Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 468 - Chương 469

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 469 -

Nói chuyện với người thông minh thoải mái như vậy đó.

Tâm tình của Khương Ninh rất tốt, sau khi tạm biệt thì trở về tòa nhà số năm.

Nhà Hà Thiên Minh cũng thiếu muối, ông trở về cầm nồi sắt trộn xào nửa giờ, sau đó dùng nước ấm ngâm trong ly nước rồi uống xuống.

Nói không sợ là giả, nhưng nghĩ đây là của Hoắc Dực Thâm và Khương Ninh cho, ít nhất còn tốt hơn so với mình tự tìm ở ngoài.

Mấy ngày nay chạy đông chạy tây, ông ấy thấy rất nhiều muối, bàn về chất lượng và kết tinh cũng không tốt bằng của hai người họ, tạp chất còn rất nhiều nữa.

Ăn trong ba ngày, cảm giác mệt mỏi vô lực trong cơ thể đã bớt đi nhiều.

Ông ấy vô cùng vui mừng, mở bộ đàm tìm hai người, muốn cố gắng mua thêm một ít.

“Đội trưởng Hà, số lượng trong tay đối phương cũng không nhiều, vốn muốn một cân đổi mười hai cân khoai lang đỏ, A Thâm đã trả giá với bọn họ, xem như là đền ơn cứu mạng, bên kia mới đồng ý nhượng bộ, nhiều nhất chỉ bán cho mấy trăm cân thôi.”

Loại chuyện này phụ nữ giỏi hơn, Khương Ninh chủ động ra trận: “Tôi cố gắng xin giúp mọi người, chắc mỗi người nhiều lắm chỉ được ba cân thôi, nên vấn đề cũng không lớn, giá cả thì dựa theo giá thị trường bây giờ, một cân muối đổi mười cân khoai lang đỏ, cái giá này không thể thấp hơn được nữa.”

Ân tình dùng một lần ít đi một lần, sao Hà Thiên Minh lại không biết được chứ, ông ấy luôn miệng nói cảm ơn: “Được, vậy làm phiền hai người rồi.”

Một lần có thể lấy hơn năm trăm cân muối, cũng khiến ông ấy vui đến phát điên rồi, quả nhiên Khương Ninh và Hoắc Dực Thâm có cách.

Hà Thiên Minh ngại ngùng, nhưng vì sự sống còn của cư dân Áo Viên, không thể không mặt dày: “Có thể lấy được hạt giống không?”

“Có hạt bắp và hạt cải xanh, chắc có thể gom được mấy cân, nhưng thiên tai lâu như vậy rồi, khả năng nảy mầm cũng không đảm bảo được.”

Trong lòng Hà Thiên Minh hiểu rõ, năm xưa khả năng nảy mầm đã thấp, có thể tìm được là do có bề trên phù hộ, làm gì còn dám chê, nên vội vàng đồng ý.

Đúng là nguồn hàng không có vấn đề, ông ấy không giấu giếm gì, công bố tin tức đúng sự thật rồi tiếp nhận người đến đăng ký.

Cư dân biết có thể lấy muối, ai ai cũng vô cùng hăng hái, vì có thể mua thêm chút muối, thậm chí còn đăng ký luôn cả tên con mình.

Không còn cách nào, thiếu muối thật sự quá khó chịu.

Nhà nào đông người, một nhà có thể trữ được mười mấy cân muối, ăn uống tiết kiệm chút thì có thể ăn được mấy năm.

Bầu không khí bên kia vô cùng sục sôi, chỗ Khương Ninh cũng không hề nhàn rỗi.

Hạt giống trong không gian còn rất mới, có thể lừa được người khác nhưng không thể lừa được Hà Thiên Minh.

Hoắc Dực Thâm quét chút bụi bặm đổ vào, lại dùng tay xoa xoa, nhìn có vẻ cũ cũ thì mới bỏ qua.

Đến ngày giao dịch, hai người lái xe tải từ bên ngoài về, mang theo hạt giống và muối, sau đó đổi được hơn mấy ngàn cân khoai lang đỏ.

Nóng cực hạn có thể trồng được khoai lang đỏ là được rồi, đừng hy vọng chất lượng tốt thế nào, dù sao cũng không có ý định ăn, có nhu cầu thì có thể lấy nó ra để trao đổi.

Từng gia đình nhận được muối, Hà Thiên Minh cũng không quên chỉ cách xào muối thế nào với các cư dân: “Muối thì không sao, nhưng cẩn thận vẫn hơn, đừng tiết kiệm chút củi đốt kia.”

Hạt giống không nhiều, ông cố gắng công bằng nhất có thể, đảm bảo nhà nào cũng có.

Khi trận mưa lần thứ ba đến, cuối cùng phía chính phủ cũng công bố rõ ràng kế hoạch xây dựng thành phố mới.

Xây dựng không phải là vấn đề, quan trọng là thiếu vật liệu.

Các ban ngành đúng là có trưng dụng nguyên vật liệu sắt thép, cũng có đến mấy nhà xưởng và cửa hàng xây dựng để lấy, nhưng muốn xây dựng cả một thành phố, dựa vào chừng đó nguyên vật liệu là không đủ.

Bình Luận (0)
Comment