Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 1274 - Chương 1275

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 1275 -

Vu Nhân bị bắt rất nhiều lần, kết quả ra sao cũng có thể tưởng tượng được.

Cô ấy từng sảy thai, hơn nữa không chỉ có một lần.

Mặc dùng có thể tận dụng cơ hội không chết mấy lần, nhưng tận thế làm gì có điều kiện chữa bệnh, có thể sống sót đã là kỳ tích rồi.

“Bác sĩ nói cơ thể em không tốt lắm, khả năng mang thai không lớn.”

Hốc mắt Vu Nhân đỏ lên, nghẹn ngào không thể kìm lại được.

Lúc thiên tai đến, Khương Ninh mới mười chín tuổi, mà Vu Nhân nhỏ hơn cô hai tuổi, từ nhỏ đã hay bệnh, còn sống ở đất nước xa lại, cô ấy sống đến bây giờ có thể thấy bản thân đã vô cùng mạnh mẽ.

“Không phải lỗi do em, đừng tự trách như vậy.” Khương Ninh đưa khăn tay sang, an ủi: “Bác sĩ chỉ nói khả năng mang thai không lớn, chứ không có nghĩa là hoàn toàn không có cơ hội.

Chưa kể, đa số sức khỏe con người đều bị hư hại nghiêm trọng trong tận thế, dù đã được phục hồi trở lại, cũng không phải tất cả phụ nữ đều có thể mang thai.

Em không được tạo áp lực cho mình quá lớn, cậu ba nhà họ Dung cũng đã kéo em ra khỏi hố bùn, em phải tin tưởng cậu ta không phải người nông cạn như vậy.”

Vu Nhân cắn chặt môi, cố kìm chế vẻ bi thương.

Khương Ninh nắm lấy bàn tay lạnh như băng của cô ấy: “Cậu ta biết tình trạng của em không?”

Vu Nhân gật đầu: “Biết.”

“Vậy còn lo lắng gì nữa chứ, em cũng là người sắp kết hôn rồi, tâm trạng phải thật tốt, tất cả mọi chuyện cứ thuận theo tự nhiên, không chừng ngày nào đó sẽ có thể mang thai.”

Vu Nhân do dự: “Chị A Ninh, em đã uống thuốc mấy tháng rồi, kinh nguyệt vẫn không xuất hiện.”

“Từ từ đã, cơ thể sẽ khá hơn thôi.” Khương Ninh cười nói: “Khi nào em rảnh thì mang thuốc đến đây, chị xem giúp một chút rồi nghĩ cách để điều chỉnh cơ thể nhanh hơn.”

Vu Nhân tin tưởng cô: “Cảm ơn chị A Ninh.”

“Cảm ơn gì chứ, hai nhà chúng ta thân thiết với nhau, em và chị cũng xem như là chị em không có máu mủ.”

Sau khi tạm biệt Vu Nhân, Khương Ninh vui vẻ chơi với chó.

Ba đứa nhóc con đã lớn, chắc không lâu sau phải đưa đến trung tâm huấn luyện chó rồi.

Khương Ninh tắm rửa rồi ngủ một hồi, cô cũng lười nấu cơm nên lấy đồ ăn đã được chuẩn bị trước trong không gian.

Đôi vợ chồng chó không biết nói chuyện, một đứa đi đón ông, một đứa đi đón bà.

“Gâu gâu gâu!”

“À… Hú…”

Nhanh nhanh nhanh, trở về có thịt ăn.

Có gián điệp mật báo, Cố Đình Lâm không dám về muộn.

Bộ trưởng Tiêu thấy ông về đúng giờ, ông ta trêu ghẹo: “Thủ trưởng, con gái về rồi à?”

Cố Đình Lâm cười ha ha: “Ừ, về rồi.”

Hoắc Dực Thâm và Đậu Đậu cũng trở về ăn cơm đúng giờ, cả nhà vui vẻ ăn cơm tối.

Con gái và con rể sẽ không cần ra biển nữa, Cố Đình Lâm vô cùng vui vẻ: “Hai năm qua hai đứa cực khổ rồi, phải nghỉ ngơi cho khỏe đấy.”

Cơm nước xong, Khương Ninh kiểm tra cơ thể cho Cố Đình Lâm, Thư Tuyết Tình dọn dẹp nhà cửa rồi cho đôi vợ chồng chó sói ăn.

Ba chồng và con rể vào phòng làm việc kiểm kê vật tư cụ thể đã mò vớt được trong hai năm qua, em chồng và chị dâu thì ngồi trên ghế sô pha ăn trái cây.

Khương Ninh quan tâm nói: “Đậu Đậu, bây giờ thành phố Phượng cho mỗi hộ một mảnh đất, việc làm ăn ở nông trường thế nào?”

“Vẫn căng thẳng lắm.” Đậu Đậu nói tình hình trước mắt với cô: “Cư dân tự trồng rau cải, khoai tây và khoai lang đỏ, thời tiết ổn định, cũng có thể giải quyết vấn đề ăn uống, nhưng chính phủ không có lương thực tồn trữ.

Ông Hà bảo em điều chỉnh lại cơ cấu trồng trọt, mấy loại như rau cải còn ít, khoai tây khoai lang đỏ ngọc đậu, lúa mì và các loại đậu thì trồng nhiều hơn, dược liệu, cây bông vải, cây dâu cũng phải trồng với quy mô lớn hơn.

Trừ thành phố Phượng, còn phải tiếp viện rất nhiều vật tư cho sáu thành phố, cho dù sáu thành phố cũng có kế hoạch trồng trọt, trong vòng năm năm cũng sẽ không bão hòa.”

Đậu Đậu lại suy nghĩ: “Chị dâu, dạo này có mấy nhóm người đã bắt đầu mua đất, bọn họ muốn làm nông hoặc nuôi trồng, bên cục nông nghiệp đã phê chuẩn rồi.”

Khương Ninh suy nghĩ gì đó: “Có ai trong đó vậy?”

“Đều là người có quan hệ với quân đội hoặc chính phủ, diện tích mua đất cũng không lớn, mỗi nhà được mấy chục mẫu thôi.”

Không giống như nhà mình được mười ngàn mẫu đất.

“Chính phủ kỵ nhất là lũng đoạn kinh tế, không tốt cho việc phát triển sau này.” Khương Ninh thoải mái nói: “Nhà cửa bị lủng đoạn, thời loạn là công thần, thời bình là cản trở, nhiều nhà phát triển mới là phồn vinh nhất.”

Bình Luận (0)
Comment