Bắt Đầu Làm Tông Chủ: Quy Tắc Của Ta Có Chút Lạ (Dịch)

Chương 21 - Nữ Tử Này Thật Kinh Khủng (2)

"Hắn! Cái này..."

"Có gì không ổn sao sư phụ?"

"Quá nhanh! Tốc độ tu luyện này là quá nhanh!"

"Ta đã Ngưng Nguyên cảnh tầng năm, tông chủ Ngưng Nguyên cảnh tầng tám không phải là rất hợp lý sao?

Sư phụ: "···"

Lão thái bà chỉ còn là một tia tàn hồn giờ phút này cũng phải cạn lời, không biết nên nói cái gì để cho đồ đệ của mình hiểu.

Ngươi mà lại đi so với hắn?

Thiên phú của ngươi nghịch thiên cỡ nào thì thiên phú của hắn tầm thường cỡ đấy.

Với lại ngươi lại còn có Địa Tâm Yêu Hỏa giúp phụ trợ tu luyện, hắn có sao?

Ngươi nghịch nát vườn linh thảo của nhà hắn, ăn hết linh dược của cả tông môn hắn.

Còn hắn thì sao? Cả ngày chỉ ngồi trong phòng, đến cọng cỏ cũng chưa được nhấm nháp qua a.

Huống chi tu hành khó như lên trời, cảnh giới càng cao càng gian nan, nhưng hắn từ trước đến giờ vẫn duy trì chênh lệch với ngươi ba tiểu cảnh giới, ngươi lại còn cảm thấy hợp lý?

Lão thái bà ta hiểu nhiều biết rộng cũng chưa bao giờ được thấy qua sự tình kỳ lạ như này.

Hắn rõ ràng là chỉ có thiên phú bình thường, vì sao có thể thường xuyên giác ngộ, đột phá như thế?

Chẳng lẽ...

Tiên Thiên đạo hồn?

Nếu thật sự là như thế, chỉ cần hắn cùng Linh Nhi không yểu mệnh chết non, Lãm Nguyệt Tông thật sự có hy vọng có thể khôi phục lại sự huy hoàng của ngày xưa, thậm chí càng có thể phát triển thêm một bước nữa!

Nàng bị suy đoán của chính mình dọa sợ.

Cùng lúc đó, Tiêu Linh Nhi đã đang trò chuyện cùng với Lâm Phàm.

Sau khi nói qua vài chuyện phiếm đơn giản, Tiêu Linh Nhi lấy ra một cái bình ngọc, cung kính đưa cho Lâm Phàm: "Tông chủ, đây là bình Ngưng Nguyên Đan mà đệ tử mới luyện chế ra trong mấy ngày nay, có lẽ sẽ có trợ giúp đối với việc tu luyện của tông chủ cùng các vị sư huynh, sư tỷ."

"Vậy là luyện đan thành công rồi sao!"

Con ngươi của Lâm Phàm lóe sáng nhưng vẫn chưa vội nhận lấy, nói: "Đã lưu lại ít nào cho chính mình chưa?"

Tiêu Linh Nhi ngượng ngùng nói: "Dĩ nhiên là đã lưu lại."

Lâm Phàm lúc này mới tiếp nhận, lại nói: "Ngày sau nếu còn luyện ra đan dược thì ngươi nhớ ưu tiên lưu lại cho mình sử dụng trước, nếu còn thừa thì hẵng chia sẻ cho tông môn."

Lời vừa nói ra, Tiêu Linh Nhi liền cảm động vô cùng.

Nước mắt gần như đã chảy xuống.

Chính bản thân mình có tài đức gì đâu, ban đầu vốn chỉ là một thân một mình cùng sư phụ nương tựa lẫn nhau, tiếp theo lại may mắn gặp được tông chủ và Lãm Nguyệt Tông.

Mình còn chưa giúp ích được gì cho tông môn, thế mà tông môn lại dành hết tất cả tài nguyên để giúp mình tu luyện.

Thật là cảm động!

Sau này nhất định sẽ hồi báo!

Sau khi Tiêu Linh Nhi rời đi, Lâm Phàm mở bình ngọc ra, đổ ra tay một viên Ngưng Nguyên Đan.

Một giây sau, ánh mắt hắn ngưng tụ.

"Thất phẩm!"

Xung quanh viên đan dược có bảy đạo "vòng sáng" vờn quanh vô cùng dễ thấy.

Tất cả các loại đan dược được phân làm cửu giai, mà chất lượng của mỗi một loại đan dược lại được chia làm chín loại phẩm chất!

Đan phương cũng được phân chia đồng dạng như vậy, bởi vì năng lực của luyện đan sư, vật liệu và nhiều vấn đề khác nữa nên cho dù là cùng một loại đan dược nhưng qua tay từng người sẽ luyện ra các phẩm chất không giống nhau.

Nhất phẩm là kém nhất, đây thường là sản phẩm của mấy tên luyện đan sư tay mơ mới học nghề, chỉ có thể miễn cưỡng gọi là đan dược.

Phải đến tam phẩm mới được người trong giới coi là "phẩm chất tạm ổn".

Ngũ phẩm thì sẽ có chút hiếm thấy!

Nhưng đấy chỉ là đang xét về đan dược nhất giai mà thôi.

Còn Ngưng Nguyên Đan lại là một loại đan dược nhị giai, kể luyện đan sư tam giai hay tứ giai cũng không dám nói mình nhất định có thể luyện ra loại đan này ngũ phẩm, lại càng không dám bảo đảm tỷ lệ thành công.

Còn thất phẩm... một viên đan được luyện đến loại phẩm chất này thì chỉ có thể ngộ không thể cầu!

Trước ngũ phẩm, mỗi lần tăng một phẩm chất, dược lực sẽ được tăng lên 3 thành.

Sau ngũ phẩm, mỗi lần tăng lên một phẩm thì dược lực sẽ bạo tăng gấp đôi!

Hơn nữa tính kháng thuốc của người uống sẽ được giảm mạnh.

Còn cửu phẩm... chính là gấp đôi dược lực của bát phẩm, không hề có kháng dược tính!

So sánh cửu phẩm với nhất phẩm, chênh lệch to lớn có thể nói là khác nhau một trời một vực.

Bởi vậy cửu phẩm đan dược mới được xưng là "Thiên đan", trên thế gian vô cùng hiếm thấy, chỉ có những luyện đan sư rất kỳ cựu mới có thể "may mắn" luyện ra được.

"Không hổ là hình mẫu của Viêm Đế!" Lâm Phàm thán phục.

Nếu như có thể cung ứng số lượng lớn loại Ngưng Nguyên Đan thất phẩm này, đừng nói là người, cho dù đưa cho Lâm Phàm một bầy heo thì hắn cũng có thể biến chúng thành một bầy heo Ngưng Nguyên Cảnh đỉnh phong!

Nhưng loại đan dược này quá đáng quý!

Giá cả của duy nhất một viên cũng phải bằng với giá của mấy chục hơn trăm viên Ngưng Nguyên Đan tam phẩm.

"Nói đi cũng phải nói lại, nếu đã là chia sẻ thực lực, nàng có thể luyện đan dược, ta hẳn là cũng có thể luyện đi?"

"Chia sẻ thực lực!"

Ý niệm vừa động, chỉ trong nháy mắt thực lực của Lâm Phàm đã tăng trưởng một cách thần tốc, đồng thời rất nhiều tri thức về luyện đan bỗng nhiên hiện ra ở trong đầu của hắn.

Điều đáng kinh ngạc hơn là...

Hắn nhẹ nhàng giơ ngón trỏ lên.

Phùng!

Một ngọn lửa tinh nghịch ngay lập tức bùng lên quấn quanh ngón tay của Lâm Phàm.

"Địa Tâm Yêu Hỏa!"

"Nàng đã hàng phục được rồi sao?"

Tên đệ tử này thật sự quá khủng bố a!

Bình Luận (0)
Comment