Bọn họ có thể nhận ra, lúc người đó đến cũng vô cùng cẩn thận không muốn để ai phát hiện, nhưng bàn về vấn đề chuyên nghiệp, Hoắc Dực Thâm là trùm trong vụ này rồi.
Chỉ cần là đồ bị chạm đến thì không thể qua mắt anh được.
Lúc Khương Ninh rời đi, có cất tất cả những thứ có thể cất vào không gian rồi, chỉ để lại vài nhu yếu phẩm mà thôi.
Sau khi đi vào, bọn họ giả vờ thoải mái nói chuyện thường ngày, nhưng lại cẩn thận kiểm tra toàn bộ căn nhà một lượt.
Có dấu vết bị dịch chuyển nhưng không hề lắp máy nghe lén.
Hoắc Dực Thâm ra hiệu với Khương Ninh, nếu là quân đội ra tay thì sẽ không để người ta phát hiện được.
Hai người mang thức ăn vào phòng bếp, bọn họ chỉ mua một cân thịt ba chỉ, nên Khương Ninh lại lấy thêm mấy cân thịt, các loại rau cải, và gói nguyên liệu nấu lẩu tự làm từ trong không gian ra.
Sau khi ăn một chút đồ ngon để tự chiêu đãi mình, Khương Ninh cũng không quên ngâm suối nước nóng để quên đi mệt mỏi, đến khi tỉnh dậy trời đã chạng vạng tối.
Cô lấy bộ đàm ra, gọi cho Trương Siêu lần nữa.
Lần này thì gọi được, bọn họ không có buổi huấn luyện dưới biển mà đang huấn luyện sức khỏe ở đất liền, còn học thêm cả mấy kiến thức cấp cứu… Cũng đúng lúc tan học chuẩn bị về nhà trọ.
Ngày nào cũng huấn luyện, mấy người bọn họ cũng không biết tình hình dạo này của Khương Ninh thế nào, khi biết cô và Hoắc Dực Thâm đi ra ngoài nhặt đồ được rất nhiều tiền, sau này không lo đến chuyện ăn mặc, thật sự cũng vui thay cho hai người.
A Ninh rất mạnh mẽ, cho dù có ở trong hoàn cảnh nào cũng không thể khiến cô gục ngã được.
“Được, bọn tôi sẽ đến.”
Hiếm có được một buổi tụ họp, trong lòng bọn họ rất vui, mặc dù Khương Ninh đã dặn là không cần mang gì đến, nhưng bọn họ vẫn mua một chút, một chai rượu, thịt muối và đường viên.
Cậu ba nhà họ Dung và nhóm Trương Siêu lần lượt đến, gã ta cũng mang đồ đến.
Họ vốn đã quen biết ở khu biệt thự, hôm nay lại có thể gặp được nhau ở căn cứ quân sự, cảm giác vô cùng thân thiết, vừa gặp mặt là đã ôm một cái.
So với nhóm của Trương Siêu, cậu ba nhà họ Dung chỉ là người tạm dựa hơi thì vẫn kém một chút. Gã ta không gia nhập hải quân, nhưng được phân vào lục quân đã là nhờ ông bà gánh còng lưng rồi.
Nhập ngũ đã lâu, Trương Siêu biết rất nhiều: “Lục quân cũng rất tốt, xe giảm chấn có thể dùng được trên cả trên cạn và dưới nước, nếu ngày nào đó đất liền bị chìm thì vẫn có thể chạy được ở trong nước.”
Cậu ba nhà họ Dung vừa vào nhà, đặt hết đồ lên bàn, lại ôm Hoắc Dực Thâm một cái, luôn miệng nói: “Cảm ơn anh rể, nếu không có anh rể bí mật chỉ dạy thì tôi đã không đậu kỳ kiểm tra này. Anh rể, tôi được như bây giờ đều nhờ có anh, chờ sau này thăng quan tiến chức rồi, tuyệt đối sẽ không quên anh rể.”
Hoắc Dực Thâm vẫn như cũ, anh hoàn toàn không hiểu nổi sự ngọt ngào này của cậu ba nhà họ Dung.
Cậu ba nhà họ Dung cũng muốn ôm Khương Ninh, nhưng dù sao cô cũng là phụ nữ nên phải nhịn, nhưng gã ta vẫn rất nịnh bợ: “Chị này, chị là người chị duy nhất của tôi đấy!”
Khương Ninh không nói gì, nhưng cô lại nhớ đến tên xấu xí, cũng không biết đám người Tần Xuyên thế nào rồi.
Cô liếc nhìn cậu ba nhà họ Dung vẫn đang luyên thuyên, cắt lời: “Nếu như tôi nhớ không lầm, hình như anh có đến hai chị ruột.”
Nịnh bợ cũng không mất gì nên cậu ba nhà họ Dung vẫn mặt dày nói: “Ha ha ha, chuyện đó không quan trọng, ba ruột hay chị ruột thì hôm nay cũng không thân bằng chị đây.”
Nếu không có anh rể ở đây, gã ta còn nịnh bợ nhiều hơn nữa.
Bạn bè gặp nhau, Khương Ninh cũng rất vui, nhận lấy đồ của nhóm Trương Siêu đặt sang bên cạnh: “Tôi chuẩn bị nhiều đồ ăn lắm, hôm nay phải ăn uống no say mới được.”
Nhóm Trịnh Vỹ Lệ cũng không rảnh rỗi, bước đến giúp một tay.
Khoảng thời gian trước bọn họ có xuống biển huấn luyện, chừng nửa tháng mới cập bờ, lên bờ cũng không có thời gian rảnh. Ngoại trừ những kiến thức cần thiết liên quan đến hải quân, căn cứ còn dạy cho họ rất nhiều về kiến thức sinh tồn và kiến thức sơ cứu đơn giản.
Thân là người của Kế Hoạch Helios, những thứ này họ đều phải biết, ngoài việc phát triển kiến thức bản thân, nếu ngày nào đó thiên tai ập tới cũng có thể tiếp tục chỉ dạy.