Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 1018 - Chương 1019

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 1019 -

Đối mặt với khó khăn, Hà Thiên Minh lại hiểu rất rõ: “Đám người này cũng chỉ là những người sống sót bình thường, cũng không phải là những người làm chính trị đa mưu túc trí, nhân tính cũng chưa mất hoàn toàn, nhưng lại bị căn cứ liên hợp hãm hại, bây giờ ngồi trên vị trí đứng đầu, cũng sẽ đề phòng tương lai như vậy.”

Nếu là đề phòng, dĩ nhiên sẽ rất nhạy cảm đối với những người có khả năng mang đến uy hiếp.

Tây lông cảm thấy người Hoa mong muốn hòa bình thì không thể chiến đấu, nhưng vẫn kiêng kỵ những con người phương đông có mấy ngàn năm văn minh như bọn họ.

Dù sao bọn Tây lông chỉ đứng đầu được mấy chục năm, mà người Hoa đã trải qua được mấy ngàn năm rồi.

Sự ưu việt và tư tưởng đều đã ngấm trong dòng máu của bọn họ.

Đối mặt với thiên tai tận thế, có lẽ bọn họ sẽ cúi đầu, nhưng lại rất giỏi trong việc nắm bắt cơ hội.

Lưu lạc đến Bắc cực, thật ra thì Hà Thiên Minh không có cách nào để tự cứu mình, chỉ hy vọng ngày mà đám người kia biến tướng sẽ đến trễ.

Việc duy nhất có thể làm bây giờ là chờ đợi, tiếp tục sống thì mới có cơ hội.

Hai người ở đây thì thầm to nhỏ với nhau, Khương Ninh và Hoắc Dực Thâm thì ngồi trong nhà tuyết, đốt lửa sưởi ấm, nhân tiện nướng khoai tây đỏ và khoai mỡ.

Hôm nay nhìn thấy tình trạng hiện tại của đám người Hà Thiên Minh, rõ ràng bọn họ ở trong căn cứ không hề được tự do.

Xem ra đám gấu Nga cũng không hề nông cạn nhỉ.

Khương Ninh mở miệng, nhưng không biết nói gì.

Hoắc Dực Thâm lại lên tiếng trước: “Con người sẽ thay đổi, chúng ta có thể giao dịch rau xanh với đám người Nga, nhưng cũng không thể xem thường.”

Còn những chuyện khác, không thể kết luận vội.

Anh nướng xong khoai mỡ rồi lột vỏ đưa cho cô, dịu dàng nói: “Nếm thử xem.”

Khương Ninh cắn một miếng khoai thơm ngát, bên cạnh có chó có sói chơi cùng, trong lòng cũng trở nên ấm áp.

Đậu Đậu ăn khoai tây đỏ: “Chị dâu, chúng ta thật sự phải trồng cây trong nhà tuyết sao?”

Khương Ninh có ý định này: “Có thể thử xem, nếu như có thể sống, thì lấy thêm hạt giống trong không gian.”

Mấy năm ở biệt thự, Đậu Đậu cũng trồng rất nhiều cây ở sân sau, nhưng cất ở đó chưa ăn.

Đậu Đậu rất tích cực: “Vậy mai chúng ta sẽ trồng.”

Cửa vào nhà tuyết rất nhỏ, lại được phủ thêm lớp màn cửa chống gió, hơi nóng sẽ không dễ tản đi, vẫn đủ để giữ ấm.

Bọn họ mở đèn, đốt bếp lò hay dùng máy phát nhiệt chắc cũng được.

Đến lúc trồng chán rồi, buổi sáng thì bỏ vào không gian, buổi tối thì đặt ở trong nhà tuyết.

Tóm lại, Khương Ninh không có áp lực, giao hết nhiệm vụ này cho Đậu Đậu: “Nếu em làm tốt thì sau này việc giao dịch vật tư với gấu Nga sẽ giao cho em.”

Để cô bé bận rộn như vậy, đỡ có thời gian đa sầu đa cảm.

Vì vậy, Đậu Đậu bắt đầu bận rộn, cô bé bắt đầu lắp ráp máy dẫn nước, làm xong các loại máy móc số liệu, còn kịp làm thêm máy phát sáng hoặc giữ nhiệt.

Hoắc Dực Thâm giúp đỡ em gái, tìm được máy giữ nhiệt và vài dụng cụ trong không gian, làm một hệ thống giữ nhiệt ở phía dưới dụng cụ trồng trọt.

Khương Ninh cũng bắt đầu bận rộn vì Tết sắp đến.

Đang sống trong thời tận thế, không thể dán câu đối xuân và đốt pháo ở Bắc Cực, nhưng tập tục ngày Tết vẫn phải có.

Cô lấy ra mấy cái đèn lồng đỏ treo ở phòng khách, dán thêm chữ Phúc, bày ra mấy chậu hoa.

Sau đó Khương Ninh lại vào không gian, dán câu đối ở biệt thự, treo mấy đèn lồng màu đỏ thật lớn.

Cơm giao thừa rất phong phú, một bàn thịt gà vịt cá, còn có hải sản, canh đậu hũ, ruột heo xào chua ngọt, còn bắn thêm pháo giấy cho có không khí.

Container hơi nhỏ, không đủ để bày thức ăn, mọi người trong nhà quyết định vào biệt thự trong không gian để ăn uống.

Ăn xong một bữa vô cùng náo nhiệt, Hoắc Dực Thâm và Khương Ninh cho Đậu Đậu bao lì xì mừng tuổi.

Đôi vợ chồng chó sói cũng có, nhưng là cá và đầu heo.

Ba đứa nhỏ cũng không ngoại lệ, nhưng bọn chúng vẫn còn bú sữa mẹ, Khương Ninh chờ bọn chúng lớn hơn thì sẽ cho.

Bình Luận (0)
Comment