Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học (Bản Dịch)

Chương 651 - Chương 4792 - Chưa Đụng Tường Thành Phía Nam!

Chương 4792 - Chưa đụng tường thành phía Nam! Chương 4792 - Chưa đụng tường thành phía Nam!Chương 4792 - Chưa đụng tường thành phía Nam!

"Trưởng thôn Dương, ông dự định mở rộng rừng táo chua như thế nào?" Tằng Bá Điếu hỏi thêm một câu nữa.

Đối phương mở rộng rừng táo chua như thế nào sẽ có liên quan đến tình hình hiện tại của rừng táo chua nên Tằng Bá Điếu muốn hỏi.

"Chúng tôi đang chuẩn bị giâm cành và ghép cành." Dương Chí Tín đáp.

Dương Chí Tín thực sự không biết những kỹ thuật quá cao cấp, nhưng việc giâm cành và ghép cành đều là những việc đơn giản nhất, bản thân Dương Chí Tín có nhiều kinh nghiệm trong việc giâm cành và ghép cành.

"Chúng tôi chỉ cần một phần cành cây táo chua để giâm và ghép, giống như rừng táo chua cũng cần cắt tỉa, những cành cây bị cắt tỉa đó có thể được sử dụng để mở rộng rừng táo chua cho chúng tôi." Dương Chí Tín giải thích.

"Không thành vấn đề!" Tằng Bá Điếu lại đồng ý.

Tằng Bá Điếu nói thêm: "Chúng tôi dự định tháng 11 năm nay sẽ bắt đầu cắt tỉa. Bây giờ mới là tháng 5, còn khoảng nửa năm nữa. Trong sáu tháng này, đúng lúc mọi người có thể tìm vị trí để trông những cây táo chua mới, đồng thời xử lý đất trồng và những công việc liên quan đến giâm cành và ghép cành..."

Dương Chí Tín phủ nhận: "Táo chua chỉ có thể cắt tỉa từ tháng 11 đến tháng 3. Chúng tôi hi vọng rằng giáo sư Tằng sẽ cắt tỉa lại vào tháng 3, vừa kịp với vụ xuân, để công việc trông trọt của chúng tôi thuận lợi hơn.”

Dương Chí Tín lập tức rời khỏi văn phòng của Tằng Bá Điếu, hai bên không nói gì về việc ký kết thỏa thuận, dù sao chuyện này cũng rất đặc biệt, thỏa thuận miệng là được.

"Được." Tằng Bá Điếu đồng ý,'Chỉ cần mọi người chuẩn bị sẵn sàng, công việc cắt tỉa cảnh bên chúng tôi có thể phối hợp cùng với mọi người."

"Được!" Tằng Bá Điếu đồng ý.

Hai bên trao đổi một số chỉ tiết nhỏ, sau đó Dương Chí Tín nói: "Tôi về thôn trước báo cho mọi người tin vui, ngày mai chúng ta sẽ bắt đầu chuẩn bị mở rộng rừng táo chua."

"Cảm ơn giáo sư Tằng.' Dương Chí Tín thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần Tằng Bá Điếu sẵn sàng hợp tác là được.

Bạch Nguyệt trả lời với giọng khẳng định: "Không thành vấn đề."

Công việc giâm cành và ghép cành sẽ dễ dàng hơn vào mùa xuân.

"Phải giải quyết thế nào thì cứ thế ấy thôi." An Lương bình tĩnh nói.

An Lương hiểu ẩn ý.

Ý của Tằng Bá Điếu là nếu làng Vân Pha nổi giận và tin rằng Tằng Bá Điếu đứng đằng sau việc này, bọn họ nên giải quyết như thế nào?

Sau khi đợi Dương Chí Tín rời đi, Tằng Bá Điếu nhìn An Lương, ông ấy nói trước: "Tổng giám đốc An, tôi đoán chừng việc mở rộng rừng chua táo lần này 99,99% sẽ thất bại, làng Vân Pha có dốc toàn lực cũng vô ích, đến lúc đó chúng ta nên xử lý như thế nào?"

Nếu lòng người đơn giản hơn, ví dụ như mọi người ở mọi quốc gia trên thế giới đều đoàn kết, giúp đỡ nhau cùng phát triển thì loài người đã chinh phục cả thiên hà từ lâu rồi.

Tằng Bá Điếu cũng thở dài nói: "Tôi hiểu, những người này chưa thấy quan tài chưa đổ lệ. Nếu chưa đụng phải tường thành phía Nam, bọn họ sẽ không quay đầu lại. Nếu cô ngăn cản bọn họ mở rộng rừng táo chua, bọn họ có thể cho rằng cô muốn giành ăn một mình."

Lòng người thật phức tạp!

Bạch Nguyệt thở dài nói: "Thật xin lỗi, giáo sư Tằng. Tôi chỉ có thể đồng ý kế hoạch mở rộng của bọn họ, bởi vì lỡ như đến lúc đó có thất bại, bọn họ cũng chấp nhận được sự thật này."

Thật đáng tiếc không có nếu như.

"Vì vậy, chúng tôi không biết tại sao những cây táo chua núi cao ở đây không thể tạo ra hiệu quả tương tự." Tằng Bá Điếu có chút lo lắng.

"Ngoài ra, khi nhân giống những cây táo chua này, chúng tôi cũng gặp một số rắc rối." Tằng Bá Điếu nói thêm.

"Hạt táo chua ở đây có tác dụng chữa bệnh cao huyết áp và chứng mất ngủ rất tốt, chỉ là chúng tôi không tìm ra nguyên nhân, cũng không chiết xuất được dược chất." Tằng Bá Điếu thở dài.

Tằng Bá Điếu trả lời một cách đau khổ: "Ừ, thật sự không ổn."

"Xét thấy việc giâm, ghép cành đơn thuần không có tác dụng gì, chúng tôi lại đưa hướng nghiên cứu về môi trường đất, nhưng phạm vi nghiên cứu này hơi rộng, thậm chí còn liên quan một chút đến nhiệt độ môi trường và thay đổi từ trường, những chuyện này đều có khả năng tạo ra những hiệu quả không giống nhau." Tằng Bá Điếu nói thêm.

"Tôi nghe nói rằng nghiên cứu gần đây của giáo sư Tằng không có tiến triển tốt?" An Lương thản nhiên hỏi.

"Vậy ông có cần giúp không?" An Lương hỏi.

"Nếu cần giúp đỡ, chúng tôi có thể liên hệ với Công ty dược phẩm Amgen để hỗ trợ ông nghiên cứu. Mối quan hệ của tôi với Công ty dược phẩm Amgen khá tốt." An Lương nói thêm.

"Tạm thời không cần." Tằng Bá Điếu từ chối;Chúng tôi tạm thời không muốn hợp tác cùng công ty dược nước ngoài, bởi vì sau khi hợp tác cùng với công ty dược nước ngoài, lỡ như nghiên cứu ra được thành quả, e rằng cũng khó mà thuyết phục mọi người."

An Lương nói đùa: "Giáo sư Tằng vẫn bị ám ảnh bởi giải Nobel Sinh lý học hay Y học?"

Tằng Bá Điếu không phủ nhận: "Có ai trong chúng tôi, những người làm nghiên cứu, không bị ám ảnh bởi Nobel?"

Chuỗi giải thưởng Nobel thực sự là giải thưởng hàng đầu trong lĩnh vực nghiên cứu khoa học, và nó cũng là giải thưởng được công nhận rộng rãi nhất. Vì vậy, đại đa số các nhà nghiên cứu khoa học trên thế giới đều tràn đầy khao khát với giải thưởng Nobal.

An Lương thản nhiên hỏi: "Nếu giáo sư Tằng đoạt giải Nobel, vậy thì có ích gì không?”

"Có rất nhiều lợi ích!" Tằng Bá Điếu không né tránh chủ đề này.

"Đầu tiên là danh vọng cực lớn!" Tằng Bá Điếu giải thích"Tôi sẽ trở thành một chuyên gia nổi tiếng đã giành được giải thưởng Nobel và trong tương lai, địa vị của tôi sẽ cao hơn những người khác."

Đây thực sự là một lợi ích.

"Thứ hai là những lợi ích thiết thực. Giải thưởng Nobel có số tiền thưởng hơn 600 vạn Hạ Quốc tệ. Khoản tiền này là tiên miễn thuế, tôi có thể nhận được toàn bộ số tiền." Tằng Bá Điếu nói thêm.
Bình Luận (0)
Comment