Cuối cùng sự thật đã chứng minh thiên phú của Tiêu Linh Nhi mạnh đến biến thái!
Đừng nói là tại Lãm Nguyệt Tông nghèo túng bây giờ, cho dù là ở thời kỳ đỉnh cao thì tông môn cũng chưa từng có được người đệ tử nào có thiên phú yêu nghiệt đến như vậy.
Nếu Tiêu Linh Nhi là người biết ơn biết nghĩa, lại không yểu mệnh chết non, vậy Lãm Nguyệt Tông chẳng phải là thật sự có cơ hội khôi phục vinh quang của ngày xưa hay sao?
Ít nhất trong lúc Tiêu Linh Nhi còn sống, địa vị của Lãm Nguyệt Tông sẽ không quá thấp!
Nghĩ tới đây Lý Trường Thọ hết sức kích động, nhưng ánh mắt nhìn về phía Lâm Phàm lại càng phức tạp.
Đồng thời hắn không khỏi suy nghĩ sâu xa...
"Mấy quy định điều kiện để thu nhận đồ đệ mà tông chủ mới lập ra có tận hơn mười cái, Tiêu Linh Nhi mới chỉ thoả mãn một điều kiện mà thiên phú đã yêu nghiệt đến như vậy, nếu có người thỏa mãn được mấy cái điều kiện thì sẽ chẳng phải là vô địch chi tư, trấn áp người cùng thời đại hay sao?"
"Kể cả không có ai có thể thỏa mãn một lúc nhiều điều kiện, vậy thì chỉ cần tìm một đám người thỏa mãn một hai điều kiện để thu nhận làm đệ tử, có nhiều người mang thiên phú bá đạo như vậy gia nhập, địa vị và thanh danh của Lãm Nguyệt Tông chẳng phải là sẽ nhanh chóng dâng cao lên như núi hay sao.
Không cần bao lâu liền có thể khôi phục lại sự hưng thịnh ngày xưa.
Lại hít một ngụm khí lạnh, Lý Trường Thọ lẩm bẩm nói: "Yêu nghiệt, quả là yêu nghiệt, nếu Tiêu Linh Nhi nguyện ý thì sau này hoàn toàn có thể gánh cả tông môn của chúng ta tiến về phía trước a."
"Hơn nữa..."
Hắn lại nhìn về phía Lâm Phàm: "Tông chủ hẳn cũng có một thiên phú kinh người, chỉ là do chúng ta chưa phát hiện ra mà thôi, dù sao mấy ngày nay hắn liên tiếp giác ngộ, đột phá như vậy, thường nhân làm sao có khả năng?"
"Được cứu rồi!"
"Lãm Nguyệt Tông được cứu rồi."
Mắt thấy tam trưởng lão Lý Trường Thọ càng ngày càng hưng phấn, miệng thì liên tục lẩm bẩm nói nhỏ, Lâm Phàm không khỏi ho khan một tiếng: "Tam trưởng lão."
"Tam trưởng lão!"
"Ngươi tới đây là để làm gì vậy?"
"!!!"
Lý Trường Thọ lúc này mới phản ứng lại: "Xin lỗi tông chủ, lão phu thất thố rồi."
Hắn cố gắng để giữ cho bản thân bình tĩnh, nói: "Tông chủ, tài nguyên của chúng ta đã sắp cạn kiệt, không thể tiếp tục được nữa."
"Phần lớn tài nguyên đều đã cung cấp cho Linh Nhi để giúp nàng tu luyện và luyện đan, nhưng những đệ tử khác cũng cần một ít tài nguyên a, chúng ta đã ở bên ngoài bận rộn hết mấy ngày nay nhưng tất cả công sức cũng chỉ như muối bỏ biển."
"Linh dược, tài liệu, còn có thể tiếp tục cung ứng được."
"Nhưng nguyên thạch thì..."
Mấy vị trưởng lão vốn ban đầu muốn tự mình giải quyết vấn đề thiếu nguyên thạch này nhưng đến cuối cùng lại không thể giải quyết được, đành phải báo cáo với Lâm Phàm để xin ý kiến.
Tiêu Linh Nhi hiện tại cũng không cần phải sử dụng số lượng lớn nguyên thạch mà là cần các loại linh dược và tài liệu.
Cũng bởi vì Tiêu Linh Nhi mới đang ở Ngưng Nguyên cảnh, những tài liệu mà nàng cần cũng không tính là hiếm, vả lại các trưởng lão đều đã là Động Thiên Cảnh cho nên bọn họ ở bên ngoài bôn tẩu một chút xung quanh cũng đã có thể lấy về đủ tài nguyên cho nàng sử dụng.
Nhưng những đệ tử khác lại cần cả nguyên thạch để tu luyện.
Tuy rằng bọn họ chỉ thiên phú bình thường, hầu như chỉ có tác dụng làm linh vật, nhưng tất cả bọn họ cũng đều là đệ tử của tông môn, không thể không quan tâm.
Với lại bọn họ còn hay giúp tông môn làm nhiều việc vặt nữa.
Cũng không thể để cho đệ tử thân truyền, trưởng lão hay thậm chí tông chủ đi làm việc vặt đúng không?
Hơn nữa để duy trì hoạt động của trận pháp bảo hộ tông môn cũng cần rất nhiều nguyên thạch.
Lý Trường Thọ cười khổ.
Hầu hết mọi tông môn hạng ba cơ bản đều có mỏ quặng của riêng mình giúp tự sản sinh ra nguyên thạch, tuy rằng rất nhỏ nhưng để cho một tông môn dùng cũng là vừa đủ.
Nhưng Lãm Nguyệt Tông này một nghèo hai trắng, đương nhiên là không có loại mot quặng như vậy.
Chỉ có thể từ từ kiếm.
"Đây đúng là một vấn đề lớn." Lâm Phàm khẽ nhíu mày.
Không quản lý việc nhà thì không biết dầu muối quý giá, hắn đối với việc chi tiêu nguyên thạch cụ thể của tông môn cũng thật sự không biết quá rõ ràng.
Nhưng tên này đã chơi qua quá nhiều trò chơi, đối với cách chơi của mấy trò này quá rõ ràng.
Nhất là loại trò chơi kinh doanh này.
Xây dựng quân đội tăng sức mạnh nhất định là chuyện phải làm, nhưng kinh tế cũng phải luôn luôn ổn định, không thể xảy ra vấn đề, nếu không đó chính là dấu chấm hết.
Dù là chơi trò Red Alert thì cũng phải xây thêm mấy cái mỏ quặng, thuận tiện chiếm thêm chút dầu mỏ gì đó.
Lấy thực lực hiện tại của Lãm Nguyệt Tông mà nói, việc đi chiếm lấy mỏ quặng cũng nghe vô cùng không khả thi.
Cướp bóc thì càng không nên nghĩ, thời kỳ tân thủ không thể tùy ý gây ra sự cố, nhất là không thể để cho mình bị "chữ đỏ".
*Bạn nào hay chơi game như võ lâm, MU là sẽ biết sau khi giết người thì tên sẽ chuyển sang màu đỏ
Vậy nên cũng chỉ có thể bắt đầu từ tài nguyên nhà mình sản xuất.
Mà nói về tài nguyên.
Lâm Phàm nhìn về phía lọ đan dược đang nằm trong lòng bàn tay còn chưa nuốt vào, hơi nhướng mày.