“Thậm chí đến cả căn nguyên hắn cũng muốn thôn phệ!”
Ở nơi xa, những Tiên nhân đứng ở nơi đã không có một chút an ổn, kinh hãi hét
lên.
Bọn họ tựa như là bị đâm mấy đao, cả người giống như mất khống chế, trong
đầu chỉ có một ý nghĩ nhất định phải xé xác người đó ra.
“Hắn điên rồi! Điên rồi!”
“Ngăn hắn lại! Ai có thể ngăn con quỷ dữ đó!”
Thiên Đạo bị thôn phệ chính là cảnh tượng của tận thế.
Nhưng chỉ cần căn nguyên thế giới vẫn còn đây, sớm muộn gì cũng có thể dựng
dục ra một Thiên Đạo mới, khiến cho Nguyên Tiên giới dần dần khôi phục tuần
hoàn.
Mặc dù quá trình đó phải mất rất nhiều thời gian, có thể là chục tỷ năm, có thể
là trăm tỷ năm, nhưng nói chung trong số bọn họ vẫn có rất nhiều người có thể
trụ lại đến ngày đó.
Mà nếu căn nguyên thế giới cũng bị thôn phệ thì thật sự không còn gì nữa.
Cái gì cũng mất hết, hoàn toàn chấm hết.
Mất đi toàn bộ Nguyên Tiên giới, bọn họ không còn có thể hấp thu bất kỳ khí
tiên nguyên nào, cũng không thể có được căn nguyên quy tắc chống đỡ, thiên
tài bảo địa hay đan dược kỳ trân gì đó, về sau sẽ không còn xuất hiện nữa.
Lang thang trong loạn lưu hỗn độn đầy nguy hiểm, chẳng mấy xống bọn họ sẽ
suy bại, không có bất kỳ hi vọng gì, sớm muộn sẽ diệt vong toàn bộ.
So với điều này, những tai họa trước đây đều có thể coi là nhẹ nhàng.
Bọn họ muốn ngăn cản, nhưng ngay cả Đài cao chín tầng bọn họ cũng không
thể tiếp cận được.
Thế là rất nhiều Tiên nhân chỉ có thể đặt hi vọng vào thất bại.
“Hắn không thể thành công!”
“Hắn đây là muốn chuốc lấy diệt vong, sẽ chết rất thảm!”
“Không ai có thể thôn phệ căn nguyên, ai cũng không có khả năng tiếp nhận
nguồn lực lớn đến như vậy!”
“Không thể trực tiếp hấp thu căn nguyên thế giới, bất kể là kẻ nào cũng không
làm được…”
Kỳ thật bọn họ cũng không nói sai.
Căn nguyên thế giới quá mức rộng lớn, và nó đủ hỗ trợ năng lượng vận chuyển
một thế giới.
Bây giờ rót vào thể nội của một người, ai là người có cái khẩu vị này chứ?
Nếu trên đời này có truyền công, vậy bây giờ giống như là rót toàn bộ tiên lực
của một Cổ Thánh vào khí hải của một Chân Tiên, người sau căn bản là không
có khả năng chịu được.
Huống hồ khí tiên nguyên là do căn nguyên thế giới trải qua một loạt quá trình
chuyển hóa phức tạp mà tạo ra, cả hai vẫn là hai thứ khác nhau.
Thật sự mà tính đến, càng giống như rót tiên lực của Cổ Thánh cho võ giả chỉ tu
luyện qua linh lực ở Tôi Thể, chưa từng tiếp xúc với tiên lực.
Căn bản là sau khi không thể chống đỡ, ngay giây đầu tiên đã bị no trướng, sau
đó nổ tan thành tro bụi không chút dư thừa.
“Tự chuốc lấy diệt vong!”
“Hắn đây là đang muốn tự sát!”
“Hắn sẽ chết rất thảm!”
Với loại mong ước đẹp đẽ này, bọn họ rất nhanh đã phát hiện ra cục diện có vẻ
tốt hơn so với họ dự đoán.
Sau khi căn nguyên khổng lồ của thế giới bị kéo tới, nó không bị hấp thu trực
tiếp giống như Thiên Đạo trước đó, mà dừng lại ở phía trên.
Chí giơ tay trái lên cao, căn nguyên thế giới lại rung động kịch liệt, tựa như
muốn rời khỏi nơi này.
Được một lúc, hai bên có dấu hiệu giằng co lẫn nhau.
Cho dù là thực lực cá nhân của hắn, đương nhiên cũng không có khả năng lay
động toàn bộ căn nguyên thế giới, kia hoàn toàn giống như kiến càng lay cây.
Sở dĩ hắn có thể làm ra trạng thái ngươi tranh ta đoạt này chủ yếu là bởi vì
Thiên Đạo có ảnh hưởng đến căn nguyên thế giới, làm suy yếu sức chống cự
của căn nguyên thế giới.
Mặt khác, dị bảo Thiên Phong thạch này cũng cung cấp cho hắn sự trợ giúp.
Nếu không hắn sẽ chỉ giống như lực trọc của Khương Thành vừa rồi, nhấn chìm
trong căn nguyên thế giới, tóe ra một vài gợn sóng rồi biến mất.
Nhìn thấy cảnh này, mọi người đều khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Xem ra Chí không thôn phệ được căn nguyên thế giới, vậy còn tốt.
“Ha ha, hắn không làm nổi!”
“Ta đã biết hắn không làm được việc này! Trên đời này vốn không tồn tại người
có thể trực tiếp hấp thu căn nguyên thế giới!”
“Lòng tham không đáy, đúng là suy nghĩ hão huyền!”
“Hắn sẽ gặp báo ứng…”
Bọn họ vừa nói dứt lời, chỉ thấy thấy chí đưa tay vào ngực áo lấy ra một Hộ
Tâm kính mặt ngoài hình cung màu bạc.
Hộ Tâm kính kia trơn nhẵn không gì sánh bằng, không có bất kì khe hở nào,
hoàn toàn là tự nhiên.
Nhìn thấy Hộ Tâm kính này, Khương Thành nhịn không được mà nhếch khóe
miệng lên.
“Quái thật, sao Hộ Tâm kính này lại rơi vào tay ngươi vậy? Ngươi cũng hạ thủ
với Lăng à?”
Chí mỉm cười đầy ẩn ý với hắn.
“Làm sao có thể chứ, ta với nàng còn không thể gặp mặt.”
“Chỉ là dùng chút thủ đoạn khác mà thôi, yên tâm đi, nàng vẫn sống rất tốt.”
Vừa nói, hắn vừa tháo mũ quan một lần nữa.
Bao gồm cả mộc trượng tuôn ra lúc hắn “chém giết” Tiên Mẫu, và chủy thủ do
chính hắn sở hữu, bốn Thần khí đều lơ lửng xung quanh hắn ta.
Khương Thành đã hoàn toàn bó tay đối với lão này rồi.
Xem ra bây giờ những bố cục bên trong của hắn còn bao gồm cả bộ tứ Thần
khí.
Rốt cuộc là người này có bao nhiêu cái chuẩn bị đằng sau?
“Ngươi thật đúng là một nhân tài đấy, đây là muốn chơi trò thu thập à?”
“Quá khen quá khen, chỉ là trùng hợp may mắn thôi, ta vốn dĩ không có ôm kỳ
vọng lớn như vậy.”
Cũng không phải là chí khiêm tốn mà là trên thực tế là như vậy.
Nếu như mộc trượng còn trên tay Vô Định Thánh Chủ, vậy thì hắn nhất định là
không lấy được.
Nếu như Hộ Tâm kính còn là những mảnh vỡ nằm trong kho của hệ thống của
Khương Thành, vậy thì hắn cũng chỉ có thể lực bất tòng tâm mà thôi.
Nếu không phải lần đó Di thất bại thảm hại, hoàn toàn rời khỏi sân khấu, hắn
cũng không lấy được mũ quan.
Nhưng mà không có cách nào, những điều này đều đã xảy ra.
Sau khi bốn Thần khí thoát ly, bay bốn phương tám hướng, rất nhanh ngừng lại
ở bốn nơi hẻo lánh của căn nguyên thế giới.
Bốn quang mang đen, xanh, đỏ, trắng phóng lên tận trời, xen lẫn thành một
mảnh, trong nháy mắt bao phủ hình dáng bốn Thần khí.
Căn nguyên thế giới vốn đang rung động kịch liệt lại quỷ dị yên tĩnh lại ở dưới
ánh sáng bao phủ này, giống như bị khóa lại.
Khương Thành cũng được mở rộng tầm mắt.
“Mẹ nó! Hóa ra tứ Thần khí còn có thể chơi được như vậy?”
Hắn trái lại muốn can ngăn và ngăn cản, nhưng “bản ngã” của Chí càng ngày
càng mạnh, bất luôn mình công kích mạnh cỡ nào cũng không thể chạm tới bên
cạnh đối phương.
Là thật sự hữu tâm vô lực.
Mắt thấy căn nguyên thế giới giống như bị hàng phục, những Cổ Thánh và
Thánh Tôn ở đây đều hoàn toàn điên rồi.
“Không!”
“Không thể để cho hắn muốn làm gì thì làm được!”
“Người này muốn hủy đi hết thảy, hắn muốn xóa sổ tất cả!”
“Con quỷ này rốt cuộc là từ đâu mà ra…”
Khương Thành không có nhập hội gào thét của bọn họ mà là yên lặng ấn mở hệ
thống, tìm được kỹ năng “trao đổi”, dự định cùng Chí trao đổi một đợt.
Hoặc là dùng tước đoạt, xóa sạch “bản ngã” của Chí.
Nhưng hệ thống vạn năng lại biểu thị lần này vượt quá tiêu chuẩn.
Sau khi mục tiêu bị khóa là Chí, hệ thống lập tức biểu hiện không cách nào trao
đổi.
Mà ngược lại tước đoạt “bản ngã” thì có thể dùng được, chỉ là tiêu tốn hơn năm
nghìn tỷ huyền tinh, và trị giá còn tiếp tục tăng vọt khi khí tức của Chí mạnh
lên.
Hiện tại giá trị tài sản ròng của Khương Thành còn không đến năm trăm tỷ
huyền tinh, chỉ đành từ bỏ cái ý nghĩ không thiết thực này.
Mà đảo ngược thời gian thì càng không thực tế, bởi vì quá khứ còn liên quan
đến căn nguyên thế giới, Thiên Đạo và rất nhiều sinh linh lớn mạnh ở đây, so
với tước đoạt còn đắt giá hơn.
“Thời khắc mấu chốt lại không được việc, thật sự là uổng phí bình thường ca tín
nhiệm ngươi như vậy!”
Đóng lại bảng hệ thống, Khương Thành không thể không bắt đầu cân nhắc đến
thủ đoạn cuối cùng.
Cũng ngay lúc này, căn nguyên thế giới cuối cùng cũng chạm vào đầu ngón tay
của Chí.
Sau khi cả hai đụng vào nhau, hào quang nhiếp nhân tâm pháp lộng lẫy đến chói
mắt, ngay sau đó ba nghìn căn nguyên quy tắc xuất hiện trên bầu trời.