Bà Tiêu đề nghị, trừ an ninh ra, có thể tuyển thêm nhân viên quét dọn và nhân viên môi trường.
Dù sao, có rất nhiều nhà đều nuôi thú cưng, dắt ra ngoài kiểu gì cũng phải tiểu tiện đại tiền, không những thế còn phải xử lý rác thải sinh hoạt.
Nhà họ Dung không có ý kiến, những người khác dù có ý kiến cũng không dám nói.
Thật ra cậu ba nhà họ Dung đang quá rảnh rỗi, không được lái xe nên hơi ngứa tay.
Haiz, Land Rover thì Land Rover vậy, dù sao cũng không mạnh!
Không ngờ Land Rover của bá tổng cũng không dễ có được, đừng thấy cậu ba nhà họ Dung ăn chơi thành thói, nhưng vật họp theo loài, các mối quan hệ của gã ta thật sự thật tốt.
“Em phải nghĩ cách tìm được Vũ Đồng về giúp anh.”
Cậu ba nhà họ Dung sững sờ, không thèm nể mặt mà nói thẳng: “Anh họ, anh có thể tỉnh táo lại một chút hay không. Cô ấy bị què, nhảy từ tầng hai xuống, còn bị bão cuốn đi, còn có thể sống…”
Bá tổng không chấp nhận sự thật này: “Không, anh tin chắc chắn cô ấy còn sống.”
“Được rồi, anh đưa xe cho em trước.”
Anh họ hết cứu nổi rồi, cậu ba nhà họ Dung quyết định lấy xe trước đã rồi tính tiếp.
Còn người tên là Vũ Đồng gì đó, chắc đời trước phá hủy thế giới, nên đời này mới xui xẻo gặp phải anh họ.
Ha, bạn gái của gã ta toàn thân lành lặn gã còn không tìm, đừng nói gì đến việc tìm một món đồ chơi bị nhốt đến tàn phế, chắc đã bị thổi bay đến Thái Bình Dương từ lâu rồi.
Bá tổng gật đầu: “Có thể đưa xe cho em, nhưng anh rất tò mò là người nào không có mắt, dám tông chiếc Maybach của em thành sắt vụn như vậy?”
Câu hỏi này, quá kích thích!
Cậu ba nhà họ Dung chậm rãi quay đầu, cười vô cùng đê tiện: “Ồ, là bà chị này tông nè.”
Bá tổng cũng quay đầu, khóe miệng không nhịn được co quắp hai cái.
Khương Ninh cười gượng, giọng lại vô cùng dịu dàng: “Chào hai người!”
Bá tổng lạnh lùng, không nói gì quay đầu đi.
Nhưng cậu ba nhà họ Dung như được bơm chất kích thích gì vậy, thấy Khương Ninh mỉm cười với mình, như bị con trai ngốc của địa chủ nhập vào vậy: “Chị gái lần trước tôi không cẩn thận đụng vào xe của chị, là tôi không đúng.
Khoảng thời gian này, tôi càng nghĩ càng thấy áy náy, hay chị cho tôi cơ hội chuộc lỗi đi?”
Lúc này Khương Ninh mới sợ hãi: “Tôi không phải đã đụng hư xe của cậu rồi sao, xem như là huề nhau thôi.”
“Không không không, sao có thể huề nhau được, sau đó nhà tôi còn báo cảnh sát, khiến mọi người sợ hãi, cho nên vẫn phải bồi thường, hay để tôi mời một bữa cơm nhé?”
“Không cần, sau này cách xa chúng tôi một chút là được.”
“Cần mà, nếu chị thấy không tiện, tôi đến nhà hai người ăn cơm cũng được.”
Khương Ninh cạn lời: “Cách xa một chút, OK?”
Cậu con trai nhà giàu đáng thương: “Chị cho tôi cơ hội chuộc lỗi đi, chỉ cần huề nhau, sau này tôi tuyệt đối sẽ cách chị thật xa.”
Bá tổng đang ngồi nghiêm túc: “...”
Đầu óc của thằng em họ này hình như bị hỏng rồi!
Buổi họp kết thúc, thời tiết vô cùng rét lạnh, Khương Ninh đứng dậy nhanh chóng rời đi.
Sợ Khương Ninh bị cóng, Hoắc Dực Thâm cầm tay cô nhét vào túi áo lớn của mình.
Bá tổng nói chuyện không hề kiêng nể: “Em hứng thú với cô ấy à?”
Con nhà giàu không nói gì, anh họ bị bệnh nặng lắm rồi, con mắt nào của anh họ thấy gã có hứng thú với Khương Ninh vậy?
Ủa nhưng mà, đúng là thấy hứng thú thật, nhưng không phải là kiểu tình cảm trai gái.
Hai người này đều bị điên nặng rồi! Nhưng vì trong buổi họp có đông người, nếu không chắc Khương Ninh đã thả chó cắn chết hai người này.
Khương Ninh vừa đi ra ngoài đã cảm giác được ánh mắt dòm ngó của một người.
Là bà Trần ở nhà số 39, hơn nữa tối nay cũng không phải là lần đầu tiên.
Khương Ninh vờ như không biết, kéo quần áo che cho kín rồi nắm tay Hoắc Dực Thâm vội vã về nhà, lạnh quá!
Mới vừa mở cửa, hai đứa nhỏ đã nhào đến đón.
Phòng khách tầng hai đã mở máy sưởi, nhiệt độ ấm áp rất thoải mái.
Có hơi đói, mọi người lấy mì xào và đồ nướng ra ăn lót dạ, sau đó uống nửa chai bia cho thoải mái.
Hai đứa nhỏ ăn xong, cơn buồn ngủ nhanh chóng ập đến, lập tức chui vào chăn ngủ thật ngon.
Nhưng Hoắc Dực Thâm vẫn còn rất tỉnh táo, cầm quần áo ngủ sạch sẽ trong tay, đi theo Khương Ninh vào phòng tắm, sau đó đóng cửa lại…
Buổi tối cô nằm mơ thấy bá tổng, gã lộ ra gương mặt dữ tợn, trước hết cắt chân của cô, sau đó dùng xích chó khóa lại, uống nước nhà vệ sinh, gặm giấy vệ sinh lót dạ, cuối cùng là cầm đường đao trị giá năm triệu điên cuồng chém: “Là mày, đúng là mày rồi! Trả lại đồ cho tao!”
Mắt kính gọng vàng dính đầy máu tươi.