Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 190 - Chương 191

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 191 -

Khương Ninh không để ý đến bọn họ, ánh mắt của cô rơi xuống món trang sức hình tròn bằng inox trên mặt đất, hẳn là rơi từ trên thi thể ra, trùng hợp thay đây lại là giấy thông hành để ra vào khu đô thị Lệ An.

Lục Vũ và Trương Siêu cho rằng thứ này vô dụng nên không lấy đi.

Khương Ninh ngồi xổm xuống nhặt nó lên, nhìn giống như đồ trang trí gắn vào ba lô, có lẽ lấy từ nhà máy nào đó mang về phát cho thành viên trong băng.

Quay lên lầu, Trịnh Vỹ Lệ nghe được động tĩnh lập tức mở cửa, nhìn thấy hai người cùng đi về thì ngây ra: "Sao muộn như vậy mới về, thăm dò được tin tức gì không?"

Thấy Hoắc Dực Thâm không lên tiếng, Khương Ninh gật đầu nói: "Em vừa ra khỏi khu chung cư không xa thì tình cờ bắt gặp đội bảo kê thu phí thức ăn, vì vậy lặng lẽ đi theo, phát hiện bọn chúng đi vào khu đô thị Lệ An."

Nghe xong cô nói, Trịnh Vỹ Lệ khiếp sợ không thôi: "Em nói là hang ổ của bọn chúng ở trong khu đô thị?"

Khu đô thị Lệ An rất lớn, khu vực nhà ở có hơn hai mươi tòa nhà, ở đó có tổng cộng bao nhiêu người?

Băng đảng này phát triển từ cư dân trong khu nhà hay bị thế lực Hắc Ác bên ngoài xâm chiếm?

Nếu như bị xâm chiếm thì cư dân còn sống không?

Bọn chúng không chỉ thu lương thực thay phí bảo kê mà còn lấy danh nghĩa ra ngoài thu thập vật tư để xông vào nhà những người sống sót cướp đoạt.

Đây cũng là nguyên nhân mà tầng 18 bị để mắt tới.

Trương Siêu và Lục Vũ đau đầu, bọn họ còn tưởng nhóm xấu xa đó chỉ có tối đa hơn mười người mà thôi, không ngờ...

Tầng 18 chỉ có năm người có sức chiến đấu, cho dù bị chặt vụn cũng không đủ cho bọn chúng nhét kẽ răng.

Vì vậy, hai người vô thức nhìn về phía Khương Ninh và Hoắc Dực Thâm: "Tiếp theo chúng ta nên làm gì đây?"

Làm gì đây? Tệ nhất là bỏ mạng thôi.

Khương Ninh giả ngốc, cũng quay sang nhìn Hoắc Dực Thâm.

Được mọi người tin tưởng, Hoắc Dực Thâm suy nghĩ một chút rồi nói: "Trước tiên đừng kích động, ngày mai tôi lần theo dấu vết thử xem có phát hiện gì không."

Người ở tầng 18 không ngủ, người ở tầng 17 càng kinh hồn bạt vía.

Mẹ Chung sợ tới mức hồn phi phách tán: "Mẹ, ban nãy lúc con về suýt nữa đã dẫm lên thi thể ở tầng 16, hơn nữa cửa dưới lầu cũng bị đập hư, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra vậy?"

Còn tưởng nhà mình gặp chuyện, may mà mẹ chồng không bị gì.

Hôm nay hữu kinh vô hiểm, nhưng bà Chung vẫn còn sợ hãi, thở dài xua tay nói: "Xảy ra chuyện lớn."

Nghe mẹ chồng nói xong, hồi lâu mẹ Chung vẫn chưa hồi thần lại: "Tằng Niên Luân điên rồi sao, đã nói gặp khó khăn thì cùng đối mặt, kết quả làm rùa đen rút đầu thì thôi, còn lén lút dính tới xã hội đen?"

Còn nhà họ Từ ở phòng 1702 nữa, lúc trước đúng là đã nhìn lầm rồi.

"Mẹ, làm sao bây giờ?"

Mẹ Chung lo lắng không thôi, chồng và con trai đều ở đơn vị, trong nhà chỉ còn bà ấy và mẹ chồng, tầng 18 thật sự không muốn quản sống chết của bọn họ, hai người phải làm sao đây?

Hai con chuột này gây họa cho cả nồi canh rồi.

"Sợ cũng vô dụng, con cũng bận rộn cả ngày rồi, tắm rửa rồi ngủ sớm đi, ngày mai suy nghĩ xem nên làm gì."

Bà Chung không ngủ, sau khi xác định con dâu đã ngủ thì rón rén đi đến phòng bếp đun một ấm nước.

Mở cửa, rót vào khe cửa phòng 1702.

Trời rét lạnh đến cực điểm khiến nước vừa đổ xuống rất nhanh đã kết thành băng.

Bà Chung đứng ở lối đi nhỏ tối đen thở dài.

Bà ấy có chết hay không cũng không sao, nhưng không thể để mối họa ngầm lại cho bọn nhỏ được.

Bà ấy sống tới ngày hôm nay cũng đủ rồi, không biết bao nhiêu người trẻ tuổi đã chết trước bà ấy, nhưng bọn nhỏ vẫn còn trẻ, thực tế Chung Bình chỉ vừa mới tốt nghiệp và tìm được công việc, còn chưa lấy vợ sinh con.

Haiz, khi nào thiên tai mới chấm dứt?

Sau khi bình tĩnh lại, bà Chung đóng kỹ cửa, quay về phòng, quấn chăn một đêm không ngủ.

...

Đang mơ màng ngủ thì bị tiếng khua khoắng bình bịch dưới lầu đánh thức.

Bất kể là người hay chó đều đã quen rồi, chỉ cần không phải cạy cửa tầng 18 ra là được.

Kéo chăn lên trùm kín đầu, tiếp tục ngủ.

Bình Luận (0)
Comment