Đúng là Tiên Mẫu đã đánh giá rất thấp uy lực của mộc trượng.
Tịnh Trần đao bị hủy nằm ngoài dự liệu của nàng.
Tình thế nắm chắc chiến thắng cũng bởi vậy mà bị nghịch chuyển, sau đó đến
phiên nàng bị đuổi đánh ngược lại.
Dù cho công kích của nàng là đòn trí mạng, vừa đến được phạm vi của mộc
trượng sẽ bị cưỡng ép xóa đi, tương đương với lực sát thương bằng không.
Mà ở phía dưới mộc trượng mở đường, vòng phòng ngự của nàng cũng giống
như giấy mỏng.
Trong loại tình huống này, nàng dường như không có lựa chọn nào khác ngoại
trừ chạy trốn.
Nàng đã có được thân phận chủ của Thiên Phong thạch, bây giờ dù có rời khỏi
bảo tọa thì thân phận này của nàng cũng không bị mất đi.
Nhưng nàng không biết được sau khi bản thân rời đi, Vô Lăng ngồi lên thì
quyền hạn khống chế của mình có thể sẽ bị thay thế hay không.
Loại hình huống này chưa từng phát sinh trong lịch sử Giáng Thần đài, đừng
nói là Tiên Mẫu, ngay cả Chí ở dưới cũng rất tò mò rốt cuộc sẽ phát sinh chuyện
gì.
Chẳng qua Tiên Mẫu vẫn không nỡ rời khỏi bảo tọa.
Không chỉ bởi vì sau khi mất đi Thiên Phong thạch, thực lực hai bên thay đổi
lên xuống, nàng càng không có cơ hội đánh thắng Vô Lăng, mà còn bởi vì cho
dù nàng có rút lui trong trận chiến này, tạm thời bảo toàn được tính mạng cũng
không có ý nghĩa gì.
Đối diện với mộc trượng trong tay Vô Lăng, nàng chạy trốn tới chân trời góc
biển cũng chẳng làm nên trò trống gì.
Nàng không có đường lui trong trận chiến này, nhất định phải toàn lực giành
thắng lợi!
Sau khi Tịnh Trần đao bị hủy, nàng tung ra Trọng Nguyên thuẫn.
Cùng là Thiên Đạo chí bảo, Trọng Nguyên thuẫn phòng ngự là chính, danh
xưng có thể ngăn cản hết tất cả loại tấn công.
Mặc dù sở hữu món chí bảo này nhưng trước giờ Tiên Mẫu chưa từng lấy ra
dùng bởi vì nàng không nghĩ mình ở Nguyên Tiên giới sẽ có lúc phải rơi vào
thế bị động phòng ngự.
Nhưng bây giờ đây là lựa chọn duy nhất nàng có thể làm.
Vẻ bề ngoài của Trọng Nguyên thuẫn nhỏ bé tinh xảo, chỉ có một thước vuông,
nhìn qua giống như một món đồ chơi.
Nhưng khi hắn bị đẩy ra, thế cục như bị chẻ tre, mộc trượng vung lên chỗ nào
đều bị xóa đi chỗ đó, rốt cục tình thế bị át chế đi phân nửa.
Mặc dù không đến mức phải dừng lại nhưng tốc độ đã chậm hơn so với trước
đó không chỉ gấp ba.
Chỉ đáng tiếc, cái này chung quy là không thể đảo ngược tình thế.
“Thiên Đạo chí bảo mà muốn ngăn trở Thần khí?”
Vô Lăng gắt gao đè mộc trượng xuống, cường hoành như là đè xuống cây rìu
lớn.
“Dựa vào Trọng Nguyên thuẫn chỉ là để kéo dài thêm thời gian trước khi chết
của ngươi mà thôi!”
Theo lời nói của hắn, cạnh dưới của Trọng Nguyên thuẫn cũng dần dần mờ đi
một chút, đó là dấu hiệu nó sắp biến mất.
Hiển nhiên, nó không có cách nào triệt tiêu hoàn toàn hiệu quả “xóa sổ” bá đạo
của mộc trượng kia.
Tại thời điểm này, cuộc chiến giữa hai người đã triệt để biến thành cuộc chiến
trang bị.
“Đáng tiếc thay.”
Nhìn qua hai người chiến đấu kịch liệt, Chí đột nhiên nói: “Có lẽ lựa chọn
chuyển thế của Bà Sa Ngọc nhân là một sai lầm.”
“Sao vậy?”
Theo quan điểm của Khương Thành, Tiên Mẫu chuyển thế không có gì là sai
sót.
Nếu như không chuyển thế, hành động của nàng nhất định phải tuân thủ nghiêm
ngặt chuẩn tắc làm việc của Thiên Đạo, hạn chế mọi mặt, sao có thể linh hoạt
như hiện tại?
Chí chậm rãi nói: “Có được thì có mất, nàng có được tự do, nhưng cũng đã mất
đi ý chí Thiên Đạo nguyên thủy nhất.”
Khương Thành sững sờ: “Còn có sự khác biệt này sao?”
“Lúc trước nàng là Thiên Đạo chí bảo thứ mười bốn, thuộc về tạo vật. Mà bây
giờ nàng đã coi như là sinh linh, tất nhiên điều này sẽ sinh ra một vài biến
chuyển.”
“Mặc dù quan hệ của nàng với Thiên Đạo nhìn qua không có biến hóa, nhưng
lúc nàng mượn ý chí Thiên Đạo, không thể tránh khỏi sẽ xuất hiện một chút
không cân xứng.”.
Trong toàn bộ Nguyên Tiên giới, e rằng không ai có kinh nghiệm phong phú
đến như vậy.
“Vừa rồi Bà Sa Ngọc nhân kết hợp ý chí Thiên Đạo và căn nguyên thế giới, lực
lượng kia nhìn thì có vẻ lớn mạnh nhưng ngược lại không có thuần túy như vậy
đâu.”
“Nếu là ý chí Thiên Đạo thuần túy thì không chắc mộc trượng có thể tiêu trừ.”
Khương Thành vốn muốn hỏi thêm, mộc trượng lợi hại như vậy, chẳng phải Vô
Định Cổ Thánh đã sớm có thể phá Thiên Đạo sao?
Bây giờ xem ra cũng không hẳn là như vậy.
“Lúc sử dụng Thần khí cũng không phải là không hao tổn chút nào.”
Chí giải thích: “Đối phó với đối thủ bình thường thì không ảnh hưởng gì, nhưng
khi xóa đi mục tiêu quá mức lớn mạnh thì sẽ hao tổn tâm lực tự thân.”
“Về phần biển Thiên Đạo chân chính thì cho dù Vô Định và Vô Lăng thay
phiên nhau ra trận cũng không hủy được một phần mười của nó.”
Nói đến đây, lời nói của hắn bỗng nhiên xoay chuyển.
“Trừ phi…”
“Trừ phi cái gì?”
“Trừ phi Vô Lăng sửa đối hệ thống của thế giới thứ hai, đó mới thật sự là lực
lượng xứng đôi với mộc trượng, có thể phát huy ra uy năng hoàn mỹ của Thần
khí này.”
Khương Thành nhìn Trọng Nguyên thuẫn đã biến mất được một phần tư ở phía
trên kia, trong lòng thầm tiếc rẻ, lại không khỏi hiếu kỳ mà hỏi: “Mộc trượng và
thế giới thứ hai có quan hệ gì chứ?”
“Đương nhiên là có.”
Chí lập tức kết luận mà không cần nghĩ ngợi.
“Nguyên danh mộc trượng gọi là trượng hóa vật, vốn được sinh ra từ thế giới
thứ hai.”
Thành ca vốn cảm thấy bốn thế giới Viễn Cổ đã biến mất kia không có liên
quan gì với mình nhưng lúc này vẫn bị khơi gợi lên hứng thú.
“Nói thế nào?”
Tuy rằng Chí chưa từng trải qua thời đại đó, nhưng hắn tiến vào bia đá Tứ Giới,
lại cực kỳ thân quen với Sơ của năm đó, cho nên hắn biết được tình hình của thế
giới thứ hai.
“Không thể trực tiếp tu luyện ở thế giới đó, cần phải lựa chọn vật ký thác, sau
đó liên kết với ngoại vật mới có thể thi triển lực lượng lớn mạnh. Hệ thống tu
luyện của bọn hắn có quan hệ rất lớn với vạn vật tự nhiên.”
“Vào ngày mà thế giới đó cuối cùng đi đến diệt vong, trước khi căn nguyên thế
giới bị tiêu diệt, tinh hoa trung tâm va chạm lần cuối cùng với loạn lưu hỗn độn
đã đản sinh ra một sợi Hỗn Độn Tử Ngọc Tủy.”
“Hả?”
Khương Thành không khỏi kinh ngạc hô lên.
“Hỗn Độn Tử Ngọc tủy lại sinh ra như vậy sao?”
Kỳ thật mấy năm nay hắn để ý đến Hỗn Độn Tử Ngọc tủy bởi vì muốn đổi cho
bản thân một Đế khí thông thiên nhưng mà cho dù đến thực lực hiện tại vẫn
không sao tìm được.
Đến mức hắn từng nghi hoặc có phải là trên đời này vốn dĩ không có tồn tại Tử
Ngọc tủy hay không.
Cái gọi là Đế khí thông thiên chẳng qua là bịa đặt, bởi vì cũng không ai có thể
dùng tới Đế khí cấp bậc đó.
Ngay cả thời điểm Tiên Mẫu đại chiến ngày hôm nay, một tay khác không phải
là dùng một đế khí lăng tiên sao?
Bây giờ mới nghe kiểu này, hóa ra không có chuyện như vậy.
“Truyền thuyết về Hỗn Độn Tử Ngọc tủy và Đế khí thông thiên chính là lưu
truyền từ Giáng Thần đài.”
“Trượng hóa vật là dùng Tử Ngọc tủy để chế tạo ra, nghĩa là nó thực sự chính là
Đế khí thông thiên.”
“Đúng vậy, cái gọi là Thần khí, thật sự chính là Đế khí thông thiên, nhưng thứ
bị phong tồn không phải là đạo sinh linh mà là tàn dư Thiên Đạo của thế giới
đó.”
“Lợi hại vậy sao?” Khương Thành cũng tán thưởng từ tận đáy lòng.
Lúc trước hắn nghĩ rằng Đế khí thông thiên cũng chính là phiên bản nâng cấp
của đế khí lăng tiên thôi, tỉ như tăng thêm gấp đôi hay gấp hai công kích gì đó,
hiện tại xem ra cả hai căn bản không phải là đồ vật cùng loại.
Vị diện biến mất, sau cùng căn nguyên thế giới và Thiên Đạo hòa làm một thể,
chẳng trách uy lực lớn đến vậy.
“Vô Định và Vô Lăng đều không nhúng tay vào loại hệ thống tu luyện vật ký
thác của kỷ nguyên thứ hai kia, nếu không lúc bọn họ thi triển mộc trượng sẽ tái
hiện ra dáng vẻ của thế giới tiêu vong đó.”
Khi nói đến đây, tình thế của Tiên Mẫu phía trên vô cùng nguy kịch, Trọng
Nguyên thuẫn trong tay chỉ còn lại có một nửa