Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 662 - Chương 663

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 663 -

Sau đó lại có thêm mấy người thử thuốc, ngoại trừ chết do bị nhiễm quá nặng, những vi khuẩn trong cơ thể của bệnh nhân khác đều bị tiêu diệt, nhưng hậu di chứng không giống nhau.

Lần này đến phiên Viện Nghiên cứu Khoa học gặp khó khăn, cân nhắc mãi mới viết báo cáo đúng sự thật rồi nộp lên.

Thuốc không đủ, phía chính phủ của các thành phố khác cũng phái người ra ngoài đi tìm, nhưng không có tin tức tốt gì.

Muốn bảo vệ chất lượng hay bảo vệ số lượng, không phải thứ Viện Nghiên cứu Khoa học có thể quyết định.

Nếu có thể chọn, không ai muốn từ bỏ cả.

Đêm đó khi báo cáo được giao đến, viện sĩ Lý không chợp mắt cả đêm, ngày hôm sau tóc đã bạc đi rất nhiều.

Khương Ninh ngồi trong ký túc xá, vẻ mặt có hơi phức tạp.

Hoắc Dực Thâm cũng đoán được đại khái suy nghĩ của cô, ngồi bên cạnh nói: “Chúng ta trị hết bệnh rồi, thảo dược còn lại trong tay em sẽ xử lý thế nào?”

Đúng vậy, ban đầu lúc lén quyên thuốc, Khương Ninh cũng suy nghĩ rất nhiều, nên không quyên tặng hết.

Cũng không phải là không tin tưởng cục trưởng Lăng hay Viện Nghiên cứu Khoa học, mà là trước khi nhận được đáp án chính xác, bình thường phải thử rất nhiều cách.

Mà làm như vậy, vô số thảo dược quý giá đều sẽ bị tiêu sạch.

Mà một khi bị tiêu hao hết, thì thật sự chỉ có thể chờ chết.

Đời trước cứ phải thử thuốc liên tục như vậy, cuối cùng thật sự không còn gì nữa, đội của viện sĩ Lý chỉ có thể mạo hiểm ra ngoài tìm thuốc.

Có lẽ ông trời vẫn chừa cho một đường sống, cuối cùng cũng thử được.

Nhưng Khương Ninh vẫn chưa quên được cuộc sống bi thảm của đời trước, bao gồm cả cái chết thảm của Hoắc Dực Thâm.

Cho nên, trong lòng rất xoắn xuýt.

Cô nhìn Hoắc Dực Thâm: “Anh nói xem, em nên lấy ra, hay không lấy ra đây?”

Hoắc Dực Thâm không trả lời thẳng, suy nghĩ một chút mới nói: “Thảo dược là do em trồng trọt trong không gian, em có lấy ra hay không thì cũng không sao cả.”

Nhưng anh hơi dừng lại một chút: “Nhưng nếu ngày nào đó thiên tai qua đi, thế giới lại hòa bình trở lại, nếu chúng ta có em bé, ai sẽ dạy chúng biết chữ, bị bệnh thì ai chữa đây?

Có lẽ em có thể dạy chúng biết chữ và y học, còn có kỹ năng sinh tồn, nhưng thiên tai càng lúc càng tăng lên, phần lớn con người sẽ chết, nền văn minh mấy ngàn năm sẽ sa sút, mà đời sau của những người còn sống, chúng không biết chữ, chỉ biết ăn lông ở lỗ, đời sau của chúng ta làm sao mà hòa hợp với họ được?”

Khương Ninh nắm bắt được điểm mấu chốt: “Anh muốn sinh con?”

“Anh chỉ lấy ví dụ thôi, nếu như có cơ hội sống sót, anh muốn sinh cũng được, không muốn sinh cũng không sao, chỉ là chúng ta sẽ già rồi chết đi, tuổi tác của Đậu Đậu lại ít hơn chúng ta rất nhiều.

Chờ khi thiên tai qua đi, em không muốn xây dựng lại nền văn minh sáng chói, đến lúc đó lại đi thăm thú khắp nơi, tìm chỗ thích hợp rồi chúng ta sẽ yên ổn sống ở đó sao?”

Khương Ninh không lên tiếng, suy nghĩ rất lâu rồi gật đầu: “Chúng ta trở về thành phố Phượng một chuyến đi.”

Có giữ nhiều thuốc trong không gian cũng vô ích, chưa kể bọn chúng cũng đang không ngừng sinh trưởng.

Hai người trở về thành phố Phượng trong đêm.

Đã hơn một tháng, sương mù càng trở nên nghiêm trọng, tầm nhìn chưa đến mười mét.

Sau khi chắc chắn đã an toàn, Khương Ninh mang mặt nạ yên tâm đặt thảo dược ở cách đồn cảnh sát không xa, sau đó tiếng kèn xe vang lên.

Chờ khi cảnh sát lao ra, Hummer đã biến mất trong sương mù dày đặc.

Thấy thuốc được chất đống, ban đầu bọn họ khiếp sợ, sau đó lập tức xông vào phòng làm việc: “Cục trưởng Lăng, lại có người đưa thuốc đến, tôi thấy chất lượng dược liệu trong túi, vẫn là nhóm người lần trước, phải lập tức đưa thuốc đến thành phố Quảng Đông sao ạ?”

Cục trưởng Lặng dựa vào bình dưỡng khí để duy trì hô hấp: “Khoan, khoan đã, tôi hỏi cấp trên một chút.”

Lãnh đạo của các thành phố đều hiểu rõ, thuốc vô cùng khan hiếm, muốn giúp càng nhiều người sống sót, cho dù bình thường chính phủ sẽ ra tay giúp đỡ, nhưng trong thời khắc sinh tử sẽ không còn quan tâm đến mặt mũi nữa, sẽ dùng mọi cách để cướp thuốc.

Nhiều vật tư như vậy, đứa trẻ biết khóc sẽ có sữa uống, phía chính phủ cũng có người thân họ hàng.

Ông ấy dùng mặt nạ dưỡng khí, ngồi trên xe vào trung tâm thành phố.

Bình Luận (0)
Comment