Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bọn họ giờ phút này đều đứng ở cách trăm dặm, Man Thần, Vu Thần cho dù công kích, phỏng chừng khi công kích bay tới gần thì những người này có thể thoải mái tránh đi, hoàn toàn không thể tạo thành u y hiếp.
Rất nhanh, sơn mạch xung quanh đều bị san bằng, đầy trời khói bụi cuồn cuộn bốc lên, che kín trời, tiếng gầm rú vang bên tai không dứt, vang vọng phạm vi nghìn dặm...
Vèo!
Không cần Man Thần, Vu Thần nói nhiều, Lục Ly xuất kích, hắn khống chế Thiên Tà Châu bay đi, tùy tiện đi một phương hướng.
Bốn phương hướng đều có người, mười Hóa Thần đỉnh phong tách ra, như vậy cho dù Man Thần, Vu Thần công kích bất cứ phương hướng nào thì bọn họ đều có thể thả ra công kích cường đại đánh tan đòn tấn công của Man Thần, Vu Thần.
- Ha ha!
Lục Ly bay phương hướng có Quân Hồng Diệp. Năm xưa một tôn tử của Quân Hồng Diệp chết trong tay Lục Ly, tại hắn mà Quân gia đã chết nhiều cường giả, nhìn thấy Lục Ly bay tới,Quân Hồng Diệp lạnh lùng cười:
- Như thế nào? Lục Ly, sốt ruột rồi sao? Ngươi đừng nóng nảy, qua một thời gian ngắn nữa ngươi sẽ hiểu rằng ác mộng mới vừa bắt đầu!
- Vậy sao?
Lục Ly hừ lạnh một tiếng, khống chế Thiên Tà Châu bay nhanh đụng vào Quân Hồng Diệp. Quân Hồng Diệp bình tĩnh lắc người né qua, không thèm dây dưa với Lục Ly, tiếp tục oanh kích sơn mạch phương xa.
- Tộc vương!
Một Hóa Thần của Quân gia ở bên cạnh lạnh lùng quát:
- Hay là... để ta đi Đại địa Thần Châu gì đó trước? Giết hết tộc nhân, người thân của Lục Ly trước?
Lục Ly đang khống chế Thiên Tà Châu đuổi theo sát Quân Hồng Diệp, nghe người này nói làm hắn tức giận, Thiên Tà Châu bỗng đổi hướng đụng về phía người này.
Người này nhìn thấy Thiên Tà Châu bay tới, nhưng lại không tránh né, trong tay xuất hiện một chiến đao to lớn chém mạnh về phía Thiên Tà Châu.
Bùm!
Vang tiếng nổ trầm đục, Thiên Tà Châu nhấp nháy tia sáng, nó không chút tạm dừng đụng về phía người này, đụng bay hắn.
- Thạch Đầu Nhân ra ngoài giết chết hắn!
Lục Ly quát lớn, Thiên Tà Châu ánh sáng lấp lánh, hơn mười Thạch Đầu Nhân xuất hiện bao vây Hóa Thần của Quân gia.
Vèo!
Lục Ly lao ra, Âm Quỳ Thú ở giữa không trung gầm rống, móng vuốt to lớn bỗng vỗ về phía Hóa Thần Quân gia.
- Lục Ly, ngươi dám?
Quân Hồng Diệp thấy thế gầm lên, lao nhanh đi, một cây trường cung màu đỏ xuất hiện trong tay, bỗng bắn về phía kia.
Oong!
Cây cung của Quân Hồng Diệp vừa hiện ra Lục Ly liền vào trong Thiên Tà Châu, trường tiễn chỉ có thể xé gió bắn về phía Âm Quỳ Thú.
Trường tiễn này rõ ràng ẩn chứa áo nghĩa khủng bố, tốc độ nhanh như ánh sáng, một giây đã bay tới phía sau Âm Quỳ Thú. Trên trường tiễn cháy ngọn lửa màu trắng, sau khi bắn trúng Âm Quỳ Thú thì trường tiễn biến mất, dường như xuyên thủng người Âm Quỳ Thú.
- Hú hú!
Âm Quỳ Thú tức giận gầm lên, móng vuốt không dừng lại, tiếp tục vỗ mạnh về phía Hóa Thần Quân gia, đánh bay người này và một Thạch Đầu Nhân.
Phụt!
Vào phút mấu chốt, ngoài người Hóa Thần Quân gia hiện ra chiến giáp Bán Thần Khí, trên đầu còn có chiến khôi. Nhưng Âm Quỳ Thú vỗ mạnh, đầu của Hóa Thần vẫn bị đập nát, mặt đầy máu, tuy chưa chết nhưng rõ ràng đầu bị chấn động, bị thương nghiêm trọng.
Vèo!
Mười mấy Thạch Đầu Nhân bay đi, vung thiết quyền không ngừng oanh kích Hóa Thần Quân gia. Quân Hồng Diệp nóng ruột nóng gan, sức chiến đấu của đám Thạch Đầu Nhân thoạt trông không được tốt lắm, nhưng ưu điểm là đông người. Hơn nữa Hóa Thần bên hắn bị thương nặng, nếu hắn không cứu viện chắc chắn sẽ bị tươi sống đánh chết.
Xoẹt xoẹt!
Quân Hồng Diệp vội vàng bắn vài mũi trường tiễn, định chấn vỡ tất cả Thạch Đầu Nhân. Khiến hắn tức hộc máu là Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu bay tới ngăn trở mấy mũi tên, tiếp đó một đám Thạch Đầu Nhân xuất hiện, bao vây Quân Hồng Diệp lại.
- Cút!
Quân Hồng Diệp chỉ có thể thu hồi trường cung, lấy ra chiến đao chém bay đám Thạch Đầu Nhân. Quân Hồng Diệp giận dữ gầm lên, không nương tay, hư không bị chiến đao của hắn xẻ ra từng khe nứt, một đám Thạch Đầu Nhân bị hắn chém tan nát.
Vang lên tiếng hét thảm:
- Tộc vương!
Quân Hồng Diệp trợn to mắt nhìn qua bên kia, thấy Hóa Thần nhà hắn bị đập nát đầu, một tiếng tộc vương là tiếng la thê lương cuối cùng.
Dù là khôn ngoan như Quân Hồng Diệp cũng không kiềm được mất lý trí rít gào:
- A, a, a! Lục Ly, ta muốn giết ngươi, giết ngươi, ta muốn giết cả nhà của ngươi!
Cường giả nhà Quân Hồng Diệp vốn không nhiều, lần này chết thêm một Hóa Thần, còn là đường đệ của hắn, điều này khiến hắn suýt chút cuồng bạo.
- Muốn giết cả nhà của ta thì ngươi cũng cần năng lực đó đã.
Lục Ly cười nhạt, theo sau bổ sung một câu nói:
- Nhưng ngươi câu nói này ngược lại nhắc nhở ta, lần này nếu Lục Ly không chết, nhất định đi Địa Hoàng Giới diệt toàn tộc Quân gia của ngươi!
Thạch Đầu Nhân và Âm Quỳ Thú phối hợp hiệu quả tạm được, tuy rằng diệt sát Hóa Thần cảnh đỉnh phong có chút khó khăn, nhưng có thể xử Hóa Thần cảnh trung kỳ, hiện tại đã có một bên bị Lục Ly xử lý.
- Âm Quỳ Thú, đi mạn bắc!
Âm Quỳ Thú dường như bị thương? Lục Ly thông qua liên kết tinh thần khiến nó đi mạn bắc, chờ rời xa Quân Hồng Diệp một khoảng cách, Lục Ly lắc người thu Âm Quỳ Thú về, theo sau lại đi vào Thiên Tà Châu.
Vèo!
Thiên Tà Châu bay về, thu những Thạch Đầu Nhân không bị phá hủy vào. Thạch Đầu Nhân thực lực thua xa Quân Hồng Diệp, giờ phút này bị hắn một đao chém nát một, đã đánh chết bảy, tám con, có để chúng nó lại cũng vô nghĩa.
Thu tất cả Thạch Đầu Nhân về, Lục Ly bay đi phương hướng khấc. Quân Hồng Diệp vốn muốn truy sát, nhưng ngẫm nghĩ một hồi, quay sang cất xác chết của Hóa Thần bọn họ, tiếp tục tức giận công kích mặt đất.
Hắn đuổi theo Thiên Tà Châu đánh cũng vô ích, lo ưu tiên hủy thần đàn của Man Thần, Vu Thần. Hơn nữa tốc độ của Thiên Tà Châu có thể trốn được sao? Hủy đi thần đàn thì Lục Ly không có bất cứ trợ lực.
Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu bay đi, hắn rất nhanh lại tập trung vào một mục tiêu, là một Hóa Thần bên cạnh Nhan Cô ở địa vị mạn bắc, người này rõ ràng không mạnh, uy lực công kích rất yếu, tốc độ tạm được, trên người cũng có chiến giáp Bán Thần Khí.
Vèo!