Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 1210 - Chương 1211

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 1211 -

Bọn họ hành động rất nhanh, cởi y phục của chúng xuống, mang vũ khí lên người, bình tĩnh làm nhiệm vụ thay cho người chết, thỉnh thoảng lại để lộ ra bóng lưng để người ở trạm gác số hai thấy là được.

Bọn họ thành công vượt qua ải đầu tiên, Hoàng Mậu vẫn hành động như cũ để vượt qua ải số hai, sau đó tiến đến gần ải số ba.

Ải số một thì thôi nhưng ở ải số hai thì bọn chúng lại cảm thấy có hơi kỳ lạ, nhưng chúng vẫn không phát hiện kỳ lạ ở đâu.

“Cuối tuần chúng ta phải nhanh chóng trở về, không thể ở nơi kỳ quái này thêm được nữa, mau liên lạc với người phụ trách đóng quân của mấy người đi, tập trung lên đường trong đêm, tiêu diệt đám người Hoa đáng ghét kia…”

Hai chiếc xe cách nhau một khoảng, toàn bộ mười mấy người đều xuống xe.

Tất cả mọi người đều chú ý đến bọn họ, không chú ý đến có người chui ra từ gầm xe, bọn họ nhanh như chớp trốn vào trong bóng tối, lặng lẽ đến gần mục tiêu.

Nhóm đóng quân cũng rất bất lực trong việc tiêu diệt thổ phỉ, liên tục bị đám người Hoa đánh du kích đùa giỡn. Nghe đồn rằng trong tổng bộ nghe tin này thì vô cùng bất mãn.

Không ngờ họ lại phái người chi viện nhanh như vậy.

Bọn họ dễ dàng đi qua ba cửa ải, hơn nữa cũng nhanh chóng thay người của mình vào.

Người phụ trách biết được tổng bộ phái người đến trong đêm thì không dám lười biếng nữa.

Ông ta vừa vui vẻ “chiến” xong với ba mỹ nữ tóc vàng đã phải vội vàng mặc quần ra ngoài tiếp đón, ngay cả bước chân cũng có phần loạng choạng, không có chút sức lực nào.

Đúng vậy, hôm nay là sinh nhật của ông ta.

Tối nay, ông ta vừa vừa tổ chức tiệc chúc mừng, rượu thịt thỏa thích, còn có cả người đẹp…

Ông ta giữ lại mấy người xinh đẹp, còn người trông bình thường thì thưởng cho mấy anh em… Dù sao ở tận thế có rất ít phụ nữ, nhưng nhu cầu chỉ tăng chứ không giảm, không thể để xảy ra tình trạng phân biệt giới tính, phải giải quyết nhu cầu trong nội bộ, điều quan trọng nhất vẫn là được vui vẻ.

Người ở nơi đóng quân cũng không nhiều, hơn nữa núi cao hoàng đế xa, dù có đóng cửa làm bậy cũng không ai biết.

Còn chuyện rượu thịt là do trước kia muốn chi tiêu gì đó trong quân đội thì cũng cần có lý do, cho dù tận thế đã hơn mười năm vẫn không thay đổi.

Tưởng cấp trên không biết sao? Bọn họ chỉ làm lơ mà thôi.

Ai cũng có thể uống ly cà phê một ngàn hai trăm đô, dùng cái bồn cầu mười ngàn đô, tóm lại là nếu anh ngày ngày được ăn thịt thì cấp dưới cũng phải được hớp miếng canh.

Ai chẳng biết bọn họ đóng quân ở mỏ dầu việc lọc dầu mỏ rất quan trọng, hơn nữa còn phải diệt trừ bọn thổ phỉ. Chỉ cần bọn chúng không làm quá thì tổng bộ cũng không có yêu cầu gì.

Chuyện tổ chức ăn chơi kia là do Đinh Kỳ vội vàng gửi tin tức.

Nhóm Trịnh Vỹ Lệ đã làm xong kế hoạch phản công, chỉ là không ngờ họ lại gặp nhóm Khương Ninh.

Vì vậy bọn họ lập tức thay đổi kế hoạch, hai bên cùng nhau hành động.

Người phụ trách ra khỏi lều, ông ta mang theo dây nịt da muốn đi tiếp đón, phát hiện trại lính vô cùng yên tĩnh, lúc này ông ta mới nhớ ra buổi tối đã xảy ra chuyện gì.

Bọn chúng uống đến điên rồi.

Ở bên trong lều cỏ, đám đàn ông và phụ nữ nằm đầy đất, không có quần áo che thân, tiếng ngáy to như sấm, cảnh tượng cực kỳ kích thích…

Bên trong có rất nhiều binh lính ngủ say như chết, tay chân quấn quýt với nhau, ánh mắt say mê nỉ non: “Honet, my darling…”

Tổng cộng có năm mươi tên Đại bàng hói, trừ mấy kẻ đến trạm gác hoặc đến nhà bếp, dường như hơn phân nửa đã nằm dài ở đây mơ mơ màng màng.

Tiệc sinh nhật vô cùng sang trọng, ai cũng uống say như chết, cả đêm buông thả như rút sạch toàn bộ khí lực của bọn họ.

Người phụ trách đạp đạp mấy tên bất tỉnh, giận đến mức lấy chậu nước tạt qua.

Đất sa mạc khô cằn, nhiệt độ ngày đêm chênh lệch rất lớn chon nên rốt cuộc chúng cũng tỉnh lại.

Bọn họ vội vàng mặc quần áo, mười mấy tên nhanh chóng đến tiếp đón người của tổng bộ phái tới.

Đám Hoàng Mậu đã chờ ở bên ngoài rất lâu thì người phụ trách mới lững thững đến, cười chào hỏi.

Mặt của bọn chúng đỏ bừng, mắt nhíu chặt, chân cũng run rẩy, cả người nồng nặc mùi rượu.

Bình Luận (0)
Comment