Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người ( Dịch )

Chương 629 - Chương 629: Thắng Cược

Chương 629: Thắng cược Chương 629: Thắng cược

Phùng Tiếu Tiếu lắc đầu: "Hiện tại em có chút danh tiếng, ngược lại cũng có không ít thông cáo. Thế nhưng công ty không muốn em bận lòng những chuyện này, bảo em cứ chuyên tâm luyện ca. Nếu mà chỉ chuyên tâm chạy thông cáo thì một là hạ thấp giá trị, hai là ảnh hưởng đến trạng thái. Hiện tại chuyện quan trọng nhất là chuẩn bị cho tốt album đầu tiên, chỉ khi album đầu tiên tốt rồi thì địa vị mới có thể vững chắc hơn, đến lúc đó mới có thể đi tham gia một ít chương trình ca hát để gia tăng lưu lượng."

Triệu Dật cười nói: "Xem như là thật sự vào nghề rồi đó nha, nếu có cái gì cần anh giúp thì cứ việc nói ra nhé."

Phùng Tiếu Tiếu lắc đầu nói: "Hiện tại hết thảy đều rất tốt, anh chỉ cần khích lệ em thì em đã thỏa mãn. Dù sao có anh ở đây, em sẽ không có bất kỳ nỗi lo về sau."

"Ừm, vậy livestream của em thì sao?"

Phùng Tiếu Tiếu giải thích nói: "Bây giờ thời gian phát sóng trực tiếp em đã giảm bớt rất nhiều, chỉ phát livestream rất tối thiểu coi như là duy trì view, phần lớn sức lực em đều dành cho việc luyện ca rồi."

Triệu Dật rất hài lòng, vậy cũng xem như là đang chuyển từ livestreamer sang ca sĩ, hơn nữa với tư cách ca sĩ thì khẳng định cũng phải gìn giữ giá trị bản thân. Nếu cứ suốt ngày ca hát trên livestream, vậy ai còn coi trọng bạn nữa chứ?

Phong cách của ca sĩ, là phải nuôi dưỡng mà ra.

Bất động sản Tứ Hải bên kia rất thuận lợi, từ sau khi báo cáo khảo sát uy tín nhất được đưa ra, Cao Minh bên này lại bắt đầu đẩy mạnh việc khởi động lại kế hoạch trung tâm thương mại lần nữa. Đồng thời đang trưng cầu ý kiến của Triệu Dật, có nên nhượng ra không ít diện tích đất dùng để xây dựng các công trình công cộng.

Sau một phen khảo sát, khu mới phía bắc cuối cùng chính thức gửi công văn khởi động lại kế hoạch xây dựng trung tâm thương mại lần nữa. Thậm chí về sau còn muốn dời khu chính phủ đến khu vực này luôn, tàu điện ngầm cũng sẽ liên thông. Tóm lại, theo như dự đoán thì năm năm về sau, nơi đây sẽ trở thành khu vực trung tâm thương mại mới nhất phía bắc Giang Châu.

Lúc này, thời gian đã lẳng lặng tới cuối tháng tư, kỳ nghỉ ngày mồng một tháng năm sắp đến.

Triệu Dật: Anh Đào, ván cược lần đó của chúng ta đến hạn rồi, lần này anh phải chảy máu rồi đó!

Lúc trước Triệu Dật đã từng đánh cược với Lục Đào, Lục Đào nói Triệu Dật trước tháng năm nhất định sẽ cưa đổ được trợ lý cá nhân xinh đẹp Quan Tâm kia của hắn. Tuy rằng Triệu Dật từng có một chút tiếp xúc với Quan Tâm, thế nhưng cho đến tận bây giờ hai người cũng không có tiếp xúc sâu hơn.

Vì vậy, Lục Đào thua ván cược.

Dựa theo cá cược của hai người, từ ngày mồng một tháng năm thì trong bảy ngày này bọn họ sẽ ra nước ngoài du lịch. Người thua sẽ chịu tất cả chi phí, vì thế, Quách Đông Lai và Lý Dương và cả Triệu Dật dưới sự dưới sự thúc giục đều đã làm xong hộ chiếu.

Lục Đào: Vậy coi như tôi thua rồi. Nói đi, xứ sở hoa anh đào, Đông nam á, Mỹ đế hay châu Úc, đối với tôi đều không thành vấn đề.

Triệu Dật: Anh Đào thật hào phóng, vậy chúng ta thương lượng đi nơi nào đi.

Lục Đào: Nói trước một tiếng nha, lần này là nhóm nam chúng ta đi du lịch, không mang theo người nhà. Dù sao dẫn theo người nhà thì có rất nhiều cái hay đều không chơi được. Đây cũng là ra nước ngoài, vậy có thể coi là khách du lịch chân chính, nếu có người nhà thì không có cách nào chơi đùa sâu hơn rồi...

Triệu Dật: Tôi không có vấn đề gì, tôi có thể quang minh chính đại nói với các cô ấy, nhóm phòng ngủ chúng ta du lịch, không thành vấn đề.

Lý Dương: Tôi cũng không sao cả, ngày mồng một tháng năm bạn gái tôi phải về nhà.

Quách Đông Lai: Ưu thế của việc độc thân lúc này đã được thể hiện.

Lục Đào: Thể hiện cái rắm, anh Dật người ta chính là rộng rãi như vậy, nói không mang theo sẽ không mang. Đây gọi là đàn ông đích thực, khí phách, chơi vui vẻ rồi về, bạn gái vẫn như chim nhỏ nép vào, đây gọi là có bản lĩnh nha!

Bốn anh em cùng phòng thương lượng cả buổi, thực sự chưa nghĩ ra là nên đi nơi nào. Dù sao đối với bọn họ mà nói, đi nơi nào thì cũng đều như nhau, họ hoàn toàn không biết các quốc gia này.

Có điều cuối cùng mọi người đều nghiêng về hai chỗ.

Đó là đất nước hoa anh đào và Hàn Quốc.

Tuy rằng miệng hô hào muốn đi xem người Tây ba lô, nhưng trong lòng vẫn không muốn rời Trung Quốc quá xa. Hơn nữa, bởi vì Hàn Quốc và đất nước hoa anh đào gần Trung Quốc, nên mọi người đối với đất nước và con người hai nơi này có điểm hứng thú nhiều hơn. Mọi người cũng đều là người da vàng, trên phương diện thẩm mỹ cũng sẽ khá gần gũi.

Lục Đào: Đất nước hoa anh đào nói tiếng Nhật, Hàn Quốc nói tiếng Hàn, cũng đều không rành ngôn ngữ nước họ, chúng ta còn phải mời một người phiên dịch đó nha.

Triệu Dật: Tiếng Nhật tôi tạm thời không biết, nhưng mà tiếng Hàn thì tôi biết một chút.

Quách Đông Lai: Không phải chứ, anh Dật, anh còn biết tiếng Hàn?

Triệu Dật: Đúng, sở thích nghiệp dư mà thôi, về sau tiếng Nhật tôi cũng suy xét học một chút. Dù sao cũng là quốc gia lân cận, hơn nữa hai quốc gia này mỹ nữ nhiều như vậy, ngôn ngữ này không thông thì nói chuyện nhạt nhẽo cỡ nào chứ.

Bình Luận (0)
Comment