Bắt Đầu Làm Tông Chủ: Quy Tắc Của Ta Có Chút Lạ (Dịch)

Chương 10 - Trộm Đào Ở Ngay Trước Cửa (1)

Tuy nhiên hiện tại năm vị trưởng lão giờ phút này có bao nhiêu hưng phấn thì kế tiếp bọn họ lại cảm thấy bấy nhiêu tuyệt vọng.

Bởi vì như này đã có nghĩa là Lâm Phàm sẽ chơi thật!

Hắn thật sự muốn đem quy tắc kỳ lạ đó áp dụng vào thực tế để tuyển chọn đệ tử cho tông môn?

Nhà ngươi muốn kiểm tra thiên phú? Xin lỗi, tông môn ta không làm chuyện đó!

Thậm chí Lâm Phong đã trực tiếp ra lệnh để cho Tứ trưởng lão Trần Nhị Trụ đem vứt tấm bia đá giúp kiểm tra thiên phú xuống dưới núi.

Nhưng điều khiến cho bọn hắn thật sự tuyệt vọng chính là mặc dù bọn hắn đã nhìn ra được vài người mới đến có thiên phú không tệ, thậm chí còn có vài người còn có thiên phú không thể phân cao thấp so với Lâm Phàm, những người này sau khi bồi dưỡng dạy dỗ đến lúc trưởng thành, đặt ở Lãm Nguyệt Tông cũng có thể xem như những "lực lượng trung kiên" bảo hộ cho tông môn.

Nhưng Lâm Phàm lại nhất quyết không chịu thu nhận bọn hắn vào sơn môn!

Dù cho bọn họ ám chỉ cho Lâm Phàm hay thậm chí nói thẳng ra rằng sẽ nguyện ý chi tiền riêng thu nhận những người đó làm đệ tử ngoại môn, Lâm Phàm cũng vẫn không đồng ý.

Bọn họ tiếc nuối đến mức phải giậm chân uỵnh uỵch.

Thật sự rất tiếc nuối nhưng lại không thể làm được gì.

Lãm Nguyệt Tông đã bao nhiêu năm không được náo nhiệt như vậy rồi?

Cũng đã trải qua gần trăm năm, đây mới là lần đầu tiên có nhiều người tới cửa bái sơn như vậy, nhiều người, cơ số lớn, dẫn đến có vài người có chút thiên phú cũng không tệ lắm.

Kết quả là Lâm Phàm không thèm thu nhận!

Cảm thấy mấy vị trưởng lão đã chuẩn bị không nhịn được tiếc muốn lên tiếng, Lâm Phàm lại thấp giọng khuyên bảo: "Chư vị trưởng lão, chúng ta bàn xong rồi, nếu để cho ta tới làm cái chức vị tông chủ, vậy thì hãy để cho ta làm chủ!"

"Nếu là xảy ra sai lầm thì ta sẽ gánh trách nhiệm, không gánh nổi thì... đành đền mạng cho tông môn vậy!"

"Nhưng ngay tại thời điểm này xin chư vị cũng đừng ngăn cản ta hành động."

"Những người mà các ngươi vừa ý nếu có thể hãy tạm thời để ý bọn hắn, nếu sau này không thu được đệ tử phù hợp với quy định mới, các ngươi có thể chiêu mộ bọn hắn nhập môn."

"Nếu có người phù hợp với điều kiện thì..."

"Một mình hắn là đủ rồi!"

Con ngươi Lâm Phàm lóe sáng.

Nếu thật sự có thể chiêu mộ được một tên đệ tử có hình mẫu nhân vật chính, còn thu những đệ tử khác để làm gì?

Việc đó đơn thuần chả phải là quá lãng phí tài nguyên của tông môn hay sao? Vốn Lãm Nguyệt Tông đã đang nghèo sẵn!

Nghe xong mấy lời này, các trưởng lão cũng chỉ có thể gật đầu nhịn nỗi tiếc nuối xuống mà chấp nhận.

Nhìn thấy càng ngày càng nhiều người đi tới quảng trường, vả lại càng ngày càng ầm ĩ, Lâm Phàm ho nhẹ: "Ngũ trưởng lão, làm phiền ngài hỗ trợ làm dịu mọi người với."

"Chuyện đơn giản."

Đoạn Thanh Dao nhẹ nhàng gật đầu.

"Đủ rồi!"

Uỳnh!!!

Âm thanh nhẹ nhàng đầm ấm nhưng lại làm chấn động cả toà linh sơn.

Đám người đến bái sơn đang đứng ở quảng trường chỉ là một lũ phàm nhân, nghe thấy tiếng quát của Ngũ trưởng lão thì ngay lập tức chấn động tinh thần thất điên bát đảo, sau đó không một ai dám ồn ào lên tiếng.

Những ánh mắt nhìn về phía Lâm Phàm và năm vị tưởng lão cũng mang theo tràn đầy sự hoảng sợ và sùng bái.

"Đây chính là những tiên nhân sao?"

"Thật là lợi hại!"

"Ta nhất định phải bái nhập được vào Tiên môn!"

Giờ phút này trong lòng bọn họ đồng thời âm thầm đặt ra quyết tâm.

Cũng chính vào lúc này, Lâm Phàm nhìn về phía Đại trưởng lão, nhẹ nhàng gật đầu.

Đại trưởng lão ở phía sau tiến lên một bước, cao giọng nói: "Vị này, chính là tông chủ mới đương nhiệm của bổn tông!

"Tông chủ có lòng bao dung trắc ẩn vô cùng vô tận, nguyện ý cho mọi chúng sinh trong thiên hạ đều có một cơ hội để tu tiên vấn đạo, bởi vậy bắt đầu từ năm nay bổn tông tuyển nhận đệ tử sẽ không còn chỉ quan tâm tới thiên phú, mà sẽ nhìn các ngươi ai là người có duyên với bổn tông!"

"Người hữu duyên, cho dù hoàn toàn không có thiên phú cũng có thể có cơ hội vào bản tông tu hành."

"Người không có duyên, cho dù có thiên phú thiên kiêu dị bẩm, bổn tông cũng sẽ không thu nhận vào tông môn."

"Tin tức này có lẽ đã có vài người biết, tuy nhiên chắc cũng sẽ có người không biết, giờ phút này ta cần nói rõ ràng với các ngươi."

"Dĩ nhiên khảo hạch năm nay cũng sẽ khác với các khảo hạch bình thường mọi năm."

"Nhiệm vụ của các ngươi là chỉ cần ở lại bên trong quảng trường ba ngày, ba ngày sau sẽ có kết quả khảo hạch xem ai là người được tuyển chọn."

"Trong lúc đó việc ăn uống ngủ nghỉ của mọi người sẽ do bổn tông phụ trách."

"Đã hiểu chưa?"

Oanh!

Đám người ở trong quảng trường cũng không ngừng xôn xao bàn luận.

Tất cả mọi người đều kinh ngạc!

"Là thật sao!"

"Vậy là ta đây cũng có cơ hội được bái nhập vào Tiên môn?"

"Các ngươi nói khẽ thôi, coi chừng tiên nhân tức giận lại đuổi hết chúng ta về bây giờ."

"···"

Nghe thấy thế, Đại trưởng lão lại nói: "Trong lúc này, các ngươi có thể tự do hoạt động, cũng có thể nói chuyện, về phần làm sao phân biệt người hữu duyên, các ngươi không cần quan tâm."

"Chúng ta sẽ tự quyết định."

"Đã rõ thưa tiên nhân đại nhân."

Tất cả mọi người đều đang ầm ĩ bàn tán, có người thì lại nằm nghỉ ngơi sau chuyến đường dài, cũng có người kích động hồ ngôn loạn ngữ.

Lúc này, nhị trưởng lão tiến lên một bước: "Trong đây có những ai mang họ Tiêu, Diệp, Thạch, Lâm mau tiến lên một bước."

Mọi người sửng sốt, nhưng lập tức kịp phản ứng, trong đó có hơn mười người từ trong đám đông vội vàng tiến lên một bước.

Mấy vị trưởng lão âm thầm cười khổ.

Dựa theo những quy tắc mà tông chủ định ra này, mấy cái họ này đều phải được ưu tiên trúng tuyển, nhưng hiện tại tông môn cũng không thể thu nhận được nhiều người như vậy a.

Cho dù vậy thì ưu tiên cũng không có nghĩa là nhất định sẽ được trúng tuyển phải không?

Bình Luận (0)
Comment