Hoạn nạn, thật sự có thể bẻ cong tấm lưng của một người.
Tần Xuyên là người có thể khom lưng vì năm đấu gạo, nhưng hắn ta có lập trường và sự kiên trì của mình.ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Nói lời này lại khiến họ trở nên xa lạ rồi.
“Anh Tần, tôi rất vui vì các anh có thể đến, không nói đến nhờ hay không nhờ, dựa vào khả năng của các anh đến đâu mà không sống được.”
Khương Ninh cười nói: “Thành phố Phượng chào đón các anh, có các anh gia nhập, tin tưởng ngành thương mại của Thành phố Phượng sẽ sớm phát triển lên, đợi các anh trở thành bên A lớn nhất, nhưng không được chèn ép bóc lột bên B chúng tôi…”
Trao đổi kinh doanh bắt đầu, bầu không khí dần thoải mái.
Tên xấu xí lấy lá trà, đậu phộng đến, nhiệt tình nói: “Chị, đây đều là đồ đại ca mang từ thành phố Hoa đến.”
Khương Ninh không thiếu, nhưng tình nghĩa của hai người thì cô xin lĩnh tấm lòng.
Vừa ăn vừa nói chuyện, trong lúc nói chuyện có nhắc đến Tần Mục.
Tần Mục được phân đến lục binh, là đội trưởng đội tuần tra.
Nhắc đến con trai, trong lòng Tần Xuyên rất phức tạp, vừa tự hào về con trai, vừa vô cùng lo lắng.
Hắn ta không nói rõ, nhưng có thể cảm nhận được sự khó khăn của người ba già.
Nói về chuyện xưa hơn nửa tiếng, Khương Ninh hẹn hôm khác cùng nhau ăn lẩu.
Tần Xuyên đứng dậy đưa cô ra cửa.
Cảm nhận được hắn ta có lời muốn nói, Khương Ninh không từ chối.
Đi đến cửa ngõ, Tần Xuyên do dự nói: “Em dâu, mắt nhìn Tiểu Mục có chút cao, cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, hồi còn ở khu biệt thự Tân Thành, nó đã rất thích Đậu Đậu.”
Là một người ba, trong lòng hắn ta rất cay đắng: “Xa cách nhiều năm như vậy, tôi tưởng rằng thời gian có thể làm tất cả nhạt dần, ai biết tên nhóc này vẫn cứ bướng bỉnh, vẫn luôn thích Đậu Đậu, không biết… cô và Hoắc Dực Thâm nghĩ sao?”
Khương Ninh không vội trả lời lại, mà hỏi: “Anh Tần, anh cảm thấy thế nào?”
Hắn ta khéo léo nói: “Em dâu, Đậu Đậu là trăng sáng trên bầu trời, Tiểu Mục chỉ là con khỉ mò trăng đáy nước*, hai người cách nhau xa hàng ngàn dặm.”
*Căn bản không thể với tới được, phí công phí sức.
Tần Xuyên cũng từng trẻ, xốc nổi vì yêu, hắn ta có thể hiểu được sự cố chấp của con trai nhưng với tư cách là người làm ba, hắn ta không mong muốn con mình vấp ngã rồi để lại sẹo.
Hai người trẻ tuổi không chỉ chênh lệch về thực lực mà địa vị còn chênh lệch nhiều hơn nữa.
Hắn ta rất thích Đậu Đậu, ai mà không muốn có cô con dâu như thế này.
Nhưng vì để sống sót, Tần Xuyên đã từng khom lưng khuỵu gối ở trung tâm giao dịch, hắn ta không muốn con trai đánh mất chính mình bởi vì một tình yêu không môn đăng hộ đối.
Con trai lớn rồi không nghe ba, hắn ta không thể thuyết phục được.
Cho nên, Tần Xuyên mong Khương Ninh có thể ra tay ngăn cản.
Hắn ta có thể ôm đùi to hưởng lợi, nhưng không mong con trai vì chưa đủ giỏi mà tụt lại.
Tình yêu không bình đẳng, chắc chắn sẽ không hạnh phúc.
Là bạn cũ, sao Khương Ninh có thể không nghe hiểu.
“Đậu Đậu lớn rồi, thích hay không thích ai, con bé sẽ có suy nghĩ riêng, tôi tin con bé có thể đưa ra quyết định chính xác.”
Không bày tỏ rõ lập trường, nhưng Tần Xuyên vẫn có thể nghe ra được một chút, trong lòng cũng nhẹ nhàng hơn nhiều.
Nói chuyện cá nhân xong, Tần Xuyên bàn đến chuyện làm ăn: “Em dâu, cô có hứng thú hợp tác làm ăn không?”
Đầu óc hắn ta xoay chuyển quá nhanh, Khương Ninh cảm thấy có chút không hiểu.
“Thành phố Phượng phát triển càng ngày càng nhanh, kế hoạch sáu thành phố đã triển khai, tin rằng tương lai còn sẽ có mười hai thành phố, hai tư thành phố, nông trường và nuôi trồng của cô không nên chỉ giới hạn ở Thành phố Phượng, nhưng cô và cậu Hoắc có chuyện càng quan trọng hơn, có một số dự án hiện tại không nên phát triển quá nhanh hoặc tự mình xuất hiện ở giai đoạn này.
Nhưng tôi thì khác, tôi làm kinh doanh, có thể thành lập công ty thương mại làm cầu nối ở giữa, đưa lại đủ lợi ích cho các thành phố, bọn họ sẽ giảm bớt sự đề phòng đối với cô.
Mấy năm nữa, thương mại lan rộng khắp lục địa, lương thực và dầu sẽ có mặt ở khắp mọi nơi, không biết cô có hứng thú không?”