Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 2628

“Ngươi định cứu nàng sao?”

Chí nhíu mày, không chỉ Khương Thành cản hắn nhổ cỏ tận gốc, mà còn vì đòn

ban nãy không hề khiến cho hắn bị thương.

Đây là chuyện không thể nào.

Trước kia Vô Đạo kiếm không thể khiến Khương Thành bị thương, đó là vì lúc

ấy chí bảo này là vũ khí của Thiên Đạo, mà hắn lại miễn dịch với sát thương

trực tiếp từ Thiên Đạo.

Nhưng bây giờ Vô Đạo kiếm đã trở thành Chủy diệt không, không chỉ mạnh

hơn trước mà nó cũng đã không còn liên quan đến Thiên Đạo, chỉ còn là một

món thần khí bình thường.

Vậy mà trong tình cảnh này, Khương Thành vẫn không bị thương?

Dĩ nhiên Thành ca cũng nhận ra điều đó.

“Đúng rồi, ta quên không hỏi, có phải ta là Sơ chuyển thế hay không?”

Hắn cảm thấy chỉ có lời giải thích này là hợp lý. Dù sao tứ thần khí đều do Sơ

chế tạo, cũng chỉ hắn có thể miễn dịch sát thương từ thần khí?

Với câu hỏi bất chợt này, Chí chỉ ngẩn người ba giây rồi dở khóc dở cười lắc

đầu.

“Ha ha? Ngươi nghĩ gì vậy?”

“Đúng là Sơ đã đi nhưng ngươi không phải là hắn.”

“Đúng là rất kỳ lạ khi ngươi có thể kháng sát thương từ Chủy diệt không…”

Hắn ngẫm nghĩ một lát cuối cùng tạm thời bỏ nghi vấn đó sang một bên.

“Ngươi muốn giữ lại Bà Sa Ngọc Nhân sao?”

“Đúng thế.” Khương Thành trả lời không chút do dự.

Những năm gần đây, hắn gần như mất hết hy vọng trong việc tìm kiếm Chỉ Dư.

Bây giờ vất vả lắm mới tìm thấy manh mối, dĩ nhiên hắn sẽ không từ bỏ.

Chí hạ giọng nói: “Nhưng nàng là kẻ thù của ta.”

“Ta biết.”

Chí hiểu rõ ý nghĩ của hắn.

Nếu như hắn kiên quyết phá hủy viên ngọc kia, chắc chắn Khương Thành sẽ

chọn ra tay với hắn.

“Thôi, dù sao các ngươi cũng không gây ra chuyện gì được đâu.”

Hắn không tiếp tục vung chủy thủ về phía Khương Thành mà từ từ đứng dậy

khỏi vương tọa hắc thạch.

“Muốn để nàng hồi phục cũng đơn giản thôi, ngươi chỉ cần bỏ viên ngọc kia

vào biển Thiên Đạo, để lực Thiên Đạo từ từ chưa trị cho nàng là được.”

“Nhưng ta có thể cá với ngươi, ngươi mãi mãi cũng không làm được chuyện

đó.”

“Vậy sao?”

“Đương nhiên.”

Chí nói vậy, đồng thời giơ tay trái lên trên đỉnh đầu.

Hắn đứng sừng sững, dáng vẻ như đang chống đỡ cả bầu trời.

Mà “Biển Thiên Đạo” trên đỉnh đầu hắn bỗng xuất hiện gió cuốn mây bay, vòi

rồng điên cuồng gào thét, vô cùng dữ dội.

Trong chốc lát, trời đất thay màu. Khương Thành cảm thấy, lúc này cả Nguyên

Tiên giới đều trở nên vô cùng hỗn loạn.

Đây cũng không phải là ảo giác.

Tuy vạn vật tuần hoàn ở Nguyên Tiên giới, thế nhưng giữa chúng vẫn tồn tại

pháp tắc thiên địa, tuy nhiên dù sao pháp tắc cũng chỉ là một hệ thống, nó cần

phải có linh hồn.

Linh hồn đó là Thiên Đạo.

Thiên Đạo xuất hiện bất thường, tất cả đều sẽ mất khống chế.

“Ngươi định làm gì?” Hắn híp mắt nhìn chằm chằm Chí.

Chẳng lẽ người này định học theo Thánh Hoàng, cắn nuốt và thay thế Thiên

Đạo?

Nghĩ đến đây, tất cả mọi người đều cảm thấy hoảng sợ.

Sau đó, dù là chưởng môn hay tộc trưởng của các gia tộc của Vô Địch minh,

cho đến Vô Thượng Đạo Cực, Cổ Thánh hay những Thánh Tôn đều không thể

bình tĩnh được nữa.

“Chẳng lẽ người này cũng muốn khống chế Thiên Đạo!”

“Hắn muốn phá hủy thế giới này sao?”

“Điên rồi! Hắn điên rồi!” “Nhất định phải ngăn hắn lại!”

Rất nhiều người không hẹn mà cùng tấn công về phía đài cao chín tầng, có

người muốn bảo vệ vòng tuần hoàn của Nguyên Tiên giới, có người lại nhân lúc

hỗn loạn muốn kiếm một chén canh.

Trước kia họ không có cơ hội nhúng chàm Thiên Đạo, dù sao Tiên Mẫu cũng

bảo vệ quá nghiêm ngặt.

Có điều họ cũng nhanh chóng nhận ra, cơ hội này cũng chẳng hề có liên quan gì

với mình.

Những đòn mà họ tấn công lên đài cao không những bị cản lại mà còn khiến họ

bị phản đòn thương nặng.

Cả đài cao kia như sống lại, nó hóa thành một con thú to lớn đáng sợ không thể

trêu chọc.

Ngay lúc ấy, không biết có bao nhiêu tiên nhân nôn ra máu, ngã xuống đất, ngất

xỉu.

“Khương Thành!”

Chí chẳng để ý đến những người đó, có lẽ với hắn mà nói, người duy nhất đáng

để hắn quan tâm cũng chỉ có Khương Thành.

“Ngươi đã bỏ lỡ cơ hội ngăn cả ta, thật ra lúc nãy ngươi nên nghe theo Bà Sa

Ngọc Nhân.”

Nói xong, biển Thiên Đạo bắt đầu chảy ngược, nhanh chóng chui vào mi tâm

của hắn. Nhìn từ đằng xa, sức mạnh hai bên chênh lệch rất lớn lớn.

Biển Thiên Đạo như một con lốc khổng lồ, nó hóa thành cái phễu nhanh chóng

chui vào cơ thể tưởng chừng như bé nhỏ ở bên dưới.

Hơi thở của Chí bắt đầu phình lên bằng mắt thường.

Ngay sau đó xuất hiện cảnh tượng long trời lở đất, thiên địa đảo ngược, như là

tận thế.

Sau khi Thiên Đạo bị cắn nuốt, cả Nguyên Tiên giới hoàn toàn mất khống chế.

Nếu không phải tiên nhân, chắc chắn sẽ không thể sống sót trong tai nạn này.

Nhưng trong số họ, rất nhiều người cũng chỉ có thể chống đỡ được lúc đầu, nếu

cứ kéo dài, có rất nhiều tiên nhân sẽ dần suy yếu khi không có vị diện để sinh

tồn.

Đây là một tai nạn cực lớn.

“Ngươi muốn phá hủy Nguyên Tiên giới đúng không? Đừng có tùy tiện như

vậy!”

Mặc dù không muốn nhiều chuyện nhưng lần này Khương Thành không thể

không rút kiếm xương, vì đây không phải chuyện nhỏ.

Đằng sau hắn cũng có rất nhiều người bị ảnh hưởng.

Khương Thành rút kiếm xương, nhảy lên đài cao chín tầng.

Ngay sau đó, kiếm đạo thập tam trọng có lực trọc bao phủ cả người của Chí.

Vì có kinh nghiệm từ lần đấu trước, nên hắn hiểu người kia có thể dùng lực

thanh duy trì kiếm đạo thập tứ trọng sau đó đánh trả, vậy nên hắn còn dùng cả

nguyên thuật tam thiên trọng.

Lần trước hắn cũng dựa vào đòn sát thủ này mới có thể đánh bại Chí.

Nhưng lần này, hắn lại không thành công.

Đòn tấn công mang sức mạnh hủy diệt thiên địa đánh vào người Chí, sau đó cứ

vậy mà xuyên thẳng qua.

“Ngươi chỉ mạnh đến thế thôi sao?”

Trong nháy mắt Khương Thành hiểu ra người kia đang làm gì.

Hắn cũng hiểu tại sao lúc trước Chí lại nói cuối cùng mình không ngăn được

hắn.

Trước đó ở Phi Tiên môn, Chí đã từng đánh một trận với hắn.

Lần đó hắn không thể hóa giải đòn tấn công của mình mà phải cố gắng chống

đỡ.

Thế nhưng bây giờ, hắn đã có thể làm được.

Vì sau khi cắn nuốt Thiên Đạo, hắn mạnh hơn rất nhiều.

Lực trọc và nguyên thuật tam thiên trọng của hắn xuyên qua người Chí, đánh

vào hư không.

Oanh!

Một tiếng nổ inh tai nhức óc vang lên, kéo theo đó là vô số hiện tượng bất

thường.

Lúc này đây, Khương Thành lại có thể nhìn thấy căn nguyên của thế giới.

Khác với lần trước trên con đường vàng kim, lần này căn nguyên thế giới đã có

hình dạng hoàn chỉnh.

Nếu như trước đó nó là một mặt trời chói chang tỏa ánh sáng chói mắt vậy lần

này nó lại là một tinh hệ mênh mông, chứa đựng sự kỳ diệu mà suốt đời vô số

sinh vật cũng không thể hiểu rõ.

Khương Thành không biết mình đã phá vỡ ranh giới nào mà bất ngờ chạm vào

nó, hay do nó thấy Thiên Đạo gặp bất trắc nên chủ động xuất hiện mình.

Dù sao thì cuối cùng lực trọc và nguyên thuật tam thiên trọng của hắn cũng

đánh vào nó.

Dựa theo lời Chí nói, vốn dĩ lực trọc còn mạnh hơn lực căn nguyên.

Thế nhưng sau khi nó bị kiếm đạo thập tam trọng đánh vào lại như ném một

hòn đá xuống hồ nước.

Chỉ tạo nên vài gợn sóng lăn tăn sau đó biến mất không dấu vết.

Sức mạnh hai bên chênh lệch quá lớn, một chút lực trọc chẳng đáng chú ý.

Tuy nhiên may mà vốn dĩ Thành ca cũng không định phá vỡ căn nguyên thế

giới, người thật sự có ý định đó là Chí.

Hắn mượn cơ hội cắn nuốt Thiên Đạo để chạm vào căn nguyên thế giới
Bình Luận (0)
Comment