"Còn nếu như bọn họ chọn rút lui thì mọi chuyện coi như xong xuôi. Không cần phải quan tâm họ nữa, những chuyện còn lại chú tự xem xét rồi làm đi."
Cao Minh nghe Triệu Dật giải thích như vậy, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Thật ra hắn đang thầm lo sợ rằng Triệu Dật khống chế tình huống như vậy sẽ gây ra hậu quả khó lường. Nhỡ đâu người ta bị dồn ép vào đường cùng bí quá hoá liều thì sao.
Đương nhiên Cao Minh không biết Triệu Dật có hệ thống cảnh báo trước các tình huống nguy hiểm. Nếu thật sự có kẻ ngu ngốc muốn trả thù Triệu Dật mà lên kế hoạch thâm độc thì Triệu Dật sẽ là người biết đầu tiên. Vậy cuối cùng, ai đối phó ai cũng còn chưa biết đâu.
Lúc trước sau khi Triệu Dật trở về từ buổi đấu giá đã âm thầm nhờ ‘công ty bảo an’ bảo bọn họ bí mật điều tra các chủ công ty trong giới bất động sản, nhất là những người lúc trước đã cùng tham gia đấu giá với Triệu Dật. Triệu Dật sớm đã đoán được bọn họ chắc chắn sẽ không buông tha cơ hội cướp đoạt vơ vét tài sản của hắn. Quả nhiên mọi chuyện không nằm ngoài suy tính của Triệu Dật, càng giúp Triệu Dật thể hiện được bản lĩnh vốn có.
Vụ việc này nhất định sẽ được lan truyền trong giới bất động sản rồi truyền đến tai những đối thủ kia, thậm chí là đến tai các đối tác làm ăn của họ.
Chung quy đều là chuyện tốt.
Chỉ cần để cho mọi người biết được, nếu muốn dùng thủ đoạn chơi xấu Triệu Dật thì nên cân nhắc hậu quả trước khi làm.
Triệu Dật cúp điện thoại, Phùng Tiếu Tiếu đi ra từ trong phòng bếp và bưng một đĩa lê đã được xắt miếng thơm ngon. Cô đến ngồi bên cạnh Triệu Dật rồi dùng tăm xiên một miếng đút cho hắn ăn.
"Sao mấy ngày này anh lại rảnh rỗi tới mức nằm dài trên ghế thế này? Không bận sao?"
Triệu Dật cười nói: " Ở nhà nằm dài không tốt sao? Như vậy mới có thời gian ở cùng em chứ."
Phùng Tiếu Tiếu khẽ cười nói: "Đương nhiên là tốt, chỉ là sợ làm trễ nải công việc của anh thôi."
Triệu Dật lắc đầu nói: "Chuyện của anh cơ bản sắp xong rồi, còn những thứ vụn vặn thì để cho cấp dưới chống đỡ, anh làm ông chủ chỉ tay năm ngón là được rồi. Dù sao với việc kiếm tiền chỉ là một phần nhỏ trong cuộc sống thôi. Còn em nha, đương nhiên đối với em việc kiếm tiền rất quan trọng vì đó là một cách giúp em thể hiện bản lĩnh của mình. Nhưng mà lúc ở bên cạnh anh, kiếm tiền thật sự không phải chuyện quan trọng nhất với em..."
Phùng Tiếu Tiếu lại xiên thêm một miếng lê đưa tới miệng Triệu Dật, nói: "Bởi vì dù em cố gắng kiếm tiền như thế nào đi nữa, cũng không kiếm lại bằng anh, đúng không?"
Triệu Dật cười hì hì nói: "Nói như vậy hình như cũng có lý. Anh làm xong dự án này thì cơ bản là có thể về hưu, cả đời này không phải lo chuyện cơm áo gạo tiền nữa. Chẳng qua anh còn trẻ và nhàn rỗi nên nếu có cơ hội thì vẫn muốn làm thêm chút chuyện."
Phùng Tiếu Tiếu không nhịn được tò mò hỏi: "Dự án này của anh lớn như vậy sao?"
Triệu Dật cười nói: "Em thử nghĩ xem, một khu trung tâm thương mại sau khi mở bán các tổ hợp căn hộ nhà ở và văn phòng xong. Còn lại tất cả mặt bằng các cửa hàng, khu giải trí và cả đất nền đều thuộc quyền sở hữu của anh. Em thử tính xem giá trị của chúng đáng bao nhiêu tiền?"
Phùng Tiếu Tiếu mở to hai mắt, khiếp sợ nhìn Triệu Dật: "Bây giờ anh đã có nhiều tiền như vậy sao?"
Triệu Dật đưa tay ôm lấy Phùng Tiếu Tiếu, cười dịu dàng nói: "Chỉ khi anh trở nên mạnh mẽ hơn, mới có thể chắn gió che mưa cho em..."
Vì mình?
Là vì chúng ta sao?
Phùng Tiếu Tiếu hé miệng cười, tựa trên bờ vai của Triệu Dật, hưởng thụ cuộc sống thoải mái dễ chịu và yên tĩnh khó có được.
Phùng Tiếu Tiếu phát hiện Triệu Dật trở về sau lần đi ra ngoài này, cũng không quay về trường học ở một thời gian như trước kia, mà là phần lớn thời gian đều ở cùng mình.
Phùng Tiếu Tiếu nhạy bén phát hiện quan niệm của Triệu Dật dường như đã xảy ra một ít thay đổi.
Hình như hắn càng thêm quan tâm mình, càng thêm bằng lòng tiêu phí thời gian làm bạn bên mình.
Nhưng mà ở cùng nhau thời gian dài, cô lại càng xác định, Triệu Dật có bạn gái khác.
Mặc dù đôi lúc Triệu Dật gọi điện thoại hoặc là nói chuyện phiếm qua điện thoại đều đều có hơi tránh mặt Phùng Tiếu Tiếu, nhưng mà nữ nhân ở phương diện này cần nhạy cảm bao nhiêu thì nhạy cảm bấy nhiêu, cho nên cô nhạy cảm nhận ra một chút.
Ngược lại Phùng Tiếu Tiếu cũng không để chuyện này trong lòng, bởi vì từ lúc bắt đầu ở bên Triệu Dật, cô đã có nhận thức được chuyện này rồi.
Cô không hề truy hỏi, có một số việc hỏi rõ cũng không thay đổi được cái gì, ngược lại khiến cho tất cả mọi người lúng túng, không bằng cứ giả vờ không biết là được.
"Đã tháng tư rồi, album mới của em chuẩn bị thế nào rồi?"
Phùng Tiếu Tiếu lắc đầu đáp: "Nào có nhanh như vậy, dù sao đây là lần đầu tiên em ra mắt, cần cẩn thận hơn một chút, cũng không thể vừa ra mắt thì đã hỏng. Trước mắt thu âm ca khúc đã làm gần xong, em đang luyện ca, phỏng chừng tháng bảy album thứ nhất có thể ra mắt."
Triệu Dật gật đầu nói: "Cũng nhanh đấy, còn ba tháng nữa mới đến, vậy bây giờ em có thông cáo khác hay không?"