Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 2659

Sau khi lần thứ hai binh khí bị hủy diệt, Thu Vũ Tuyền lại phát động một cuộc

tấn công dữ dội khác.

Thanh đế kiếm lăng tiên của nàng được gia trì sức mạnh tiên lực, một lần nữa

phá vỡ kết giới phòng ngự của lực thanh một cách thần kỳ.

Có vẻ như ngay lập tức, khoảng cách về cấp độ sức mạnh như hề không tồn tại.

Từ góc nhìn của người ngoài cuộc, Thu Vũ Tuyền, người lúc này đang đè bẹp

đối thủ, thực lực cao hơn Chí không chỉ một bậc.

Nếu không sao có thể bị áp đảo đến mức này?

Tiên Mẫu cuối cùng cũng phát hiện ra rằng thực lực mà Thu Vũ Tuyền thể hiện

vào lúc này, nàng đã có thể phá vỡ phân khu thứ hai từ lâu rồi, thậm chí còn có

thể hủy diệt hoàn toàn thế giới ngoại thể của Thành ca.

Bởi vì nàng cầm kiếm trong tay, thực sự vô địch, dựa vào niềm tin thần kì đó để

trực tiếp đột phá khoảng cách cấp độ về sức mạnh, chưa kể đến sự ràng buộc

của hệ thống tu luyện?

Cũng may, giới hạn của nàng thấp hơn Chí rất nhiều, lúc đó nàng cũng không

có phá hoại lung tung.

Tuy nhiên, Tiên Mẫu cũng có thể nhìn ra được, chí còn lâu mới đến bước gặp

nguy hiểm.

Lai lịch của người này quá thâm sâu, làm người ta khó có thể tưởng tượng

được.

Thế giới kiếm đạo của Thu Vũ Tuyền cuối cùng vẫn là bị nhấn chìm trong biển

lực thanh vô cùng vô tận, không thể thực sự gây sát thương chí mạng cho kẻ

địch.

Mà sau khi đỡ một đòn này, một thanh kiếm lại xuất hiện trong tay Chí.

Ngay khi hắn định dùng Kiếm đạo thập tứ trọng lần thứ ba, Thu Vũ Tuyền đột

nhiên lùi lại.

“Đổi binh khí đi.”

Vẻ mặt của nàng rất bình tĩnh, một chút cũng không giống như đang đối mặt với

kẻ thù.

Chí cũng thu lại thế.

“Ý gì?”

“Một đạo kiếm này, ngươi không bằng ta, dùng kiếm thì ngươi vĩnh viễn cũng

không thắng được ta.”

Á cái này?

“Ta không bằng ngươi?”

Chí thể hiện từ khi hắn xuất đạo đến nay, trước nay chỉ có hắn là người duy nhất

coi thường người khác, chưa từng ai dám nói như vậy với hắn.

Tuy nhiên, dựa trên biểu hiện của trận chiến vừa rồi, Thu Vũ Tuyền dường như

thực sự có cái tư cách này.

“Lí niệm của ngươi có liên quan đến kiếm?”

“Không sai.”

Thu Vũ Tuyền lạnh lùng nói: “Ngươi có thể chọn sử dụng Vô Đạo kiếm. Ta

nghe nói rằng bản thể của nó đã biến đổi trở lại thành đoản đao, không còn là

một thanh kiếm nữa. Ngươi có thể thử sử dụng nó để đánh bại ta.”

“Thì ra là vậy.”

Chí cuối cùng cũng phản ứng lại.

Đúng vậy, chỉ vì lý do này.

Nếu không, không thể giải thích được tại sao thế giới kiếm đạo của mình lại sụp

đổ khi ta gặp phải nữ nhân này, chẳng khác gì như nhìn thấy khắc tinh vậy.

Càng không thể giải thích tại sao kiếm trong tay mình vào lúc đó lại mất đi vẻ

sáng chói vốn có, giống như biến thành sắt thép thông thường.

“Thật không ngờ trong bốn kiệt tác chúng ta, ngươi mới là người làm người ta

bất ngờ nhất.”

Trước đây, Chí thực sự không chú ý nhiều đến Thu Vũ Tuyền.

Trong số bốn kiệt tác do Giáng Thần giả tạo ra, người duy nhất hắn nhìn thấy

thuận mắt chỉ có Cổ Thánh Vô Định.

Di - hay thay đổi, xảo trá, lại bị hắn đánh giá là có tư chất bẩm sinh kém cỏi,

không có tiềm năng phát triển.

Còn Thu Vũ Tuyền?

Được đắp nặn trên cơ sở vật khí, đời này của nàng đã được định sẵn là một bi

kịch, không có chút tiền đồ nào cả.

Thật không ngờ, bây giờ bản thân đứng trước mặt nàng đến ngay cả tư cách

dùng kiếm cũng không có.

“Thì ra cũng có lúc ta đưa ra phán đoán sai lầm.”

Chí không hề làm ra vẻ cổ hủ, càng không bị lòng tự trọng mà ảnh hưởng đến

quyết định của hắn, ngược lại hắn còn cười lớn.

“Được, vậy sẽ như ý muốn của ngươi.”

Nhìn thấy hắn lại rút ra Chủy diệt không, những tiên nhân ở phía sau phát ra

những tiếng thở dài thườn thượt.

Tiếng thở dài đó bộc lộ sự tiếc nuối và khó hiểu sâu sắc.

Bọn họ không hiểu tại sao Thu Vũ Tuyền lại chủ động nhắc nhở kẻ địch, để kẻ

địch đổi sang vũ khí phù hợp hơn.

Đừng lãng phí cục diện lợi thế cho ngươi chứ, nhân lúc kẻ địch đang bị đánh

cho ngơ người, thì ngươi không thể đánh một phát cho hắn đi đời được sao?

Trong mắt bọn họ, Thu Vũ Tuyền cố gắng hơn vẫn có thể giành chiến thắng

được.

Nhưng Tiên Mẫu lại hiểu tại sao Thu Vũ Tuyền lại đưa ra lựa chọn này — nàng

muốn trực diện đánh bại kẻ địch tay cầm Vô Đạo kiếm.

Chỉ là… trong cục diện hiện tại thì hành động này rất không khôn ngoan!

Sự lo lắng của nàng là có lý cả.

Sau khi chuyển sang Chủy diệt không, Chí giống như biến thành một người

khác vậy.

Trước mặt mọi người, hắn đã thể hiện một cách hoàn hảo dáng vẻ một “bách

khoa toàn thư” của giới tu luyện nên có là như thế nào.

3000 quy tắc bao trùm tất cả, cạnh tranh nhau vẻ đặc sắc.

Đạo muôn màu muôn vẻ như kính vạn hoa, không ngừng xoay chuyển, làm

người chóng mặt đến khó đỡ.

Bất kể bí thuật thiên phú của nhân tộc, linh tộc, quỷ tộc hay yêu tộc, bất kể thủ

đoạn độc nhất vô nhị của kỷ nguyên thứ nhất, thứ hai hay thứ ba, hắn đều tinh

thông tất cả, đến mức chỉ người khác chỉ có thể ngưỡng mộ ngước nhìn.

Chỉ cần vẫy đại tay một phát cũng có thể khiến các Cổ Thánh bên ngoài đấu

trường phải kinh ngạc, sau đó rơi vào trạng thái suy ngẫm, thậm chí là tỉnh ngộ.

Không chỉ Nguyên Tiên giới, mà ngay cả phong cách của bốn thế giới trước,

hắn cũng có thể dễ dàng nắm bắt chúng dễ dàng.

Hắn cũng sở hữu nguyên năng, cũng có thể thi triển sức mạnh của thuộc tính

tinh thần, hắn có thể dung hợp với Chủy diệt không thành một thể bất cứ lúc

nào, đồng thời không câu nệ bất kỳ một phương thức nào, tất cả phụ thuộc vào

thời cơ trong trận chiến mà quyết định.

Điều quan trọng nhất là hắn đã làm tất cả những điều này chỉ với lực thanh.

Biểu cảm của Lăng và Cẩn trở nên hơi ngỡ ngàng, mù mờ không biết gì, hai

người bọn họ ngẩn tò te đứng quan sát trận chiến ở phía xa, cảm giác trong lòng

vô cùng phức tạp.

Trước đó, bọn họ nghĩ rằng bản thân chỉ là một kẻ thất bại.

Lúc đó đối đầu với bọn họ, Chí thật ra chỉ là trêu đùa bọn họ cho vui mà thôi,

bây giờ hắn mới thật sự dốc toàn lực, bọn họ mới phát hiện ra bản thân có lẽ

ngay cả một chiêu của hắn cũng không tiếp được.

Đối mặt với kẻ địch như vậy, Thu Vũ Tuyền vẫn chỉ dùng kiếm chiến đấu.

Vô Đạo kiếm biến thành Chủy diệt không sớm đã không còn liên quan gì đến

nàng, nàng cũng không thể miễn nhiễm với những vết thương.

Ngay cả khi không có sự gia trì của lực thanh, bản thân đoản đao này vẫn có thể

thần chặn giết thần, phá vỡ các hạn chế của hệ thống tu luyện.

Đây chính là uy lực của thần khí.

Trước mắt, dường như không ai có thể tiếp tục tồn tại, ngoại trừ “niềm tin” của

Thu Vũ Tuyền.

Với thanh kiếm trong tay, nàng có thể phá vỡ mọi thứ.

Bất luận là đạo tâm như Thiên Đạo của Chí, hay là 3000 quy tắc như kính vạn

hoa và năm hệ thống lớn, tất cả đều bị cắt đứt biến thành hư không, thanh kiếm

dài chém đứt gãy cỏ dại và phá vỡ sỏi đá hai bên đường.

Khi nói đến những hạng mục mà nàng đã tham gia, nàng kém xa so với Chí.

Nhưng luận đến hiểu biết về kiếm thuật, nàng đã vượt qua kẻ địch trước mặt

mình.

Cực điểm của đạo này, Chí cũng chưa bao giờ trải nghiệm qua…

Nhìn tư thái nàng lúc ẩn lúc hiện, dáng vẻ ung dung ai nấy đều cảm thấy vô

cùng sửng sốt.

“Lấy cực hạn đọ với phức tạp, trận chiến này thậm chí còn thay đổi cả nhận

thức của chúng ta về tu luyện.”

“Không thể tưởng tượng được, một người như này vậy mà trước giờ chưa luôn

vô danh.”

“Ai nói Thu Vũ Tuyền vô danh hả, thời đại Thiên cung năm xưa nàng cũng

khiến vô số người ngạc nhiên vì sự diễm lệ đấy biết không hả, chỉ là lũ hậu bối

các ngươi ngu ngốc dốt nát mà thôi.”

Những người tu luyện kiếm đó mang ánh mắt thậm chí còn mê mẩn hơn nữa,

thần hồn điên đảo.

“Hóa ra đạo kiếm khi đến cuối cùng lại có thể bộc phát ra uy lực ghê gớm như

vậy?”

“Nếu như ngươi còn cố chấp với uy năng, vậy thì vĩnh viễn cũng không cách

nào đạt tới cảnh giới của nàng được.”

“Khi tập trung bàn luận vào kiếm đạo, ta tự tin bản thân mình không thua kém

bất cứ ai, vì sao…”

“Bởi vì thiên phú…”

Tiên Mẫu có thể nghe thấy rõ ràng tiếng thở dài từ tận đáy lòng của bọn họ.

Nàng cũng biết rằng Thu Vũ Tuyền đã chứng minh rằng bản thân nàng mới là

người không ai sánh bằng, đặc biệt gấp trăm lần so với Vô Đạo kiếm.

Chủy diệt không hiện đang nằm trong tay Chí, nhưng nó vẫn không thể thực sự

uy hiếp được nàng, điều đó đủ để nói rõ tất cả.

Chỉ là, điều đó không đủ để nàng dành lấy chiến thắng.

Bởi vì nàng cũng không thể thực sự uy hiếp được Chí.
Bình Luận (0)
Comment