Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 58 - Chương 59 - Gặp Cướp 1

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 59 - Gặp cướp 1

Gặp cướp 1

Mãi đến khi chuyển xong Mao Đài vào hộp, Khương Ninh mới chợt nhận ra, tranh cổ và giá đỡ cổ thu thập được tối qua ở đâu rồi?

Cô nhìn một vòng, chắc chắn nó không có ở đây.

Mao Đài, đồ lặn, đồng hồ, két sắt đều vẫn còn ở đó, chỉ có những bức tranh cổ là biến mất.

Chẳng lẽ những đồ vật cổ xưa này có linh tính nên không gian mới có thể được mở rộng?

Suy cho cùng thì mặt dây chuyền cô đeo cũng là loại ngọc tốt nhất.

Nhưng giá đỡ cổ thì không phải như vậy, vậy tại sao nó cũng biến mất?

Khương Ninh ngồi trên ghế sofa, đang suy nghĩ về bí mật không gian mở rộng thì Trương Siêu gõ cửa.

Có lẽ khoảng thời gian đói khát sau cơn siêu bão đã khắc quá sâu, khiến cho anh ấy đã nhận thức rất rõ về nguy cơ khủng hoảng lương thực, hai nguồn cung cấp vật tư cho ba người sẽ rất nhanh bị tiêu hao.

Ngủ một giấc tỉnh dậy, nhìn thấy mực nước lại dâng cao hơn, điều này càng khiến anh ấy tin chắc rằng ngày tận thế đang thực sự đến.

"Hôm qua chúng ta chỉ mới khám xét tòa nhà văn phòng của công ty tôi, bên cạnh vẫn còn hai tòa nhà khác nữa. Hay là nhân lúc vẫn còn sớm, chúng ta đến kiểm tra xem? Còn hơn là để người khác chiếm được hời."

Vốn dĩ cô nghĩ lấp đầy căn hộ và không gian là được, nhưng hiện tại đã có thêm một trăm năm mươi mét khối nữa rồi, Khương Ninh lập tức cảm thấy hứng thú, lương thực là thứ không thể thiếu, nhưng không phải là chỉ cần có lương thực là có thể sống tốt được ở tận thế.

Có ngọc trong tay là có tội, vì vậy nếu trong tay có càng nhiều lương thực thì càng chết nhanh hơn.

Giống như đường đao và gậy đánh gôn cô thu thập được ngày hôm qua, có thể giúp cô bảo vệ bản thân tốt hơn khi đối mặt với ác ma hung ác.

Nếu một ngày nào đó cô rơi xuống nước, đồ lặn có thể cứu sống cô.

Còn nữa, nếu cô tìm thấy càng nhiều những đồ vật có linh khí hơn, thì có lẽ không gian sẽ được mở rộng hơn nữa nhỉ?

Nghĩ tới đây, Khương Ninh liền vui vẻ đồng ý.

Thế là Trương Siêu lại đến gõ cửa phòng 1801.

1801 không phản đối, mọi người lập tức thu dọn đồ đạc rồi lên đường.

Dù đã cố tránh gây tiếng động, nhưng vẫn khiến người khác chú ý đến, ánh mắt nhìn hiện lên vẻ phức tạp.

Khương Ninh hiểu rõ, dù có cẩn thận thế nào thì tối hôm qua vẫn bị phát hiện.

Vậy thì đã sao? Có bản lĩnh thì tới mà lấy.

Dòng nước trong nội thành tương đối ổn định, để tránh gây chú ý và tiết kiệm xăng, họ đã tự chèo thuyền mà không bật máy, không ngờ tới vẫn bị người khác theo dõi.

Muốn ra khỏi khu dân cư, bắt buộc phải đi qua chung cư số 8 và 9, dòng lũ đục ngầu bất ngờ kéo căng sợi dây thừng.

1801 phản ứng rất nhanh, vội dùng mái chèo chặn lại, nếu không kiểu gì mấy người cũng bị vướng ngã.

Nếu bật động cơ, cả người và thuyền tấn công đều sẽ bị lật xuống nước.

Sau một lúc ngây người ngắn ngủi, một số người đàn ông bất ngờ nhảy ra từ tòa nhà 8 và 9, trong tay họ đều cầm vũ khí, nhanh chóng bơi về phía thuyền tấn công.

Nhóm người này rõ ràng là muốn làm điều gì đó lớn lao đây mà.

Khương Ninh đứng lên, mặt tối sầm rút đường đao ra, dùng sức chém mạnh vào người đàn ông đang bơi tới.

"A!!!"

Cùng với những tiếng thét chói tai, cánh tay của người đàn ông bị chặt đứt, máu tươi nhuộm đỏ dòng lũ.

Một nhát này, hẳn là vẫn không ngăn cản được.

Khương Ninh không chút do dự, hướng tới đầu hắn chém xuống…

Nếu không phải là hôm nay có chuyện xảy ra, cô sẽ không biết hóa ra lại có nhiều người nhắm vào tầng 18 như vậy. Đừng nhìn thấy chỉ có chung cư số 8 và 9 bắt tay với nhau, chắc hẳn còn có vô số người núp trong bóng tối theo dõi họ nữa.

Từ lâu tầng 18 đã trở thành một con dê béo, chỉ cần thua cuộc hoặc lộ ra sợ hãi, bọn họ sẽ ùa lên tầng cao nhất cướp hết vật tư, thậm chí cả Trịnh Vỹ Lệ và Đậu Đậu cũng sẽ bỏ mạng.

Vì vậy, không có đường lui nào khác.

Chỉ cần mềm lòng, sẽ rơi vào bước đường cùng không cách nào cứu vãn.

Bình Luận (0)
Comment