Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 2621

“Lại cảm ơn ta?”

Khương Thành đủ hiểu Tiên Mẫu, suy nghĩ một chút là đoán ra ngay chân

tướng.

Không có gì đáng ngạc nhiên, năm đó lúc Tiên Mẫu chuyển thế, bản thân Thiên

Đạo cũng nảy sinh ra một vài tình huống.

Thiên Đạo nhất định phải công bằng, chí công vô tư, dựa theo pháp tắc thiên

địa, người phát ngôn khiêm thủ hộ giả của nó chắc chắn không thể do sinh linh

đảm nhiệm.

Xưa nay Tiên Mẫu là bảo vật của Thiên Đạo, trên bản chất thuộc loại đồ vật cho

nên không có vấn đề gì.

Nhưng sau khi chuyển thế, nàng biến thành sinh linh, mà hết lần này tới lần

khác lại không chịu vứt bỏ những quyền hạn và năng lực trước kia.

Lúc này, pháp tắc thiên địa nhất định phải làm gì đó để kìm hãm nàng lại, phòng

ngừa tư tâm nàng bộc phát.

Bốn Kim Đồng Ngọc Nữ sinh ra theo thời thế hẳn là giám quân bên người Tiên

Mẫu.

Chỉ là không biết Tiên Mẫu đã rót cho bọn họ thứ thuốc mê gì, biến bọn họ

thành tùy tùng của mình.

Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, bốn đồng tử nọ vẫn được xem như sợi dây

thừng quấn lấy nàng, có đôi khi cũng sẽ bất đồng ý kiến với nàng, khiến nàng

không có cách nào buông tay làm lớn.

Cho nên lần này nàng mặc cho bốn đồng tử khiêu khích Khương Thành, nhìn

bọn họ hoàn toàn bị tiêu diệt.

“Đây cũng là do ngươi cố tình sắp xếp?”

“Không sai.”

Vẻ mặt Tiên Mẫu tươi cười gật đầu, hiện tại nàng là trời cao mặc chim bay, toàn

bộ Nguyên Tiên giới không có bất kỳ tồn tại nào có thể khống chế được nàng,

vậy nên cũng không cần che che giấu giấu làm gì nữa

“Thật ra trước đây đã nhiều lần bọn họ muốn tìm tới ngươi, nhưng đều bị ta cản

lại.”

Nàng thu hồi vẻ mặt tươi cười, lắc đầu phàn nàn.

“Bốn đứa trẻ không hiểu chuyện, thật đúng là khó dụ mà.”

Nhìn dáng vẻ Tiên Mẫu cứ như đã vất vả làm bảo mẫu nhiều năm, Khương

Thành rất muốn nôn vào mặt nàng.

Mặc dù không có nàng thì hắn vẫn sẽ giết bốn Kim Đồng Ngọc Nữ đó, nhưng bị

người ta mượn đao giết người, chỉ sợ không ai vui vẻ được.

Thế là hắn cố ý âm dương quái khí nói: “Lúc đó sao lại muốn cản lại chứ? Để ta

giết bọn họ sớm hơn chút không phải tốt hơn sao?”

“Không không không, lúc đó chưa phải là thời cơ tốt.”

Tiên Mẫu quơ quơ ngón tay, dương dương đắc ý nói: “Lúc trước mà diệt bọn

họ, Thiên Đạo lập tức sẽtạo ra cái mới.”

“Bây giờ không có nữa à?”

“Không có nữa.”

Thiên Đạo làm việc, cần phải chịu sự chi phối của pháp tắc thiên địa.

Mà pháp tắc thiên địa có uy lực lớn bao nhiêu, đều có quan hệ với đẳng cấp của

vị diện.

Từ khi Tiên Mẫu vận hành, sau khi cường độ Thiên Đạo vượt qua đẳng cấp vị

diện, sự trói buộc của pháp tắc thiên địa với Thiên Đạo cũng không quá gắt nữa.

Hiện tại nàng lại giữ Thiên Phong Thạch trong tay, tiến một bước lách qua pháp

tắc thiên địa.

Trong tình huống này, thật sự không thể dựng dục ra Kim Đồng Ngọc Nữ như

thế được.

Thành ca còn có thể nói gì, hắn chỉ có thể chắp tay với nữ nhân này.

“Đầu óc của ngươi đúng là chỉ toàn tính toán và tính toán. Xem như ta nhìn rõ

rồi”

“Quá khen quá khen!”

Tiên Mẫu mỉm cười khom lưng.

“Ta cũng phải cảm ơn Khương chưởng môn đã thành toàn cho ta!”

“Ngươi yên tâm, ta sẽ tuân thủ nghiêm ngặt thân phận thủ hộ giả của Thiên

Đạo, xử sự công bằng. Tương lai Nguyên Tiên giới sẽ trở nên cực kỳ ổn định và

cường thịnh hơn bao giờ hết!”

Thâm tâm Khương Thành khó chịu vô cùng.

Cái mà ngươi gọi là sự ổn định và cường thịnh được xây dựng trên cái tiền đề

quan trọng là Vô Địch minh và những tiên nhân có giá trị Thiên tâm thấp thì sẽ

bị vứt bỏ.

Hắn đương nhiên không cam lòng nhìn Vô Địch minh và các tiên nhân trong

tương lai sẽ trở thành đứa con bị vị diện bị vứt bỏ, không chiếm sự ưu ái của

căn nguyên thế giới.

Nhưng sau khi giết chết Tiên Mẫu, cục diện rối rắm lại không dễ dọn dẹp.

Hắn âm thầm suy tư, liệu có cách để khống chế được nữ nhân này hay không.

Giữ mạng cho nàng, lại ngăn không cho nàng ra ngoài gây chuyện.

Từ sự trầm mặc của hắn, dường như Tiên Mẫu dường như nhìn thấu được thâm

tâm hắn.

“Nếu như ngươi muốn khống chế ta, ta chỉ có thể khuyên ngươi hãy bỏ đi suy

nghĩ đó đi”

“Ngươi có thể giết ta, nhưng không thể ngăn cản được ta!”

“Ngươi đúng là rất tự tin.”

Khương Thành nắm chuôi kiếm, rất muốn thử một lần xem sao.

Đúng lúc này, một nam nhân vừa quen thuộc mà lại xa lạ bỗng xuất hiện trước

mặt hắn.

Nói quen thuộc là bởi vì người này hắn biết, chính là Chí.

Nói xa lạ là do tên này trở nên trẻ hơn, trên mặt ngay cả một sợi râu cũng không

thấy.

Nhìn bề ngoài, mày kiếm mắt sáng anh tư bừng bừng phấn chấn, dáng vẻ giống

y hệt như Vô Lăng.

Chỉ là khí chất của hai người có hơi khác biệt, cho tới bây giờ cứ như một con

dao sắc đã phóng ra khỏi vỏ, lộ ra vẻ sắc bén.

Sau khi xuất hiện, việc đầu tiên hắn làm chính là quay đầu lại nhìn Khương

Thành, cười nói: “Nếu ngươi không tiện ra, vậy thì để ta giúp ngươi.”

“Sao? Ngươi giúp ta?”

Trong lúc nhất thời Thành ca có hơi không phản ứng kịp.

Còn có loại giúp đỡ này à?

Biểu tình của Chí không có vẻ gì là đùa giỡn mà khá nghiêm túc.

“Nữ nhân này đã không còn là thủ hộ giả Thiên Đạo năm xưa, Thiên Đạo và

căn nguyên thế giới đã hoàn toàn biến thành đồ chơi trong tay nàng, mặc nàng

muốn làm gì thì làm.”

“Chuyện này cực kỳ không tốt, ta cho rằng cần phải chấm dứt nàng ta.”

“Ngươi cảm thấy thế nào?”

Thành ca há to miệng, phát hiện mình không biết nên nói gì cho phải.

Bởi vì đây chính là chỗ hắn thấy lạ ở Tiên Mẫu, Chí đúng là giúp hắn nói thẳng

ra.

Hắn không có lý do gì để phản đối.

Nhưng mặt khác, hắn cũng không ngốc, hắn chưa bao giờ nghĩ tới cái tên đã ẩn

núp suốt ba kỷ nguyên này thật sự nhiệt tình như vậy.

Chẳng lẽ mục đích của hắn chính là thay thế Tiên Mẫu, trở thành kẻ khống chế

Thiên Đạo mới?

Hoặc là… Giống như Thánh Hoàng, muốn thôn phệ Thiên Đạo?

Nếu là cái sau thì thật không hay chút nào.

Nhưng mà Thành ca vừa mới bị Tiên Mẫu làm cho phiền muộn muốn chết,

muốn dạy cho nàng một bài học để nàng không thể cứ muốn làm gì thì làm, cho

nên cuối cùng cũng gật đầu.

“Vậy ngươi cứ xem mà xử lý đi.”

Nói xong, hắn lùi đến cạnh Kỷ Linh Hàm, nhường lại sân khấu biểu diễn cho

Chí.

Dù sao đến cuối cùng cho dù hắn thật sự làm chuyện quá đáng, mình cũng có

thể áp được Chí.

Chỉ là hắn có hơi hiếu kì, nếu Chí đã thật muốn khai đao với Tiên Mẫu, vậy tại

sao lúc trước ở chín tầng cao đài lại không ra tay, mà nhất định phải kéo tới hôm

nay?

“Được rồi, bây giờ đến phiên hai chúng ta quyết đấu.”

Chí lấy ra một thanh thạch kiếm, vung bừa một kiếm hoa, nhìn có vẻ rất thoải

mái, hoàn toàn không giống như đang tiến hành một trận quyết đấu đỉnh cao

chút nào.

Đối với sự xuất hiện của hắn, những người khác ở đây đều không hiểu ra sao,

bởi vì bọn họ không biết hắn.

“Người này là ai?”

“Hình như hắn là một Cổ Thánh?”

“Trước đây chưa bao giờ nhìn thấy hắn mà, chẳng lẽ là cao thủ quy ẩn?”

“Chắc là vậy rồi, bằng không sao lại trở thành bằng hữu của Khương chưởng

môn được?”

Thành ca rất muốn đính chính với bọn họ, mình với tên này cũng chẳng phải

bạn bè gì cho cam.

Mà Hồn Tổ với Minh Tổ lại kinh ngạc không thôi.

“Vô Lăng?”

“Không, hắn không phải Vô Lăng, hắn cho ta một cảm giác hoàn toàn khác

biệt!”

“Kẻ này rốt cuộc là ai?”

Bọn họ không biết, nhưng Tiên Mẫu lại nhận ra.

“Được lắm, không ngờ ngươi vậy mà có thể ngang nhiên xuất hiện ở ngoại

giới.”

Nàng chậm rãi lộ ra đế đao, bày ra tư thế phòng thủ.

Chí cũng không lập tức ra tay, mà hơi nhếch khóe miệng: “Phải đó, có phải rất

ngạc nhiên không?”

Nghe được cuộc đối thoại giữa hai người, Khương Thành nhận ra Tiên Mẫu đã

biết về sự tồn tại của Chí từ lâu, mà cả hai rõ ràng đã quen biết nhau từ sớm.
Bình Luận (0)
Comment