Thực tế, sau khi hấp thu Thiên Đạo, Chí nhất định phải hấp thu căn nguyên thế
giới.
Bằng không đạo của bản thân quá mạnh mẽ, một thân tu vi của hắn cũng không
thể chịu tải được đạo mạnh như vậy.
Giống như trước đây đẳng cấp vị diện bị cường độ Thiên Đạo vượt qua cũng chỉ
có Tiên Mẫu mới điều hòa được, nếu không Nguyên Tiên giới đã mất cân bằng
từ lâu rồi.
Tu vi phải cố gắng đồng bộ với cường độ đạo tâm, ngay cả Chí cũng không
ngoại lệ.
Nếu không thể thành công hấp thu căn nguyên thế giới, một khi nuốt chửng
Thiên Đạo, sớm muộn gì hắn cũng phải chịu kết cục diệt vong vì thế giới trong
cơ thể mất đi sự cân bằng.
Nhưng căn nguyên thế giới nào có dễ nuốt chửng như vậy.
Là nguốn gốc của tất cả sức mạnh trên thế giới, nó chưa bao giờ là thứ mà sinh
linh có thể trực tiếp nhúng chàm.
Khi hai bên tiếp xúc, dưới tình huống căn nguyên thế giới không có sự chỉ huy
của Thiên Đạo, cũng không có pháp tắc thiên địa ước thúc, nó sẽ tự động trừng
phạt người dám ngấp nghé nó.
Mà cách thức công kích của nó chính là ba ngàn quy tắc.
Ba ngàn căn nguyên quy tắc như ba ngàn mặt trời chiếu rọi trên tầng không cao
ngất, tản ra thần uy vô biên.
Bất cứ quy tắc nào cũng đủ để tạo thành sự đả kích mang tính hủy diệt đối với
tất cả Cổ Thánh tại hiện trường.
Mà giờ đây, ba ngàn quy tắc cùng phát động sẽ là cảnh tượng thế nào?
Huống chi, ba ngàn căn nguyên còn đang tự động hợp thành nguyên thuật dưới
sự hỗ trợ của sức mạnh thần bí nào đó.
Trước đây Khương Thành từng sử dụng tam thiên trọng nguyên thuật nhưng so
với tam thiên trọng nguyên thuật được tạo thành từ ba ngàn căn nguyên thì vẫn
còn kém nhiều lắm.
Hắn hầu như có thể nhận định, Chí không tiếp nổi một kích này.
Dù Chí có Bản Ngã chi đạo thần bí cũng chẳng ích gì, vì đòn công kích mạnh
nhất của vị diện đã vượt trên tất cả.
“Khương Thành!”
Đối mặt với ba ngàn căn nguyên sắp giáng xuống, ánh mắt vẫn luôn lạnh nhạt
của Chú cũng trở lên điên cuồng.
“Ngươi có thấy không?”
“Ngươi có cảm nhận được không?”
“Không phải Thiên Đạo, cũng không phải pháp tắc thiên địa, loại cấm chế thần
bí này chắc chắc là vì ta đã phá vỡ ranh giới nào đó.”
“Ha ha, Sơ đã đúng…”
Hắn không hề hoảng hốt, sợ hãi vì nguyên thuật kinh khủng do ba ngàn căn
nguyên hội tụ thành, trái lại tỏ ra cực kỳ hưng phấn.
Mà ngay sau đó, nguyên thuật hóa thành một đóa sen cực lớn giáng xuống.
Đúng lúc Khương Thành và mọi người cho rằng Chí sẽ bị tiêu diệt triệt để,
chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra.
Đóa sen lóng lánh rực rỡ đột nhiên tan rã trên đầu hắn.
Ba ngàn cánh hoa bung tỏa tầng tầng lớp lớp, lại phân giải thành ba ngàn căn
nguyên.
Cảnh tượng này khiến những người có mặt không khỏi kinh ngạc, càng nhiều
hơn là thất vọng.
Rất nhiều người thầm oán hận, ba ngàn quy tắc sao lại vô dụng như vậy, còn
chưa giết chết tên ma đầu kia đã héo rũ rồi, không thể chịu nổi.
Nhưng rất nhanh, họ đã ngạc nhiên thốt lên.
“Chuyện gì thế này?”
“Gì vậy?”
“Phi Tiên Môn… làm sao thế?”
“Còn cả tộc nhân Huyền tộc!”
Chỉ thấy những cánh hoa đại diện cho căn nguyên quy tắc khác nhau bắn ra, bay
về phía đám người. Không chờ mọi người phản ứng và né tránh, chúng đã đánh
trúng hai nghìn chín trăm chín mươi chín người.
Còn một căn nguyên cuối cùng lại không chui vào Thiên Phong thạch.
Trong đó hơn một ngàn người là đệ tử Phi Tiên Môn.
Đám đệ tử tứ đại Kỷ Linh Hàm, Lâm Ninh, La Viễn, Mạc Trần, Thiện Thái hầu
như không một ai trốn thoát.
Mà Mâu Vũ, Thương Linh, Huyền Minh bên cạnh cũng bị cánh hoa bắn trúng.
Ngay cả Tam Nhãn Hổ xen lẫn phía sau đám người hóng hớt, chuẩn bị thấy tình
thế không ổn là chuồn thẳng cũng bị một cánh hoa trong số đó đánh trúng một
cách chuẩn xác.
Tương tự còn có Mãng Dã mở ra một vết nứt không gian, lặng lẽ quan sát bên
này.
Trừ họ ra, bên phía Huyền tộc cũng có gần hai nghìn tộc nhân cấp Thánh Tôn bị
cánh hoa công kích.
Những người trúng cánh hoa căn nguyên hầu như mất đi ý thức trong nháy mắt.
Sau đó lập tức bị truyền tống đến gần căn nguyên thế giới.
Mà mi tâm của họ đang toát ra từng hư ảnh lăng tinh trong suốt.
Khương Thành thấy đám Kỷ Linh Hàm xảy ra chuyện tất nhiên không thể ngồi
yên được.
Nhưng rất nhanh, hắn đã phát hiện đệ tử của mình không những không chết mà
khí tức còn đang phát triển nhanh chóng.
Bởi vì hai nghìn chín trăm chín mươi chín người này đều tu luyện huyền văn
tương ứng.
Điều này đương nhiên không thể là trùng hợp được.
Hơn nữa, gần hai ngàn Thánh Tôn bên phía Huyền tộc không hề trói buộc với
huyền văn của hắn.
Hắn lập tức hiểu rõ, đưa mắt nhìn chằm chằm người phía trên.
“Ngươi đã sắp đặt từ trước rồi?”
Vì ba ngàn căn nguyên bị những mục tiêu khác nhau kiềm chế, căn nguyên thế
giới không có thủ đoạn trừng phạt, cuối cùng Chí cũng thuận lợi thành lập liên
hệ với nó.
“Đúng vậy, là do ta sắp đặt.”
“Nhưng vốn không phải để chống lại căn nguyên thế giới, không ngờ lại phát
huy tác dụng ngoài ý muốn.”
Chỉ bằng một câu nói đơn giản của hắn, Khương Thành đã hiểu ra rất nhiều
chuyện.
Thảo nào ban đầu Chí muốn đưa tất cả đệ tử Phi Tiên Môn đến Lạc Tiên đảo, để
họ bước lên con đường tu luyện nguyên quy tắc.
Mà gần hai nghìn Thánh Tôn của Huyền tộc tất nhiên cũng đi con đường tương
tự.
Không cần phải nói, chắc chắn cũng là hắn âm thầm chỉ lối, từng bước dẫn dắt
những người đó.
“Nguyên quy tắc và căn nguyên quy tắc của họ thuộc những nguồn gốc khác
nhau nhưng lại là quy tắc giống nhau.”
“Mà quan trọng nhất là hai thứ này có địa vị ngang hàng.”
“Chúng xung đột lẫn nhau rồi lại hấp dẫn lẫn nhau.”
Chí đã bị căn nguyên thế giới nuốt chửng, bóng dáng dần biến mất trong tầm
mắt của mọi người nhưng giọng nói của hắn vẫn truyền vào tai Khương Thành.
“Với họ, đây là một lần thử thách, cũng là một lần cơ duyên, chỉ xem họ có thể
vượt qua được hay không…”
Hắn nói như vậy, Khương Thành chợt phát hiện bản thân rơi vào thế tiến thoái
lưỡng nan.
Ba ngàn căn nguyên chia nhau tiến vào cơ thể đám Kỷ Linh Hàm và Mâu Vũ.
Bởi vì mỗi căn nguyên đều quá mạnh mẽ cho nên mọi người đều không chịu
được xung kích mà ngất xỉu.
Nhưng căn nguyên mỗi người nhận được đều tương ứng với huyền văn quy tắc
họ tu luyện.
Ví như Kỷ Linh Hàm nhận được cánh hoa căn nguyên băng, còn Lâm Ninh
nhận được cánh hoa căn nguyên ám.
Nếu các nàng có thể thành công vượt qua cửa ải này, hấp thu hết cánh hoa thì
thực lực sẽ xuất hiện sự đột phá xưa nay chưa từng có.
Dưới sự quán chú của căn nguyên quy tắc chân chính, vượt trên cảnh giới Cổ
Thánh hầu như là chuyện ván đã đóng thuyền.
Nhưng nếu không qua khỏi thì cũng chỉ còn nước hủy diệt.
“Phải làm sao đây?”
Khương Thành ngước nhìn đám đệ tử xếp thành một vòng trôi nổi trên không
trung, trong lòng đang đấu tranh tâm lý kịch liệt.
“Mà thôi, dù sao ta còn có thể hồi sinh họ.”
Cuối cùng hắn vẫn quyết định tin tưởng họ.
Tuy lần này hồi sinh có thể sẽ không giống như trước đây nhưng các đệ tử đã
rời khỏi mình nhiều lần như vậy mà lần nào cũng có điều tốt đẹp bất ngờ xảy
đến.
Tầm mắt hắn rơi xuống chỗ Chí.
Người này đã hoàn toàn hòa vào căn nguyên thế giới.
Tuy mất đi ba ngàn căn nguyên quy tắc, căn nguyên thế giới nhỏ đi rất nhiều
nhưng vẫn không phải thứ mà bất kỳ sinh linh đơn độc nào có thể so sánh được.
Đổi thành tiên nhân bình thường, việc này chẳng khác nào tự tìm đường chết.
Nhưng Khương Thành biết, lần này Chí đã thành công.
Vì căn nguyên thế giới thuộc về hệ thống thanh khí, sẽ không hủy hoại thanh
lực trong cơ thể hắn.