Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly bay đi, bên Nhan Cô có tổng cộng ba người, Lục Ly lựa chọn dùng Thiên Tà Châu trực tiếp đụng vào Nhan Cô. Đây là Hóa Thần đỉnh phong, hẳn là người mang đội Nhan gia lần này.
- Ha ha!
Nhan Cô không sốt ruột, vỗ một chưởng. Bàn tay giống nước, có thể dao động. Thiên Tà Châu đụng vào, sau đó... nó bay đi hướng khác.
- Thần thông này hơi thú vị!
Lục Ly tương kế tựu kế đụng vào Hóa Thần khác, đụng bay Hóa Thần Nhan gia.
Khoảnh khắc này, Lục Ly quát to:
- Hải Trãi Vương!
Hải Trãi Vương lao ra, chớp mắt biến ra bản thể, phun ra một luồng khói xanh. Nhưng Hóa Thần kia không phải ăn chay, đột nhiên đâm ra trường thương, xuyên thủng Hải Trãi Vương, khiến Hải Trãi Vương nháy mắt bị tổn hại nặng.
Lục Ly quát to:
- Biến trở về hình người!
Hải Trãi Vương vừa bay đi trốn vừa biến về hình người. Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu thu Hải Trãi Vương vào. Hóa Thần bên kia thì bị khói xanh bao phủ, liều mạng bay ra ngoài.
- Hải Trãi tộc!
Sắc mặt của Nhan Cô nghiêm túc hơn, lao nhanh đến, muốn giải vây cho tộc nhân của mình. Sao Lục Ly có thể để Nhan Cô đến gần, Thiên Tà Châu bay tới, nhanh chóng ra mười mấy Thạch Đầu Nhân công kích Nhan Cô.
Nhan Cô rống to:
- Nhan Sắt, đi giúp Nhan Viêm một tay!
Nhan Cô lấy ra một thanh trường kiếm bắt đầu công kích Thạch Đầu Nhân, hắn nhìn ra được Lục Ly định giết Nhan Viêm.
Vèo!
Thiên Tà Châu lại bay tới, Lục Ly lại thả ra bảy, tám Thạch Đầu Nhân bao vây Nhan Sắt, sau đó Lục Ly bay về phía Nhan Viêm, lắc người thả ra Âm Quỳ Thú.
- Hú hú!
Sau khi Âm Quỳ Thú đi ra thì không ngừng gầm rống, trong mắt đều là vẻ thống khổ, dường như mũi tên kia của Quân Hồng Diệp khiến nó bị thương rất nặng, rất là khó chịu. Nó gào to mấy tiếng xông về phía Nhan Viêm. Người Âm Quỳ Thú lấp lánh ánh sáng đỏ, khuếch tán sóng khí màu đỏ, nó lao vào làn khói xanh, vỗ mạnh xuống đầu Nhan Viêm.
Hải Trãi Vương phun ra khói xanh không nhiều, chỉ bao phủ phạm vi hơn mười trượng, vừa đủ nhốt Nhan Viêm ở bên trong. Thân thể của Âm Quỳ Thú to cỡ trăm trượng, món vuốt nó thò vào trong làm độ dày của làn khói xanh mỏng bớt.
- Chết đi!
Nhan Viêm cầm một thanh hắc kích chém về phía móng vuốt của Âm Quỳ Thú, động tác của hắn cực kỳ chậm, thoạt trông bị thả chậm gấp trăm lần. Móng vuốt của Âm Quỳ Thú, vđang chơi đùa.
Sóng khí màu đỏ của Âm Quỳ Thú khuếch tán đến người Nhan Viêm, nhưng không ảnh hưởng đến hắn quá lớn, chỉ làm tốc độ của hắn chậm lại.
Lục Ly luôn quan sát tình huống bên này, hắn thả Thiên Hồ Vương ra ngoài. Trong mắt Thiên Hồ Vương bắn ra chùm sáng màu đỏ hồng bay vào người Nhan Viêm, ánh mắt của Nhan Viêm thoáng mờ mịt.
Sao Lục Ly có thể không bắt lấy cơ hội trận chiến như vậy?
Lục Ly lại thả ra Hải Trãi Vương. Hải Trãi Vương bỗng hít một hơi, những luồng khói xanh biến mất, móng vuốt của Âm Quỳ Thú chụp xuống đầu Nhan Viêm.
Bùm!
Thân thể Nhan Viêm bị đánh bay, lựcphi thường khủng bố, cho dù mang chiến khôi Bán Thần Khí cũng không đỡ nổi. Giống như Hóa Thần Quân gia, đầu của Nhan Viêm vỡ ra, nhưng không có chết đi.
- Âm Quỳ Thú, tiếp tục công kích!
Lục Ly thông qua liên kết tinh thần truyền lệnh cho Âm Quỳ Thú, hắn thì khống chế Thiên Tà Châu bay về phía Nhan Cô. Bởi vì trong thời gian ngắn ngủi này, Nhan Cô đã hủy năm, sáu Thạch Đầu Nhân, hơn nữa lao ra vòng vây Thạch Đầu Nhân, sắp qua bên kia cứu viện.
Oong oong!
Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu tới gần Nhan Cô, một hơi thả ra mấy chục Thạch Đầu Nhân, lại bao vây Nhan Cô. Nhan viêm lập tức sẽ bị đánh chết, hắn làm sao có thể khiến Nhan Cô đi qua cứu người được?
Nhan Cô tức giận quát:
- Lục Ly, ngươi dám?
Trường kiếm trong tay Nhan Cô biến ra bóng kiếm rợp trời, đánh bay một đám Thạch Đầu Nhân xông lên.
Nhan Cô nhìn từng vòng vây Thạch Đầu Nhân, lại nhìn phương xa, Âm Quỳ Thú đang lao nhanh về phía Nhan Viêm.
Nhan Cô rít gào:
- Nhan gia ta là đệ nhất gia tộc Cửu Giới, lão tổ Nhan gia ta là đại năng Thần Giới! Ngươi dám giết người của Nhan gia ta, cho dù ngươi trốn đi chân trời góc biển cũng chỉ có một con đường chết!
Lục Ly cười khẩy nói:
- Đại năng Thần Giới? Hù chết tiểu gia, Âm Quỳ Thú, đập mạnh vào, giết người của Nhan gia!
Đấu Thiên Đại Đế cũng là đại năng Thần Giới, nhưng đám Hóa Thần Cửu Giới vẫn giết tới Đấu Thiên Giới đấy thôi. Man Thần, Vu Thần là thần linh, nhưng ở Phàm Nhân Giới không thể giết được Hóa Thần đỉnh phong, thần linh nghe thì dọa người, nhưng ở Phàm Nhân Giới thật ra không cần thiết quá sợ hãi, thần không phải thật sự không có gì không thể làm được.
Bùm!
Nhan Viêm bị Âm Quỳ Thú đập mạnh xuống đất, mặt đất lõm xuống một hố sâu lớn, Bán Thần Khí ngoài người hắn tự động bay ra, rõ ràng, Nhan Viêm đã bị chấn sát.
Nhan Cô tức giận quát:
- Nhan Viêm!
Sự tình lần này là Nhan gia cầm đầu, cũng cử nhiều Hóa Thần đi nhất. Nhưng vừa rồi đã chết hai người, bây giờ chết thêm một người, điều này khiến hắn cảm giác không cách nào tiếp thụ, sau khi trở về không biết ăn nói sao với tộc vương Nhan gia.
Ngẫm lại trước khi đi, hắn còn thề thốt, tinh thần phơi phới, nào ngờ thành kết cục như bây giờ, trong lòng hắn càng điên tiết.
Vốn cho rằng lần này Đấu Thiên Giới nh onhỏ, một giới diện cấp thấp nhất, nhỏ bé nhất thì có cường giả gì? Tộc vương Nhan gia triệu tập một trăm Hóa Thần, Nhan Cô còn cảm thấy quá nhiều, hắn một người mang mấy Hóa Thần đủ rồi, hiện tại xem ra cũng là trò cười...
- Rất tốt, Lục Ly, ngươi giỏi lắm!
Nhan Cô giận dữ cười gằn, nhìn Thiên Tà Châu, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Lần này ta không bằm thây ngươi ra vạn mảnh thì ta không phải con cháu Nhan gia!
- Không làm con cháu Nhan gia?
Lục Ly gay gắt mỉa mai:
- Vậy ngươi làm cháu chắt của Lục gia chúng ta đi? Nhan gia các ngươi được gọi là đệ nhất gia tộc Cửu Giới, uy danh lừng lẫy, xem ra cũng không được tốt lành gì.
- Âm Quỳ Thú, đánh chết Nhan Sắt!
Lục Ly ra mệnh lệnh thứ hai cho Âm Quỳ Thú, hoàn toàn đắc tội Nhan gia? Hắn chưa bao giờ sợ hãi bất cứ nhà giàu nào. Nhan gia có một đại năng Thần Giới thì sao chứ? Ai muốn giết chết Lục Ly này đều phải trả giá bằng máu.