Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 398 - Chương 399

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 399 -

Thấy Khương Ninh choáng váng, Phùng Côn Bằng đắc ý, cười giải thích: “Em dâu bình thường rất ít khi uống ở quán bar nhỉ? Rượu này gọi là cocktail, gồm bảy, tám loại rượu pha với nhau. Ai có tửu lượng không tốt sẽ khá dễ say.”

Những người đàn ông khác phụ họa theo, chỉ có Kiều Lão Tam đang sốt ruột.

Hai đứa ngu ngốc, đã nhắc là đang gặp nguy hiểm, còn không nghĩ cách tránh đi.

Không đúng, sao ông ta cũng có chút choáng váng nhỉ?

Cùng lúc đó, Đậu Đậu cùng Cola càng chơi càng xa, ra khỏi sân thể dục mà thần không biết quỷ không hay, đi tới máy phát điện diesel đang kêu ầm ầm trước mặt.

Chó con không chút do dự nâng chân phải tiểu thật mạnh xuống...

Nó đã nhịn cả một ngày. Thật sảng khoái!

“Mấy người ở đây làm gì?”

Phía sau đột nhiên vang lên giọng nói của đám người xăm trổ.

Đậu Đậu quay đầu lại, lao người tới, lộ ra nụ cười ngọt ngào: “Chú, cháu uống nhiều nước quá nên no bụng.”

Với khoảng cách hơi xa, hơn nữa ngoài sân thể dục ánh đèn lờ mờ, đám người xăm trổ cũng không thấy rõ động tác của chó con.

Đậu Đậu chạy tới: “Chú có thể nói cho cháu biết nhà vệ sinh ở đâu không?”

Bọn họ thay phiên trực ban, lần này không đến phiên mình ăn thịt uống rượu, khỏi phải nói tên xăm trổ có bao nhiêu buồn bực. Thấy bạn nhỏ lớn lên xinh đẹp đáng yêu, nhất thời gã nảy ra ý xấu, hỏi: “Đi vệ sinh à? Chú dẫn cháu đi.”

Nói xong, gã lại đây kéo tay Đậu Đậu.

Sau đó, gã ngã nhào xuống đất.

Chẳng biết từ lúc nào trong tay Đậu Đậu đã có thêm khẩu súng. Trải qua hai năm luyện tập vô số lần, cô bé đã sớm hình thành cơ bắp, tặng cho gã một nốt ruồi chu sa giữa đôi mày.

Cô bé lắp ống giảm thanh để không phát ra tiếng.

Đồng thời, máy phát điện chạy ầm ầm, sau sự thoải mái của chó con, vang “rầm” một tiếng thật lớn, toàn bộ sân thể dục lâm vào bóng tối.

Trong nháy mắt, Đậu Đậu đã đến cửa sân thể dục, bắn vào hai tên xăm trổ đang trông coi vũ khí.

Động tác của cô bé rất nhanh, mà đám người xăm trổ không có bất kỳ phòng bị nào nên đã ngã gục tại chỗ.

Sau khi lấy chìa khóa trên người bọn họ, Đậu Đậu dắt chó con trốn ở phía sau tủ vũ khí.

Đèn tắt, mọi người kinh ngạc, Phùng Côn Bằng cũng giật mình nhưng phản ứng rất nhanh, đứng lên rút súng bắn vào chỗ ngồi của Hoắc Dực Thâm và Khương Ninh.

Mà từ lúc đèn tắt, Khương Ninh vội vàng ghé vào dưới bàn đeo kính nhìn ban đêm.

Chờ Phùng Côn Bằng bắn sạch băng đạn, cô vọt đến vị trí khác, liên tục bắn mấy phát vào mấy người đàn ông.

Cô không bắn vào tim, vì như vậy quá tốt cho bọn họ.

Tiếng súng vang lên, cảnh tượng hỗn loạn, mà trong rượu và thịt bò đều có thuốc ngủ mạnh, đám người xăm trổ ăn không ít nên rất nhanh đã bất tỉnh, ngã xuống không ngừng như mưa.

Có người ăn uống ít một chút, thuốc còn chưa hoàn toàn phát huy tác dụng, giờ đang đâm loạn xạ giống như ruồi bọ không đầu.

Khương Ninh không để ý đến bọn họ, bước nhanh rời đi với Hoắc Dực Thâm, tập hợp cùng Đậu Đậu và chó con trốn ở phía sau tủ vũ khí.

Nhờ có Phùng Côn Bằng sợ chết đã thu hồi toàn bộ vũ khí của cấp dưới, nếu không hôm nay cũng không thuận lợi như vậy.

Thừa dịp đang trong bóng tối, Khương Ninh thu tủ vũ khí vào không gian.

Không phải ai cũng giỏi sao, cô xem bọn họ lấy gì đánh trả.

Hai người không buông lỏng cảnh giác, mà đều tự tìm công sự che chắn, chờ trạm gác bên ngoài căn cứ chạy tới cứu viện.

Đêm nay cử hành tiệc mừng, nhân số trạm gác giảm còn một nửa, cộng lại chỉ có mười hai người.

Quả nhiên, rất nhanh thì có tiếng bước chân truyền đến.

Hoắc Dực Thâm đeo kính nhìn ban đêm, cho dù ở trong bóng tối, kỹ thuật bắn súng của anh vẫn không có sai sót, bắn từng phát súng tiễn bọn họ lên đường.

Ba nhóm trạm gác tách ra và ngã xuống không sót một ai.

Hai người không vội vàng trở về sân thể dục, mà đợi hơn mười phút để thuốc hoàn toàn phát huy.

Chó con vểnh tai lên, mắt nhìn sáu đường, tai nghe tám hướng, cuối cùng xác định đã không còn nguy hiểm.

Bình Luận (0)
Comment