Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Những quân sĩ Man tộc bình thường cơ bản không chống đỡ nổi, Thiên Tà châu mạnh mẽ lao tới, một mảnh đất trống rỗng bỗng dung đầy ắp thi thể.
- Điện chủ tới, giết!
Mặc dù đại quân Nhân tộc vô cùng thê thảm, khó khắn chống cự, liên tục thất bại. Nhưng Lục Ly trở về, xuất thủ nghiền ép gần một vạn quân sĩ Man tộc, sĩ khí đại quân Nhân tộc lập tức tăng lên. Trong lòng bọn họ, chỉ cần Lục Ly ở đây, bất kỳ cửa ải khó khăn gì cũng đều có thể vượt qua, thắng lợi cuối cùng chắc chắn thuộc về Nhân tộc.
- Bùm!
Chỉ là cũng không lâu sau, ngọn lửa nhiệt huyết vừa mới nhen nhóm của bọn đã bị dội một gáo nước lạnh. Trên núi Man Thần đột nhiên truyền đến một tiếng nổ nặng nề, sau đó cơ thể khổng lồ của Âm Quỳ Thú bị đánh bay ra ngoài, rơi xuống.
Lúc trước Lục Ly nghĩ rằng việc tiến đánh đại địa Man tộc chắc hẳn rất đơn giản và dễ dàng.
Cho nên lúc nhận được tin bên phía Chấp pháp trưởng lão gặp phải khó khăn, Lục Ly cũng không lập tức tới hỗ trợ, chỉ là sau đó muốn dẫn ba người Khương Khinh Linh tới du ngoạn, nên mới tiện thể ghé tới xem một chút.
Không ngờ rằng lần tiến đánh Man tộc lại là lần tổn thất nghiệm trọng nhất, hắn không nghĩ rằng Man Thần lại ác như vậy, vận dụng Đại Thần thông áp chế Nhân tộc, giúp Man tộc tăng chiến lực.
Nhìn thấy Âm Quỳ Thú bị đánh bay xuống dưới đất, Lục Ly gần như không chút do dự, rống to:
- Toàn quân lui lại ngàn dặm, ngay lập tức!
- Vút!
Thiên Tà châu tiếp tục mạnh mẽ lao tới nơi mà Man tộc tấn công hung ác nhất. Những nơi Thiên Tà châu đi qua, vô số quân sĩ Man tộc lập tức bị đè chết, chả mấy chốc đại quân đã vô cùng hỗn loạn.
- Rút lui!
Không ai dám chất vấn mệnh lệnh của Lục Ly, đại quân lập tức nhanh chóng lui về sau. Thật ra vừa rồi bọn họ cũng muốn rút lui, nhưng đại quân Nhân tộc bị áp chế quá kinh khủng. Mấy người Chấp pháp trưởng lão bị cuốn theo, nếu như lúc đó rút lui thì rất dễ bị tan tác. Đại quân Man tộc mà đuổi giết đến cùng thì cuối cùng đại quân Nhân tộc sẽ toàn quân bị diệt.
Lúc này Lục Ly tới dễ dàng khiến cho đại quân Man tộc khiếp sợ, đại quân Nhân tộc mới có cơ hội lui về phía sau. Có Lục Ly ở đây, đại quân Man tộc cũng không dám đuổi theo.
Trong thời gian ngắn không có cách nào phá hủy đền thờ, Lục Ly tất nhiên sẽ không để đại quân tiếp tục hao tổn.
Chỉ cần rút lui tới chỗ không bị bao phủ bởi ánh sáng màu vàng đất, chiến lực của đại quân Nhân tộc sẽ không bị áp chế, , chiến lực của đại quân Man tộc cũng không tăng cường, tất nhiên sẽ không dám đuổi theo.
Đại quân nhanh chóng lùi về sau, mặc dù đại quân Man tộc muốn đuổi theo, nhưng cứ quân sĩ bên nào đuổi giết thì Lục Ly lại điều khiển Thiên Tà châu bay tới bên đó. Quả cầu khổng lồ đường kính trăm trượng đi qua nơi nào thì thi thể dải đầy ở đó.
- Grừ Grừ!
Âm Quỳ Thú lại ầm ầm lao tới đỉnh núi, Lục Ly ra lệnh cho nó đi hủy đền thờ. Linh trí của nó không cao nên chỉ biết chấp hành mệnh lệnh của Lục Ly, cho dù phải chết cũng sẽ không ngừng xông lên.
- Vút!
Thiết Hàn bay trở về từ phía tây bầu trời, hắn nhìn thấy đại quân Nhân tộc đã rút lui, Thiên Hồ Vương bị Lục Ly thu vào, Chấp pháp trưởng lão dẫn theo một đám trưởng lão vừa đánh vừa lui về sau, vẻ mặt cực kỳ tiếc nuối.
Nếu như Lục Ly về chậm nửa canh giờ, có lẽ đại quân Nhân tộc đều đã chết hết, còn cường giả nhân tộc cũng sẽ chết trận không ít. Đến lúc đó chỉ còn một mình Lục Ly, mà hắn có Man Thần trợ giú, ít nhất là có thể dễ dàng trấn áp được hắn ta. Nhưng mà nếu như có thể giết chết Lục Ly thì càng tốt.
Hiện tại đại quân Nhân tộc chỉ chết trận hơn một nửa, Chấp pháp trưởng lão vàThiên Hồ Vương cũng chưa chết, mặc dù có một số trưởng lão chết, nhưng cũng chỉ là chết hơn một nửa, Thiết Hàn rất không hài lòng với kết quả này.
- Bùm!
Âm Quỳ Thú bay vụt lên, rất nhanh lại bị hất văng xuống, hơn nữa phía trước móng vuốt còn chảy máu, có lẽ là đã bị thương.
Sau khi thần niệm của Lục Ly thăm dò tình hình, hắn lập tức ra lệnh cho Âm Quỳ Thú thông qua liên hệ với linh hồn:
- Âm Quỳ Thú, đừng lên nữa, đi giết chết quân sĩ Man tộc!
Trong thời gian ngắn không có cách nào phá hủy đền thờ, nên Lục Ly quyết định giết chết thật nhiều quân sĩ Man tộc. Nhân tộc đã chết hơn một trăm năm mươi vạn người, vậy thì Man tộc ít nhất cũng phải chết đi hai ba trăm vạn, thì cơn giận trong lòng hắn mới có thể nguôi.
Dù tốc độ của Âm Quỳ Thú bị trấn áp, nhưng vẫn rất khủng bố, ít nhất là so với đỉnh phong Địa Tiên, nó ngửa mặt lên trời gầm vài tiếng, sau đó bắt đầu mạnh mẽ lao lên phía trước.
Nó không cần bộc phát thần thông thiên phú, giống như Lục Ly lao thật nhanh về phía đại quân Man tộc, cái đuôi sắt dài mấy chục trượng quét ngang dọc, đại quân Man tộc từng người từng người bị đè nát.
Tốc độ của Âm Quỳ Thú còn nhanh hơn Lục Ly rất nhiều, bị khí huyết kinh khủng của nó trấn áp, đám quân sĩ Man tộc bình thường phía dưới ngay cả di chuyển cũng khó khăn. Chỉ có thể trơ mắt nhìn Âm Quỳ Thú ầm ầm lao tới, sau đó giẫm nát bọn hắn.
Bất khả chiến bại!
Vô số Man tộc giải phóng Lôi điện để tấn công, còn có người tấn công bằng búa xích, cũng có cường giả Man tộc giải phóng áo nghĩa. Nhưng dù là loại tấn công nào thì Âm Quỳ Thú vẫn không hề bị đánh lui một bước, chứ đừng nói là khiến nó tróc da, bị thương.
- Giết!
Sau khi Chấp pháp trưởng lão dẫn đầu đại quân lui về sau, thì lại tiếp tục xông lên. Vừa rồi nhiều quân sĩ Nhân tộc chết như vậy, hắn lại bị một đám cường giả Man tộc đè lên đánh, không có cách nào cứu viện, nội tâm của hắn kìm nén tức giận. Lúc này Lục Ly đã áp chế Man tộc, làm sao hắn có thể không trở lại báo thù?
Âm Quỳ Thú và Lục Ly không chút kiêng kỵ chém giết quân sĩ Man tộc, mới được nửa tuần hương nhưng dưới núi Man Thần chỗ nào cũng có thi thể Man tộc.
Lục Ly và Âm Quỳ Thú giết chết ít nhất cũng hơn mười vạn Man tộc. Nếu như cứ để hắn và Âm Quỳ Thú chém giết như vậy thì có lẽ sau mấy canh giờ toàn bị mấy trăm vạn quân sĩ này sẽ bị giết sạch.