Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 83 - Chương 84 - Chiếc Chó Thích Lo Nghĩ 2

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 84 - Chiếc chó thích lo nghĩ 2

Chiếc chó thích lo nghĩ 2

Có lẽ động vật dễ nói chuyện với nhau, bị Cola hung hăng dạy dỗ mấy lần, đúng là Đại Hôi và Tiểu Bạch đã có kinh nghiệm.

Hôm nay thức dậy, phát hiện bọn chúng đang ở trong nhà vệ sinh.

Còn có mười con thỏ con, Cola cũng có biện pháp để đối phó với chúng.

Cho dù là ai đi vệ sinh ở đâu, nó đều đánh Đại Hôi và Tiểu Bạch, há to miệng nhe răng tức giận với chúng nó: Có quản lý chúng nó được không? Không được tôi nhai luôn chúng nó bây giờ!

Cola đánh thỏ, thỏ đánh thỏ con, không gì không học được.

Chó nhà mình lợi hại quá, trong nháy mắt đã trở thành thủ lĩnh một vùng, đệ tử có hơn mười hai đứa.

Tầm giữa trưa thì nhóm người 1801 mới về, Khương Ninh và Trịnh Vĩ Lệ đã xử lý xong lòng heo, phần dồi, gan heo, cắt thêm chút thịt, bỏ thêm chút gia vị ướp thành phá lấu, ruột già thì nấu đỏ cắt thành từng miếng.

Cô cũng đã chuẩn bị xong thức ăn hôm nay.

Bữa trưa, mỗi người một chén canh phá lấu, ruột già xào cải chua.

Bữa tối, hành tây xào tim heo, canh hồ tiêu lòng heo.

Còn mấy thứ khác thì dùng cho ngày mai.

Cải xanh và hành tây là của Khương Ninh, gạo dầu lửa các loại là 1803 cung cấp.

1801 cũng không ích kỷ chút nào, mỗi lần ăn cơm đều mang đến rất nhiều thứ, nhưng trong lòng cũng biết hạn chế.

Đều là những người không thích tính toán so đo, cho nên mới nhập lại thành một nhóm.

Trương Siêu ăn uống vô cùng vui vẻ: “A Ninh, sau này phải làm phiền cậu nấu cơm rồi, bọn tớ mà làm là hỏng hết.”

Khương Ninh nhất quyết từ chối: “Tôi không phải người ở, thỉnh thoảng làm một hai bữa là được rồi.”

“Hai người đổi lương thực mà sao về trễ vậy?” Trịnh Vĩ Lệ quan tâm nói: “Hại tôi và A Ninh còn tưởng hai người xảy ra chuyện gì.”

“Đổi lương thực rất thuận lợi, thấy thời gian còn sớm đến đến tòa lầu bên cạnh thử, cuối cùng chẳng tìm được gì.”

Trương Siêu kể chuyện ngày hôm nay: “Gạo ở trung tâm mua sắm lại lên giá, hơn nữa số lượng cũng ngày càng ít. Tên nhóc mỏ nhọn giao dịch với bọn tôi cũng không đục nước béo cò gì, cũng không phái người theo dõi, coi như nhóm bọn họ vẫn còn chút đạo đức.”

“Hai nghìn đồng nửa ký, người bình thường muốn mua cũng không có tiền mà mua, một ngày bọn họ có thể bán được bao nhiêu, còn phải liều mạng, chúng ta chính là khách hàng lớn của bọn họ.”

Khương Ninh kiểm tra hàng đem về, chất lượng cũng không khác với hôm qua lắm.

Mọi người đều không có kinh nghiệm: “A Ninh, gạo này chúng ta ăn thế nào?”

Ai có thể yên tâm ăn thứ gạo được vớt lên từ dưới nước chứ, mọi người đều không biết phải làm sao.

“Dùng túi bịt kín lại, sau này nếu thật sự thiếu đồ ăn thì lấy ra ăn, đồng thời cũng chú ý một chút xem ăn loại gạo này có xảy ra vấn đề gì không, nếu không có, bình thường nấu cơm có thể trộn vào một chút.”

Lục Vũ vô cùng đồng ý: “Cũng chỉ có A Ninh suy nghĩ chu đáo.”

“Đúng rồi, nhóm người kia không chỉ bán thức ăn, đồng thời còn mua lại đồ của người ta, lấy trà rượu thuốc lá hay thuốc để trao đổi.”

Những thứ này bọn họ cũng góp nhặt được không ít, nhất là thuốc, nghe nói bệnh viện cũng bị cắt thuốc hết rồi, cho dù có cũng bán theo viên, giá rất cao.

Có được thứ quan trọng trong tay, tất nhiên là có nhiều con đường sống, điều này khiến Lục Vũ thở phào nhẹ nhõm: “Hay là, chúng ta đổi chút gạo về đi.”

Khương Ninh không đồng ý: “Chúng ta vừa xuất hiện đã chi năm trăm nghìn, thu hút sự chú ý của rất nhiều người, đừng dụ mấy con thiêu thân đếu đây. Lương thực đúng là thiếu thật, nhưng thuốc men lại càng thiếu hơn, đến lúc đó có thể đổi được nhiều lương thực hơn, không cần gấp như vậy.”

Cơm nước xong, Khương Ninh và 1801 cùng rời đi.

1801 lên tiếng hỏi: “Hôm nay có thể trao đổi không?”

Xem ra, anh thật sự rất nôn nóng muốn huấn luyện chó.

Khương Ninh không có ý kiến gì, ngồi xổm xuống thương lượng với chó: “Cola, sau này anh này sẽ huấn luyện cho mày mỗi ngày được không?”

Mắt chó nheo lại, vô cùng cảnh giác và mâu thuẫn, bất mãn lui về sau hai bước.

Một nước không thể có hai vua, khí thế của 1801 khiến chó rất không thích.

Bình Luận (0)
Comment