiêu diệt được, còn có ta mà.”

“Ngươi có thể?”

“Đương nhiên, đưa đạo châu cho ta là được.”

Thật ra Lăng cũng không nắm chắc chuyện này lắm, nghe hắn nói có thể làm

được bèn không chút do dự bỏ viên đạo châu đó vào trong lòng bàn tay Khương

Thành.
Bình Luận (0)
Comment