"Tông chủ ra quyết định thật sự rất quyết đoán a."
Khi Vu Hành Vân chuyển lời của Lâm Phàm đến cho bốn vị trưởng lão, bọn họ đều có chút khiếp sợ.
Đại trưởng lão: "Việc đem hết tất cả những tài nguyên còn lại cho nàng dùng thì ta không có bất kỳ ý kiến gì, Linh nhi có thiên phú tốt như vậy, vốn dĩ là nên dốc sức bồi dưỡng, nhưng cho cả Địa Tâm Yêu Hỏa thì..."
"Tông chủ đã tín nhiệm nàng hơi quá mức rồi."
Tam trưởng lão lắc đầu thở dài: "Thôi, chúng ta không có bản lĩnh, thậm chí ngay cả dũng khí cũng không có, bây giờ việc duy nhất chúng ta có thể làm là không cản trở tông chủ làm việc thôi."
Đoàn Thanh Dao khẳng định nói: "Quy định mới cũng như thế, chúng ta đều nhìn không hiểu một thứ gì, nhưng tông chủ lại dùng chúng thu nhận được một vị thiên kiêu nhập môn."
"Ở phương diện tuyển chọn nhân tài này tông chủ đã hơn chúng ta không ít, chuyện bồi dưỡng đệ tử như thế nào chúng ta cũng không nên nhúng tay vào, nghe theo tông chủ phân phó là được."
"Có lẽ..."
"Đây thật sự là cơ hội cuối cùng của Lãm Nguyệt Tông, một khi bỏ lỡ thì có lẽ tông môn sẽ hoàn toàn diệt vong."
"Được!"
Rung động, nghi hoặc, không thể hiểu nổi, không chất vấn, không cản trở.
Đây chính là những cảm xúc và quyết định hiện tại của bọn họ.
Còn ở một nơi khác trong tông môn.
"Chia sẻ thực lực!"
Ý niệm vừa động Lâm Phàm đã ngay lập tức cảm thấy thực lực của bản thân đang được tăng lên rất nhanh.
Từ Ngưng Nguyên cảnh tầng thứ tư chậm rãi leo lên tầng thứ năm, sau đó mới dần dần ổn định.
"Tạm được."
Sau khi được cảm thụ thực lực tăng trưởng, Lâm Phàm hơi trầm ngâm suy nghĩ: "Dù sao nàng cũng chỉ vừa mới đột phá Ngưng Nguyên cảnh mà thôi, có thể khiến cảnh giới của mình từ tầng bốn đi lên tầng năm thì hiệu quả đã là không tệ, hơn nữa loại cảm giác này..."
Hắn nhẹ nhàng giơ tay lên.
Phùng!
Một ngọn lửa bùng lên trong lòng bàn tay hắn.
"Đây chính là một trong những năng lực của thứ công pháp Tiêu Linh Nhi đang tu luyện sao?"
"Công pháp mà nàng đang tu luyện sẽ không phải là Phần Quyết chứ?"
*Công pháp mà nhân vật Tiêu Viêm trong Đấu Phá Thương Khung tu luyện, có thể thôn phệ các loại dị hoả để tăng sức mạnh
Thưởng thức trong chốc lát, Lâm Phàm rút đi năng lực nhận được từ Linh Nhi, lần nữa tiến vào trạng thái tu luyện.
Bên trong khu phòng ở của đệ tử.
"Sư phụ, hiện tại ta nên làm như thế nào đây?"
Tiêu Linh Nhi cầm lệnh bài, tâm tình vẫn rất khó có thể bình tĩnh.
"Bây giờ ta sẽ giúp ngươi khai mở phong ấn, hấp thu Địa Tâm Yêu Hỏa!"
"Sau đó, thuật luyện đan của ngươi sẽ được tăng vọt, chiến lực chân thật và cảnh giới của ngươi cũng sẽ đồng thời tăng theo."
"Nhưng nhớ kỹ sau này không được tùy ý đem Địa Tâm Yêu Hỏa biểu lộ trước mặt người khác."
"Nếu không sẽ rất dễ kéo đến hoạ sát thân."
Thanh âm già nua ở trong đầu nàng liên tục vang lên, nàng gật đầu thật mạnh, lập tức dựa theo lời sư phụ dạy bảo, từng bước từng bước bắt đầu tu hành...
Mấy ngày sau, Tiêu Linh Nhi đã bắt đầu đi tới đi lui trong dược điền, hái lấy đủ mọi loại linh dược.
Mới chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, linh dược trong vườn dược thảo đều đã sắp bị nàng nhổ sạch.
Sau đó Linh Nhi đành phải nhờ năm vị trưởng lão đi tìm thêm linh dược cho nàng.
Năm vị trưởng lão chưa từng có ý trì hoãn hay kháng cự, lập tức chạy ra ngoài tìm kiếm.
Không tìm được thì mua, không mua nổi thì từ từ tìm...
Thời gian thấm thoát thoi đưa, cứ như vậy một tháng đã trôi qua.
Trong một tháng này các trưởng lão mỗi ngày đều bề bộn rất nhiều công việc, chịu mệt nhọc thu thập đủ các loại tài nguyên, linh dược.
Tuy rằng mệt mỏi, nhưng bọn họ lại mỗi ngày đều cười tươi như hoa, vui mừng hớn hở vì chỉ cần mọi người không để ý một lát là liền nhìn thấy Lâm Phàm và Tiêu Linh Nhi đột phá.
Hôm nay vừa mới nhìn.
Oa! Tông chủ ngươi đột phá rồi?
Ngày mai vừa nhìn.
Oa! Linh nhi cũng đã đột phá, thật tuyệt!
Hai ngày nữa.
Cái gì? Tông chủ ngài lại giác ngộ đột phá?
Chỉ trong vòng một tháng, hai người này tu luyện giống như đang ganh đua với nhau vậy, đột phá quả thực đơn giản như ăn cơm uống nước.
Lâm Phàm đã đột phá đến Ngưng Nguyên cảnh tầng thứ tám!
Tu vi Tiêu Linh Nhi như thuyền lên theo con nước, đã đạt tới Ngưng Nguyên cảnh tầng thứ năm!
Lâm Phàm đang suy nghĩ nếu bây giờ hắn lại lựa chọn chia sẻ thực lực như một tháng trước, chính mình có lẽ sẽ có thể trực tiếp tăng vọt lên đến Ngưng Nguyên cảnh đỉnh phong, chỉ còn cách cảnh giới thứ ba Huyền Nguyên cảnh một bước.
Sau đó cũng không còn là bài toán đơn giản một cộng một bằng hai nữa.
Bởi vì chênh lệch độ khó của việc tu hành ở cảnh giới cao và cảnh giới thấp càng về sau sẽ càng lớn.
Một ngày sau.
Lâm Phàm đang tu hành chuẩn bị đột phá thì Tiêu Linh Nhi lại tới gõ cửa phòng.
"Tông chủ, Linh nhi xin được cầu kiến."
Cọt kẹt.
Cửa phòng không gió tự mở, giọng Lâm Phàm từ sâu trong phòng vang lên: "Vào đi."
Lâm Phàm đứng dậy, nhìn Tiêu Linh Nhi vô cùng quý mến.
Nếu không phải dùng chung thiên phú của nàng ta, mình làm sao có thể tiến bộ nhanh như vậy?
Sợ là tu luyện hai, ba mươi năm nữa cũng chưa chắc có thể đạt đến đến Ngưng Nguyên cảnh tầng tám như bây giờ.
Tiêu Linh Nhi bước vào, miệng lộ ra nụ cười ngọt ngào chào hỏi: "Bái kiến tông chủ."
Mà trong đầu nàng đột nhiên lại vang lên tiếng kinh ngạc của người "sư phụ" vẫn luôn nằm trong sợi dây chuyền: "Cái gì!"
"Sư phụ! Có chuyện gì vậy?" Trong lòng Tiêu Linh Nhi không hiểu.
"Tông chủ ngươi..."
Lão sư cả kinh nói: "Đã đột phá rồi! Ngưng Nguyên cảnh tầng tám!"