Bắt Đầu Làm Tông Chủ: Quy Tắc Của Ta Có Chút Lạ (Dịch)

Chương 22 - Bạo Binh Sảng Khoái, Hậu Cần Thiếu Thốn (1)

"Vậy mà lại có thể sai khiến dễ dàng như đang điều khiển cánh tay của chính mình vậy."

"Thật sự là quá mượt."

Nếu như không phải là một người xuyên không đến, có lẽ Lâm Phàm sẽ nói là đó là thông thạo, nhưng là một người hiện đại xuyên không mà đến nên hắn cảm thấy cảm giác lúc này phải dùng từ "mượt mà" mới phù hợp.

Tay của hắn cũng thay đổi thành nhiều tư thế khác nhau, Địa Tâm Yêu Hỏa vẫn đang tại bên lòng bàn tay hắn chạy tới chạy lui tựa như đang nhảy múa.

"Thật lợi hại."

"Hơn nữa, quả nhiên mọi thứ đều giống như ta suy đoán, thời điểm lựa chọn chia sẻ thực lực với đệ tử thì không phải chỉ mỗi có cảnh giới, mà là tất cả các loại năng lực thủ đoạn của đệ tử, tất cả ta đều có thể cùng hưởng."

"Nếu bọn hắn có thứ gì, ta cũng sẽ có, bọn hắn không có, ta cũng không có!"

Lúc này Lâm Phàm đang cảm thấy vô cùng thoải mái.

Địa Tâm Yêu Hỏa vốn là một tồn tại độc nhất, nhưng giờ phút này tông môn của hắn lại trực tiếp có thể sở hữu được tận hai con.

Tiêu Linh Nhi có thể sử dụng, Lâm Phàm cũng có thể sử dụng, hơn nữa cả hai lại còn có thể đồng thời sử dụng cùng một lúc!

Thuật luyện đan vốn bản thân hắn đang một chữ cũng không biết, đến nhóm lửa sao cho đúng có khi cũng còn làm không xong.

Nhưng hiện tại trong đầu hắn từ đang trống rỗng bỗng nhiên xuất hiện thêm rất nhiều ký ức cùng kinh nghiệm, chỉ cần hắn muốn thì lúc nào cũng đều có thể luyện đan.

Nếu phải so sánh với Tiêu Linh Nhi, người vốn phải mất rất nhiều công sức và thời gian để tu luyện thuật luyện đan thì trình độ của hắn cũng tuyệt đối không thua kém nửa điểm.

"Cảnh giới, kỹ năng chiến đấu, công pháp, kinh nghiệm chiến đấu, v.v. Thậm chí ngay cả kỹ năng phụ trợ cũng có thể hưởng chung với đệ tử."

"Có lẽ trước mắt chỉ có những vật ngoài thân là mình không thể hưởng chung với đệ tử thôi a."

"Ví dụ như những loại trang bị, vũ khí hay vật dụng sinh hoạt."

Lâm Phàm nhanh chóng phân tích ra rất nhiều chi tiết.

Sau đó ngay lập tức cười lớn.

Hắn đắc ý cầm Ngưng Nguyên Đan chuẩn bị bỏ vào miệng ăn.

Nhưng đúng lúc đó tam trưởng lão Lý Trường Thọ lại đột nhiên xuất hiện: "Tông chủ, ta vừa mới phát hiện..."

"Hả?"

Đang định báo cáo với Lâm Phàm điều gì đó thì hắn đột nhiên trừng mắt, nhìn chằm chằm vào viên đan dược đang nằm trong tay Lâm Phàm: "Ngưng Nguyên Đan thất phẩm?"

"Viên đan dược này tông chủ từ đâu kiếm được vậy?"

"Tiêu Linh Nhi luyện ra, vừa mới đưa cho ta một ít."

Lâm Phàm lộ vẻ tươi cười nói như không có chuyện gì xảy ra, khen thưởng: "Thiên phú luyện đan của nàng rất tốt."

"Đây đâu chỉ là rất tốt!"

Khóe miệng Lý Trường Thọ co giật, vô cùng khiếp sợ: "Đây đã là thiên tài luyện đan sư tuyệt thế rồi! Nàng chỉ vừa mới đột phá Ngưng Nguyên Cảnh thế mà lại có thể luyện chế ra thất phẩm đan dược, cho dù là luyện đan sư tứ giai hay ngũ giai thì tỷ lệ có thể luyện chế ra đan dược mang phẩm chất cao như này cũng cực kỳ thấp."

"Nhưng đây có lẽ cũng chỉ là do may mắn nên nàng ta mới có thể luyện chế ra một lò đan tốt như vậy thôi, việc này không phải là bất khả thi a."

Lý Trường Thọ tự an ủi chính mình mình.

Nếu không thì thật sự rất khó để tưởng tượng Linh Nhi rốt cuộc là dạng yêu nghiệt gì thì mới có thể làm được điều này.

Nhưng Lâm Phàm lại khẽ nói: "Không phải là do may mắn đâu."

"Hả?"

"Tông chủ, ý của người là gì?"

"Ý giống như lời thôi, thời điểm nàng đưa cho ta lọ đan dược này nhìn rất nhẹ nhàng, không hề có một chút biểu cảm tiếc nuối nào. Nàng còn nói đã giữ cho bản thân mình vài viên, đồng thời làm thêm một chút để chia cho đồng môn, nhìn thế nào cũng không giống như chỉ trùng hợp luyện ra được, hơn nữa trong bình ngọc này..."

Lâm Phàm cầm bình ngọc lên lắc nhẹ, nói thầm: "Ước chừng có khoảng trên dưới một trăm viên."

"Cái gì?"

Lý Trường Thọ run rẩy: "Trên dưới một trăm viên Ngưng Nguyên Đan thất phẩm? Bình thường một lô đan thành công sẽ luyện ra được khoảng chín đến mười viên, vậy hơn một trăm viên thì phải luyện thành công bao nhiêu lần đây..."

"Hơn mười lần!"

Hắn hít vào một hơi khí lạnh.

Giờ này khắc này có bốn chữ như nghẹn ở cổ họng của hắn, không nói ra sẽ rất khó chịu.

"Kinh khủng như vậy!"

Nhưng càng kinh khủng hơn là...

Tông chủ rốt cuộc là người như thế nào mà lại có thể chọn được Tiêu Linh Nhi từ trong hơn mười ngàn người kia a?

Lúc ấy nàng ta rõ ràng không để lộ ra bất kỳ thiên phú hay tài năng gì, hoàn toàn không thể nhìn ra được một điểm tốt nào từ nàng.

Không, phải hỏi là những quy tắc kỳ quái mà tông chủ đặt ra kia căn cứ vào cái gì mà lại có thể hiệu quả như vậy?

Rõ ràng bất kể nhìn thế nào thì chúng đều cực kỳ hỗn loạn, hơn nữa không thể nhìn ra bất kỳ tác dụng nào, nhưng hết lần này tới lần khác bằng vào mấy quy tắc đó lại có thể chọn lựa ra Tiêu Linh Nhi bình thường không có gì lạ ở giữa một biển người.

Bình Luận (0)
Comment