Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bát trưởng lão biết Lục Ly tất sẽ phát nộ, bởi thế không dám giấu diếm tin tức Bạch Hạ Sương bị tập kích, bằng không sau này để Lục Ly biết được, sợ rằng Lục Chính Dương và hắn đều sẽ bị trách tội.
Khí thế Lục Ly rất đáng sợ, Dạ Vũ và Doãn Thanh Lý đều bị hù không nhẹ.
Chẳng qua ánh mắt hai người lại đều lóe lên một tia hâm mộ, nếu các nàng xảy ra chuyện mà cũng có nam tử nổi giận vì mình như thế, thật là hạnh phúc biết bao!
- Hồng Ngư tỷ, ngươi chiêu đãi các nàng, ta đi ra xem xem, hừ hừ!
Lục Ly không tâm tư để ý đám người Lục Hồng Ngư, cứ thế dẫn theo Bát trưởng lão truyền tống đi Thần Khải Thành, vừa ra truyền tống trận hắn liền lập tức hỏi dò:
- Giờ Sương nhi đang ở đâu? Là ai dám tập kích nàng?
- Tây Quỳ Thành!
Bát trưởng lão vội vàng giải thích nói:
- Theo như tin tức truyền về, tựa hồ là tàn quân Cơ gia tập kích Hạ Sương.
- Tỷ ta thì sao? Nàng ở đâu?
Lục Ly lấy ra địa đồ tra xem, Bát trưởng lão giải thích nói:
- Linh tiểu thư tọa trấn ở Bách Hoa Thành mặt phía bắc, Hạ Sương nghe nói là cùng theo đại quân xuất chinh, lúc đang tấn công một tòa Linh Sơn thì bị phục kích.
- Ta đi Bách Hoa thành!
Lục Ly không hỏi gì thêm, cứ thế sầm mặt bay vào trong thành.
Lục Ly nghênh ngang bay vào, lập tức kinh động rất nhiều người trong thành, lúc này đại lão các thế lực đều tại trường, vô số thần niệm lập tức quét tới.
Rất nhiều đại lão thấy được Lục Ly mặt đen như đáy nồi, sát khí đằng đằng bay tới, không biết là đã xảy ra chuyện gì? Có một tên bá chủ Hải Châu trước giờ luôn muốn gặp Lục Ly, nay thấy Lục Ly lập tức lao đến, định ngăn lại Lục Ly.
- Lục Điện Chủ, tại hạ Hải Châu...
Từ đằng xa hắn đã lên tiếng quát to, cấp tốc bay áp sát lại gần Lục Ly. Lúc này Lục Ly chính đang trong cơn phẫn nộ, bá chủ Hải Châu kia lại chỉ là một tên Nhân Hoàng đỉnh phong cỏn con mà cũng dám cản đường hắn...
Xuy xuy...
Bản Mệnh Châu chớp hiện, ngưng tụ ra một đạo Linh Phong thổi tới, bao phủ lấy người kia, đối phương lập tức trúng chiêu. Lục Ly đưa tay vỗ ra một chưởng, trực tiếp nện người kia rớt xuống.
Hưu!
Lục Ly không nhìn lại dù chỉ một lần, trực tiếp xông thẳng vào trong Truyền Tống Trận, thấy mười tên quân sĩ nơi đó đều bị hù sợ, cả đám đứng ngây không nhúc nhích, lập tức cả giận quát nói:
- Chết hết cả rồi à? Sao không mở ra Truyền Tống Trận?
- Vâng, vâng, Ly thiếu, lập tức mở ngay!
Một tên thống lĩnh hồi thần lại, vội vàng quỳ xuống hành lễ, sau đó sai đám quân sĩ mở ra truyền tống trận, truyền tống trận lấp lánh quang mang, cột sáng đâm thẳng tận trời, rất nhanh Lục Ly đã tan biến trong Truyền Tống Trận.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Mấy ngàn đạo thần niệm trong thành cấp tốc quét tới, thấy được trường cảnh bá chủ Hải Châu bị Lục Ly vung chưởng đánh bay, nghe thấy tiếng quát phẫn nộ của Lục Ly, ai nấy đều không khỏi cả kinh.
Trong ấn tượng của rất nhiều người, ngày thường tính tình Lục Ly luôn rất không sai, nhưng nếu có ai trêu chọc hắn, hậu quả liền khó mà tưởng tượng.
Lúc này Lục Ly phẫn nộ như thế, nhất định là có người trêu chọc hắn, xem ra... Chắc sẽ rất nhiều người đầu lâu rớt đất.
- Bạch Hạ Sương bị tập kích?
Tin tức yên ắng lưu chuyển, trong thành lập tức rộ lên một mảnh xôn xao, Bạch Hạ Sương... đó là một trong những ái thê của Lục Ly, là bảo bối trong lòng Lục Ly, ai lại cả gan dám tập kích Bạch Hạ Sương? Thế không phải muốn bị diệt tộc thì là gì?
Bách Hoa Thành sớm đã bị dẹp xong, bởi vì người Bách Hoa Các chạy trốn từ trước, Lục Linh dẫn theo đại quân đi qua liền nắm xuống.
Sau khi chiếm được Bách Hoa Thành, Lục Linh điều động sáu lộ đại quân chia binh đi tranh đoạt địa bàn Bách Hoa Các, dưới trướng Bách Hoa Các có ba đại gia tộc thất phẩm, vô số gia tộc lục phẩm, nhưng gần như không có sức kháng cự gì đáng kể. Chỉ riêng ba lộ đại quân gặp phải chút cản trở, duy nhất thiếu chút xảy ra đại sự là đại quân nam lộ.
Đại quân nam lộ do một trưởng lão Lục gia suất lĩnh, Bạch Hạ Sương cũng có mặt trong lộ đại quân này, vì bảo hộ Bạch Hạ Sương, Lục Ly còn phái ra thêm hai tên Địa Tiên, không ngờ vẫn bị trúng phục kích.
Ông!
Truyền tống trận trong Bách Hoa Thành lấp lánh quang mang, thân ảnh Lục Ly ngưng hiện, vừa đi ra Lục Ly lập tức tiến vào Thiên Tà Châu, dù sao an toàn vẫn là yêu cầu số một. Thần niệm hắn quét qua một lượt, sau khi xác định Lục Linh ở trong thành, đại quân đã chiếm giữ trọn cả tòa thành trì, thân hình mới từ từ hiện ra.
- Bái kiến tiểu thiếu gia!
Mấy tên chấp sự Lục gia vội bay đến, quỳ gối trước mặt Lục Ly, từng mảnh từng mảnh quân sĩ trong quảng trường cũng dồn dập quỳ xuống, trong mắt ai nấy đều chất đầy vẻ cuồng nhiệt.
- Đứng lên đi!
Lục Ly lạnh lùng đáp một tiếng, tung người vút đi, bay tới một tòa trang viên trong thành, Lục Linh đang đứng sẵn ở đây nghênh đón hắn.
- Đệ đệ.
Vẻ mặt Lục Linh có chút xấu hổ, bộ dạng muốn nói lại thôi, Lục Ly cố nặn ra ý cười, hòa nhã nói:
- Tỷ tỷ, chuyện này không thể trách ngươi. Tình hình cụ thể thế nào? Đã điều tra rõ ràng chưa?
Lục Linh mím môi nói:
- Là dư nghiệt Cơ gia, dẫn đội là một tên Địa Tiên Cơ gia ẩn thế, ngoài ra còn một tên Địa Tiên khác không biết xuất thân từ đâu. Việc này Lục Phong Vân có trách nhiệm không thể trốn tránh, bởi vì hắn không nghe lệnh ta trầm ổn đánh tới, mà cô quân xâm nhập, chấp ý đi công chiếm một mảnh linh mạch.
- Lục Phong Vân?
Lục Ly nhướng mày, đây hình như là một tên trưởng lão chi thứ tay nắm thực quyền, thuộc phe Ngũ thái công, Nhân Hoàng trung kỳ, hắn có một ít ấn tượng.
- Ừm, ta trước đi Tây Quỳ Thành một chuyến xem sao.
Sự tình vừa mới phát sinh, xem ra Lục Linh cũng biết không nhiều, so với ở lại đây hỏi dò, không bằng trực tiếp tới chỗ Bạch Hạ Sương.
Lục Linh khẽ gần đây, nàng cần tọa trấn ở đây, Lục Ly đã tới, không cần nàng phải quá bận tâm. Lục Ly bay vút đi, tiến vào truyền tống trận, một đường truyền tống thẳng đến Tây Quỳ Thành.
Tây Quỳ Thành là một tòa vực thành, sau vẻn vẹn bốn năm lần truyền tống Lục Ly liền đã đến nơi.