Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học (Bản Dịch)

Chương 645 - Chương 4786 - Những Ngày Bên Bạch Nguyệt

Chương 4786 - Những ngày bên Bạch Nguyệt Chương 4786 - Những ngày bên Bạch NguyệtChương 4786 - Những ngày bên Bạch Nguyệt

Bạch Linh hiện là giáo viên ở làng Vân Pha, bà ấy có rất nhiều việc, cho nên Bạch Nguyệt mới hỏi Bạch Linh rằng năm nay có trồng khoai tím hay không.

"Trước đây, sau khi sử dụng thuốc do sinh viên An gửi đến, sức khỏe của mẹ đã hoàn toàn bình phục. Sau này, mẹ tranh thủ vào những ngày cuối tuần hoặc dịp lễ, trông một ít khoai tím." Bạch Linh giải thích.

Bạch Nguyệt không hỏi kỹ, lập tức nhìn vê phía An Lương; "Sinh viên An, lát nữa chúng ta đi đào khoai tím không?”

Khi nghe câu hỏi của Bạch Nguyệt, An Lương hỏi lại với một chút nghi hoặc: "Khoai tím mới của năm nay đã mọc rồi sao?"

Xét đến việc khoai tím ở núi Đại Lương là nguyên liệu đặc biệt của thức ăn nhẹ Vũ Nguyệt, An Lương cũng biết thời điểm chín của khoai tím là vào mùa hè, hiện tại mới là tháng 5 nên khoai tím ở môi trường núi cao chắc vẫn chưa chín.

Bạch Nguyệt trả lời: "Khoai tím tươi đã có sẵn. Mặc dù bây giờ chắc đều là những củ khoai nhỏ, nhưng dùng khoai nhỏ để làm khoai viên ăn sẽ ngon hơn."

"Được, vậy chúng ta cùng nhau đào khoai tím." An Lương đồng ý.

"Mẹ, vẫn là khu đất riêng của chúng ta phải không?" Bạch Nguyệt hỏi Bạch Linh.

Bởi vì làm khoai viên cần phải chiên dầu khoai tím, phương pháp nấu nướng dầu mỡ trước đây đối với gia đình Bạch Nguyệt có chút xa xỉ.

Điều này có nghĩa là một phần ba mẫu đất. Bạch Linh thường phải đến lớp, bà ấy có rất ít thời gian, vì vậy bà ấy chỉ trông một phần ba mảnh đất.

Bạch Nguyệt kể cho An Lương nghe về thời thơ ấu của cô ấy: "Trước đây em rất thích đào khoai tím, vì đào khoai xong là ăn được khoai tươi. Khoai tươi rất ngon."

"Con biết rồi ạ!" Bạch Nguyệt đáp lại, cô nhặt cuốc ở nhà, sau đó dẫn An Lương qua làng Vân Pha đến khu đất riêng ở phía Bắc của làng. Hai người đang đi trên đường, An Lương chủ động cầm cuốc, anh vác cuốc lên vai, cảm giác rất thành thạo.

Bạch Linh nhắc nhở: "Hai đứa đào từ rìa đấy."

"Khi em còn nhỏ, gia đình em không nỡ làm khoai viên." Bạch Nguyệt cảm khái.

Bạch Linh trả lời với giọng khẳng định: "Đúng vậy, mẹ đã chia làm ba phần."

Trong lòng An Lương có một luồng ấm áp, bông hoa nhỏ màu trắng này thật sự âm thầm ghi nhớ tất cả mọi thứ về anhI

"Vậy thì hôm nay chúng ta cũng làm một ít đi?" An Lương đề nghị.

"Ừm, em nhớ sinh viên An rất thích ăn tương ớt." Bạch Nguyệt đáp.

"Gia đình em đã từng nấu khoai tím trong nước đun sôi, sau đó nấu ớt Triêu Thiên trên núi cao, tương ớt Xuân Thành và một ít mì khô cay, cuối cùng là luộc khoai lên và chấm ăn. Khi đó, em cảm thấy nó thực sự rất ngon!" Bạch Nguyệt hồi tưởng.

"Sinh viên An, đào đất cần có kỹ thuật, hay là để em biểu diễn trước cho?" Bạch Nguyệt nói rằng cô ấy có thể biểu diễn điều đó với An Lương trước.

"Để anh làm cho!" An Lương từ chối Bạch Nguyệt. Bạch Nguyệt nhìn An Lương với ánh mắt nghi ngờ, cô ấy vô cùng nghi ngờ, An Lương biết đào đất không vậy?

Hai người đi bộ hơn 20 phút, cuối cùng cũng đến mảnh đất của gia đình Bạch Nguyệt. Bạch Nguyệt ra hiệu cho An Lương đưa cuốc cho cô để đào khoai tím.

An Lương từ chối: "Từ nhở anh đã từng đào rồi!"

Đào đất là một kỹ năng di truyên khắc sâu trong gen, An Lương có thể làm nổi sao?

"Được rồi, sinh viên Bạch Nguyệt, em đứng ra xa một chút, nhìn anh này!" An Lương giơ cuốc lên cao, rồi dốc sức đào xuống.

Bạch Nguyệt mỉm cười, hóa ra đây là những gì An Lương nói về việc đào đất.

"Khi còn học cấp 2, anh đi đào khoai lang ở ruộng nhà hàng xóm và mượn ít khoai lang của gia đình hàng xóm.” An Lương bóp méo sự thật và nói.

Tục ngữ có câu, chưa ăn thịt heo, chưa thấy heo chạy.

"Hả?" Bạch Nguyệt kinh ngạc nhìn An Lương, cô còn tưởng điều kiện gia đình của An Lương từ nhỏ đã rất tốt

Thấy cái cuốc cắm sâu vào đất và bị An Lương dùng sức kéo lên, Bạch Nguyệt lén nhìn theo và mỉm cười, thao tác đào đất của An Lương đã sai hoàn toàn!

An Lương đào đất quá mạnh, cắm cuốc quá sâu vào đất nên khó rút cuốc ra, may là An Lương đủ khỏe, cho dù cuốc bị lún đủ sâu, An Lương vẫn có thể dùng sức kéo cuốc ra ngoài.

Sau khi cái cuốc đầu tiên đi xuống và rút nó ra, những củ khoai tím nhỏ màu đen lần lượt xuất hiện trong lớp đất vỡ, An Lương đặt cái cuốc sang một bên, anh ngồi xổm xuống để đào đất.

Đường kính của những củ khoai tím đen này chưa đến 3 cm, còn những củ nhỏ chỉ hơn 1 cm.

"Bọn chúng có vẻ hơi nhỏ?" An Lương thản nhiên hỏi.

"Chúng ta đào lên sớm như vậy, trông có vẻ hơi lãng phí?" An Lương nói thêm.

Những củ khoai tím đen mà quầy thức ăn nhẹ Vũ Nguyệt mua hầu như đều có đường kính từ 5 cm đến 6 cm, so với những củ khoai tím đen hiện tại thì quả thật rất nhỏ.

Bạch Nguyệt đáp: "Mặc dù có chút nhỏ, nhưng loại khoai tây nhỏ này ăn rất ngon, lát nữa khi anh ăn sẽ biết, mùi vị rất mềm và thơm."

"Vậy được, anh sẽ tiếp tục đào." An Lương nhặt cái cuốc lên và tiếp tục đào.

Chỉ cần bổ xuống là được rồi phải không!

An Lương đào đất rất nghiêm túc!

An Lương lần lượt đào ra từng củ khoai tím nhỏ màu đen, khi An Lương đào được gần một mét vuông, Bạch Nguyệt nhắc nhở: "Sinh viên An, anh nghỉ ngơi trước đi, em đi hái mấy củ khoai tím xem có bao nhiêu."

"Được!" An Lương đồng ý, lại đặt cuốc sang một bên, cùng Bạch Nguyệt đào đất, lần lượt dọn sạch những củ khoai tím nhỏ trong lớp đất vỡ.

Hai người rửa sạch khoai tím trong vài phút, và đặt tất cả khoai tím vào một cái sọt tre, Bạch Nguyệt ước lượng sơ bộ trước khi trả lời: "Có gần 3 cân khoai tím nhỏ ở đây, em nghĩ chắc đủ rồi đấy."

Bạch Nguyệt nói thêm: "Mẹ nhất định sẽ nấu cho anh chân giò hầm, thêm chút rau củ và cả những củ khai tím nho nhỏ này. Em cảm thấy không cần phải đào thêm nữa đâu." An Lương tán thành: "Được, nhiêu đây đủ là được, chúng ta để cho những củ khoai nhỏ này tiếp tục lớn lên."
Bình Luận (0)
Comment