Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 1193 - Chương 1194

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 1194 -

Sự xuất hiện của Mã Quang Niên khiến bệnh viện rất vui mừng.

Ông ấy không phải là chuyên gia về vô sinh nhưng phải hiểu rằng có nhiều bệnh trong trung y có liên quan với nhau, với lại kiến thức uyên bác mà ông ấy dành cả đời để học tập thì ai cũng hiểu được.

Bác sĩ giỏi là cực kỳ khan hiếm, viện trưởng đã tạo điều kiện tốt nhất cho ông ấy và huy động tất cả nhân viên y tế đến để đào tạo thêm.

Hai bên đã có những cuộc trao đổi hữu nghị về các vấn đề lọc nước biển, nông nghiệp, công nghiệp... đặc biệt là về lúa nước, thực sự khiến mọi người xúc động đến rơi nước mắt.

Chuyên gia do thành phố Hoa mang đến hóa ra là đàn em của Hạ Hạnh, cả hai đã theo học cùng một giáo viên trong vài năm lúc còn trẻ, sau này đàn em đến Cục Nông nghiệp Quốc gia còn Hạ Hạnh tiếp tục nghiên cứu với giáo viên.

Mấy chục năm sau mới gặp lại, hai người đã quen nhau từ lúc còn hăm hở đến bây giờ thái dương đã bạc, đàn anh đàn em với mái tóc hoa râm đã ôm nhau khóc rất lâu.

Hai người khóc xong thì tiến hành một cuộc trao đổi học thuật sâu sắc.

Đàn em đã đi hàng ngàn cây số để truyền lại kinh nghiệm nhưng cuối cùng lại bắt đầu học tập kiến thức từ đàn anh.

Không có cách nào khác, mặc dù ông ta cũng tham gia nghiên cứu ở nơi làm việc nhưng chuyên môn của ông ta vẫn kém đàn anh nghiên cứu chung với thầy giáo trong nhiều năm rất nhiều.

Hơn hết là ông ta đã mang tới đây một số loại gạo.

Mặc dù số lượng không nhiều, chủng loại cũng không đầy đủ như gạo của Khương Ninh đưa nhưng cũng là tấm lòng của Hạ Tân.

Hai bên đều thống nhất là bất kể ai phát triển được lúa lai trước thì sẽ chia sẻ công nghệ của mình cho bên còn lại.

Họ muốn kế thừa ước mơ của thầy giáo để con người không còn đói khát và mọi người lại có thể hóng mát dưới bóng cây.

Thành phố Hoa thực sự có nhiều kinh nghiệm hơn về phương pháp lọc nước biển và bọn họ cũng giải đáp mọi vấn đề rồi đưa ra các giải pháp với từng trường hợp có thể gặp phải.

Tóm lại hai bên rất vui vẻ và hòa hợp.

Nhưng có một câu nói xưa không thể bỏ qua được là anh em ruột cũng phải tính toán rõ ràng.

Hoắc Dực Thâm nhanh chóng nghĩ tới ý đồ của Tham mưu trưởng Tư: “Ông ấy muốn thùng lưu trữ?”

Khương Ninh cũng có dự đoán: "Khả năng cao là thế."

Đúng là Kế hoạch Helios do quân đội miền Nam thực hiện nhưng nó là kế hoạch của quốc gia Hoa Hạ, thành phố Hoa chắc chắn có đủ điều kiện để kế thừa nhưng lại không có điều kiện trục vớt.

Bọn họ để mắt đến tiểu đội trục vớt đặc biệt, nếu không thể chiếm làm của mình được thì uống một miếng canh cũng tốt rồi.

Ý tưởng của Tham mưu trưởng Tư rất dễ hiểu nhưng còn phải xem bộ quân đội của thành phố Phượng có đồng ý hay không.

Trời sập thì có người chống, Khương Ninh thoải mái ngủ một mạch đến sáng.

Quan chức cấp cao của hai bên đã tổ chức đối thoại với bộ quân đội vào buổi sáng, đoàn thăm hỏi sẽ lên đường rời khỏi thành phố Phượng vào buổi chiều.

Hoắc Dực Thâm có quân hàm thượng tá nên được Vu Trường Chinh gọi đến tham dự cuộc họp.

Trước khi đi Cố Đình Lâm còn dặn: "A Ninh, chiều nay con đi tiễn bác Tư với ba nhé."

Khương Ninh không ý kiến gì, cô thoải mái đồng ý.

Dù sao hai người cũng là ba con kết nghĩa nên sao có thể không đi tiễn được, còn phải chuẩn bị quà nữa.

Nạn bướm đêm đã làm mọi người mệt mỏi, Khương Ninh ăn sáng xong thì chợp mắt một lát, sau đó chuẩn bị vài phần quà.

Cuộc gặp cấp cao giữa hai bên kết thúc vào lúc hai giờ chiều, thành phố Phượng tổ chức tiệc chia tay cho bọn họ rồi đưa cả đoàn đến bến tàu.

Đậu Đậu càng nghĩ càng cảm thấy sản phẩm của nông trường không dễ bảo quản, đợi tàu ngầm về đến thành phố Hoa thì chắc nó cũng hỏng mất rồi.

Cô ấy nhớ rõ cậu ấy và chú Tần thích ăn lẩu nên đã tự mình thu thập nguyên liệu để làm nước lẩu, đổ đầy vài chai thủy tinh lớn rồi dùng túi gói lại.

Những gì cần nói cô ấy đều đã nói rõ rồi, lần gặp mặt này chắc là lần cuối cùng.

Đậu Đậu buồn bã, đây là người bạn duy nhất của cô ấy.

Trong thời kỳ tận thế thiên tai, bản thân cô ấy đã rất may mắn, hầu hết những người sống sót đều mất đi người thân chứ đừng nói đến bạn bè.

Khương Ninh chở cô ấy đến bến tàu.

Ngoài bộ quân đội thì tất cả những người khác trong đoàn tham quan đều đã có mặt tại bến tàu.

Khương Ninh tìm được Mã Quang Niên trong đám người: "Thầy Mã."

Cô chuẩn bị một chiếc túi lớn, trong đó có áo sơ mi ngắn tay mùa hè, áo khoác bông mùa đông, lá trà, đường, củ nhân sâm và một ít gà vịt khô.

Mã Quang Niên không biết phải nói gì với cô nữa...

Bình Luận (0)
Comment