Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 875 - Chương 876

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 876 -

Tất cả mọi người cùng nhau làm việc, họ vận chuyển vật tư đến khi trời gần sáng, cuối cùng cũng chuyển hết.

Nhiều vật tư như thế, ăn uống tiết kiệm là đủ cho bọn họ về đến căn cứ mới.

Phía Đông trời bừng nắng.

Thuyền trưởng An đứng trên boong tàu, quan sát mặt biển mờ mịt một lần nữa.

Thư ký bưng một bát thuốc nóng hổi đến: "Đội trưởng, đây là thứ mà bác sĩ trên tàu chuẩn bị cho anh, tranh thủ còn nóng, anh uống đi."

Đội trưởng An quan tâm nói: "Có dùng được thuốc này không?"

"Anh yên tâm, tất cả đều dùng được.”

Bác sĩ trên tàu đang vui phát điên, người bí ẩn đưa cho họ toàn là thuốc thường dùng.

Ông ấy không còn lo lắng việc những người sống sót bị bệnh mà không có thuốc trị nữa rồi.

Nếu như ông trời quan tâm sớm chút nữa thì có lẽ đã không chết nhiều người như thế.

Nhưng dù thế nào đi nữa, cuối cùng ông trời cũng đã mở mắt.

Toàn bộ vật tư được vận chuyển xong, chỉ chờ đội trưởng ra lệnh là họ có thể xuất phát.

Đội trưởng An ra lệnh: "Còi, cảm ơn."

Thư ký ngạc nhiên: "Đội trưởng, nếu bấm còi có thể thu hút đám quỷ Nhật tới."

Thuyền trưởng An nhắc lại: "Còi, cảm ơn."

Vì vậy, con tàu vận chuyển trôi dạt trên biển, trong bóng tối phát ra tiếng còi tàu vang dội.

Theo tàu chạy, khói đen bốc lên, tàu vận chuyển từ từ lên đường rời tọa độ.

Lần này, họ sẽ không bị lạc nữa.

Khương Ninh và Hoắc Dực Thâm ngồi trong phòng điều khiển tàu ngầm, thông qua kính tiềm vọng dõi mắt nhìn tàu vận chuyển rời đi.

Tuy họ mất đi một lượng lương thực và cây thuốc không dùng đến thế nhưng hai trái tim lại sinh ra cảm giác thoải mái chưa bao giờ có.

Họ sẽ tiếp tục trôi dạt, nhưng trong tim đã có đích đến.

Trời sáng, Đậu Đậu thức dậy làm bữa sáng, nhưng thấy anh cả và chị dâu đang ngồi trước cửa sổ quan sát, nhìn nhau và mỉm cười.

Họ từ từ ghé lại gần, ôm nhau rồi hôn.

Cô bé phản ứng rất nhanh, vội vàng lui về phòng.

Con chó thấy kì lạ, len lén thò nửa cái đầu ra.

Sau đó… Cả con chó cũng cảm thấy không ổn: "Gâu!"

Đậu Đậu túm lấy tai nó, nhanh chóng kéo quay lại.

Cả đêm không ngủ, nhưng tinh thần của hai người vẫn rất tốt, Khương Ninh lấy bữa sáng từ trong không gian ra đưa cho hai người: "Chị đi ngủ đây, hai đứa để ý quan sát xung quanh nhé, có động tĩnh gì thì thông báo cho chị."

Khi trở về phòng, cô chỉ cần ngả đầu xuống là ngủ.

Hoắc Dực Thâm đắp chăn cho cô, nhìn đôi lông mày cô giãn ra, khóe miệng vẫn còn mỉm cười, dường như mang cả tâm tình ấy vào trong giấc ngủ.

Thấy cô vẫn sống thoải mái và nhẹ nhóm anh cũng rất hạnh phúc và hài lòng, anh không nhịn được, hôn lên trán cô một cái.

Cho dù vỏ ngoài con nhím có cứng đến đâu thì trái tim của nó vẫn mềm mại.

Đối mặt với những thiên tai không thể thể chống cự, cô đã đưa ra hai thuyền vật tư tiếp tế để đổi lấy sự bình an và hạnh phúc trong tâm hồn.

Cho dù đó là cho nhu cầu tình cảm hay tinh thần, nó cũng vô cùng đáng giá.

Hoắc Dực Thâm hy vọng mây mù trong lòng Khương Ninh có thể tiêu tan càng sớm càng tốt.

Sau khi ngủ được hai tiếng đồng hồ, tàu ngầm lại rung lên lên nữa.

Đậu Đậu không bấm còi cảnh báo nên có thể đoán được là Lam Lam đến.

Hai người bọn họ người đứng dậy, quả nhiên là Lam Lam đang nôn nóng, thúc giục mấy người họ tiếp tục lên đường.

Đậu Đậu nóng lòng muốn dùng còi để liên lạc với nó, đừng ồn ào để cho anh cả và chị dâu nghỉ ngơi.

Vì bực quá mà má cô bé cũng phồng lên cả rồi.

Sau khi ngủ dậy, thân thể đã khôi phục, Khương Ninh cũng không trách Lam Lam.

Cô quan sát mặt biển bằng kính tiềm vọng, đảm bảo rằng không có vấn đề gì rồi mới theo Lam Lam dưới đáy biển tiến về phía trước.

Càng đi xa, Khương Ninh phát hiện vùng biển càng ngày càng phức tạp, dòng chảy lúc bình ổn lúc phức tạp, sinh vật dưới đáy biển lại vô cùng phong phú.

Nơi này quả thực rất thích hợp để xây dựng căn cứ. Địa hình đáy biển tương đối cao, dễ dàng tạo đảo nhân tạo, bên ngoài có dòng hải lưu phức tạp vây quanh, kẻ địch rất khó tấn công.

Đúng như dự đoán, sóng âm của 2688 cảm nhận được một chướng ngại vật phía trước.

Nó quá xa, dưới đáy biển lại không đủ ánh sáng cho nên khi thông qua cửa sổ và ống nhòm, họ chỉ có thể thấy được một cái bóng đen khổng lồ.

Lam Lam bơi ra xa, nổi lên mặt nước và phát ra sóng âm với tần số cao.

Trong lúc nó đang hấp dẫn sự chú ý, kính tiềm vọng lặng lẽ nhô lên khỏi mặt nước quan sát.

Hay lắm, trên biển có hơn chục chiếc tàu lúc nhúc, có thuyền đánh cá, tàu vận chuyển, còn có cả tàu chiến và máy bay màu đen…

Bình Luận (0)
Comment