Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 189 - Chương 190

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 190 -

Sau khi quấn kín mít, Khương Ninh cúi đầu đi về phía khu đô thị Lệ An.

Cô ăn mặc rách rưới, trên người lại không có gì, bọn trộm cướp ven đường chẳng buồn nhấc mí mắt lên nhìn.

Đối với loại người tay trắng này, hà tất phải lãng phí sức lực của bản thân.

Lúc cô đến khu đô thị Lệ An, trời đã tối đen.

Khương Ninh tìm một chỗ khuất, lấy ống nhòm ra quan sát đằng xa.

Trước cổng có người canh gác, bất cứ ai ra vào đều phải kiểm tra thân phận, hình như là thứ gì đó hình tròn, hơn nữa còn phải đọc ám hiệu.

Đã qua quá lâu, Khương Ninh không nhớ hết được toàn bộ, đọc khẩu hình miệng của bọn chúng mới nhớ ra chuyện giấy thông hành và ám hiệu.

May mà buổi xét xử công khai có nhắc tới những thứ này.

Khương Ninh nhìn chằm chằm miệng bọn chúng, rất nhanh đã đoán được ám hiệu.

Khu đô thị Lệ An có bốn cổng ra vào, ám hiệu lần lượt xoay vòng, còn giấy thông hành ở mỗi cổng lại khác nhau.

Nhờ bóng đêm che chắn, Khương Ninh đến gần từng cổng một, nhìn bọn chúng chuyển vật tư đã vơ vét được vào trong, có kẻ mặt đỏ bừng vì uống rượu đi ra ngoài, tất cả đều đến từ số vật tư cướp đoạt từ những người sống sót.

Cô vừa định rời đi thì nhìn thấy một đám đàn ông không hề kiêng nể gì mà cưỡng ép lôi mấy cô gái vào trong khu nhà...

Một khi bước vào chỗ này thì không có cơ hội thoát ra.

Đầu óc Khương Ninh nặng trĩu, nương theo bóng tối nhanh chóng tiến vào không gian.

Tốn nửa tiếng để viết xong thư, cô đeo kính nhìn ban đêm và giày trượt băng rồi lao vào gió rét đang thét gào.

Khi cô đi đến nơi, đồn cảnh sát hoàn toàn tối om.

Vốn dĩ đã không đủ nhân lực, sau khi thiên tai ập đến, những người trừ hại cho dân như bọn họ càng trở thành mục tiêu tấn công của phần tử phạm tội.

Ban ngày còn nguy hiểm huống chi là buổi tối, bây giờ ngay cả người trực ban cũng không có.

Tuy có thành lập đội tuần tra an ninh nhưng trật tự đột nhiên bị phá vỡ, tội ác điên cuồng sinh sôi, ngay cả đội thu gom thi thể cũng thiếu người, đội tuần tra an ninh còn không tuyển đủ người.

So với đói bụng, bọn họ càng sợ mất mạng hơn.

Về sau quân đội và chính phủ cùng ra quân một lần nữa, tiêu diệt rất nhiều phần tử xấu, an ninh mới dần dần được cải thiện.

Khương Ninh ném thư vào hòm thư, bên trong viết toàn bộ tin tức mà cô biết về băng Đồ Long.

Nếu bọn họ tin thì sẽ nắm bắt cơ hội tốt nhất để hành động, không chỉ có thể bảo vệ rất nhiều người sống sót mà bọn họ cũng có thể giảm bớt hy sinh.

Một băng đảng có thể chế tạo súng đạn phi pháp cho dù sau này bị ba ngành phối hợp tiêu diệt thì vẫn phải trả một cái giá đắt là hơn mười sinh mạng.

Bây giờ có lẽ bọn chúng chỉ vừa mới bắt đầu nghiên cứu cách chế tạo súng đạn thôi.

Khương Ninh vẫn mang thể xác người phàm, cho dù sống lại lần nữa thì cô vẫn muốn sống lâu một chút.

Chuyện cô có thể làm được cũng chỉ có bấy nhiêu.

Về đến khu chung cư Cẩm Vinh, cô nhìn thấy một bóng dáng cao lớn đằng trước.

Khương Ninh bước nhanh về phía trước mấy bước: "Hoắc Dực Thâm?"

Bóng dáng ấy dừng bước: "A Ninh?"

Khương Ninh hơi ngạc nhiên: "Sao anh lại ra đây?"

"Trong phòng ngột ngạt nên ra ngoài hít thở không khí." Hoắc Dực Thâm hỏi ngược lại: "Còn cô thì sao?"

Khương Ninh gật đầu: "Tôi cũng vậy."

Thế là hai người nhìn nhau cười, không ai hỏi gì thêm, rất ăn ý cùng đi lên lầu.

Thi thể ở tầng 16 để từ ban ngày đến bây giờ đã đông lạnh đến cứng ngắc cũng không có ai đến đưa đi, mấy hộ ở tầng đó mắng tầng 18 không có đạo đức công dân, vừa càu nhàu vừa hợp sức khiêng thi thể ra ngoài cửa sổ ném xuống dưới.

Vừa quay đầu lại thì nhìn thấy Khương Ninh và Hoắc Dực Thâm yên lặng đứng ở đầu cầu thang.

"A!" Người của tầng 16 sợ hãi hét thất thanh, mang sắc mặt trắng bệch giải thích: "Bọn, bọn tôi không mắng mấy người!"

Nói xong, tất cả nhao nhao trở vào nhà, đóng cửa rồi khóa trái lại như nhìn thấy quỷ.

Má ơi, tầng 18 cứ như du hồn dã quỷ vậy, thật sự quá đáng sợ.

Lúc nãy tuy miệng bọn họ nói như vậy nhưng thật sự không có ác ý, tuyệt đối đừng đến tìm bọn họ, Nam Mô A Di Đà Phật!

Bình Luận (0)
Comment