Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hắn tin chắc rằng nếu cứ như vậy mà dẫn người trở về... Tộc trưởng nhà hắn sẽ nổi giận, chắc chắn sẽ lập tức chém chết hắn, nếu không sẽ không thể nào cho Nhan Thiên Cương một câu trả lời.
Cho dù không giết hắn, sau này nhất mạch ở Nhan gia như hắn cũng đừng mong ngẩng đầu, có thể từ từ * *, cuối cùng hoàn toàn chết đi. Sinh ra trong đại gia tộc chưa chắc là chuyện tốt, bên trong đại gia tộc cạnh tranh vô cùng kịch liệt, giống như Lục gia, nhất mạch như Lục Chính Đàn vì có được quyền lực, cũng không tiếc lòng hãm hại Lục Nhân Hoàng và Lục Ly tới chết.
- Cứ giết một nhóm trước đi!
Nghĩ tới đây mắt Nhan Cô từ từ đỏ lên, hắn âm thầm hạ quyết tâm, không thể chờ tiếp nữa, mười ngày nữa sẽ giết một nhóm con dân trước để ép Lục Ly đi ra.
Ai biết sẽ xuất hiện con thiêu thân gì đúng không? Lục Ly cũng không phải là nhân vật nhỏ, hắn chính là người ngay cả Ngô Quảng Đức, tộc trưởng Lý gia cũng có thể giết.
- Phương Duệ!
Nhan Cô trầm tư trong chốc lát rồi gầm lên:
- Đi dán thông báo, tất cả những thành trì khống chế được đều dán thông báo, nói cho Lục Ly... Sau mười ngày, nếu còn không ra, ta sẽ động thủ, giết hết một trăm triệu con dân. Kéo dài thêm một ngày ta giết thêm một trăm triệu.
Hắn bên này cộng thêm Quân Hồng Diệp, Phùng Vạn Hổ, Trần Vô Tiên bên kia đã bắt giữ được hơn hai tỷ con dân. Hắn định giết hại trước một ít, xem thử xem Lục Ly đến cùng có thể ngồi yên được hay không? Hắn cũng không muốn Lục Ly dàn xếp âm mưu quỷ kế gì để đưa toàn bộ bọn họ hại chết.
Sau khi phần lớn các thành trì đều dán thông báo, Nhan Cô tin chắc rằng Lục Ly rất nhanh có thể nhận được tin tức, bọn họ đã sớm phát hiện ra Mẫu Tử Liên Thể thú ở đây.
Số Mẫu Tử Liên Thế thú ở xung quanh đây Nhan Cô không có hạ lệnh giết, là vì để Lục Ly biết tình tình nơi này, biết hắn bắt giữ nhiều nhân tộc như vậy.
Rất nhanh vô số thành trì đã treo lên thông báo, viết lời nói của Nhan Cô, hắn còn còn phái người đi đưa tin cho đám người Trần Vô Tiên, Quân Hồng Diệp để bất cứ lúc nào họ cũng phải cảnh giác, sau khi qua mười ngày Lục Ly bí quá sẽ làm liều. Nếu như Lục Ly dám ra tay, Nhan Cô sẽ để cho bọn họ giết hết toàn bộ con dân bắt giữ được, sau khi giết giết hết sẽ khiến cho Đấu Thiên giới máu chảy thành sống.
...
Sau khi Nhan Cô dán thông báo, chỉ trong thời gian ba cây nhan Lục Ly đã nhận được, Hòa Nguyệt là người giám sát cục diện của Đại địa Thần Châu, đương nhiên có thể dò xét ra.
- Mười ngày sao? Vậy đủ rồi!
Lục Ly đã trở lại thành Kim Cương, còn nghỉ ngơi một thời gian dài, hắn hớn hở đứng lên nói:
- Kha Mang, đi thôi!
Chuyện Lục Ly thu phục Thần Thi cũng không nói cho quá nhiều người, chỉ nói cho Chấp Pháp Trưởng Lão và Lục Chính Dương. Còn chưa nói cho đám người Khương Ỷ Linh, hắn chỉ để cho bọn họ yên tâm, hắn có tự tin nắm chắc phần thắng của trận chiến này.
- Lục Ly, ta cùng đi với ngươi được không?
Chấp Pháp Trưởng Lão đứng dậy nói:
- Ta là Chấp Pháp Trưởng Lão của điện Thí Ma, con dân của Đại địa Thần Châu đang gặp khó khăn, ta không thể ngồi yên không để mắt đến.
- Tạm thời không cần đâu thái gia gia!
Chiến lực của Chấp Pháp Trưởng Lão so với Hóa Thần bình thường cũng không có khác biệt, ra trận cũng không có tác dụng quá lớn, ngược lại sẽ khiến Lục Ly lo lắng, hắn mỉm cười nói:
- Ngài trấn giữ ở đây đi, chờ tin tức của ta.
Nói xong Lục Ly nhìn sang đám Khương Ỷ Lan, gật đầu với từng người rồi mang theo Kha Mang, Giải Trãi Vương, Thiên Hồ Vương bay vào cửa Hỏa Ngục.
Ra khỏi Hỏa Ngục, lại từ cửa ra vào bí mật của Hoang Giới đi vào Trung Châu, Lục Ly dặn dò với Kha Mang, Giải Trãi Vương, Thiên Hồ Vương:
- Các ngươi cứ dựa theo sự sắp xếp của ta mà làm, phải làm được trong vòng mười ngày.
Kha Mang trịnh trọng gật đầu, bảo đảm nói:
- Yên tâm đi thánh chủ, ta sẽ làm hết sức.
Kha Mang và Thiên Hồ Vương, Giải Trãi Vương đi vào Thí Ma chiến trường, Lục Ly và Hòa Nguyệt ẩn nấp ở xung quanh, không có bất cứ hành động nào, chỉ dựa vào Hòa Nguyệt để giám sát toàn bộ Đại địa Thần Châu.
Sau năm ngày, Lục Ly ngồi Thiên Tà Châu đứng dậy, lao nhanh qua mấy vặn dặm tìm được một cái thành lớn. Sau đó đi một mạch bằng truyền tống, mục tiêu rõ ràng là bay tới thành Khiếu Thiên.
Đám người Nhan Cô đã khống chế Thiên Cung, Vấn Tiên Điện, Xích Nguyệt Trai, các thế lực đều có rất nhiều trinh sát, cho nên sau khi Lục Ly truyền tống mấy lần, tin tức hắn xuất hiện thoáng cái đã truyền đến tai đám người Nhan Cô.
Biết được Lục Ly một mạch truyền tống tới bên mình, Nhan Cô vừa hưng phấn vừa khẩn trương, Lục Ly tới đưa Thiên Tà Châu sao? Hay là tới giết đi hắn đây?
Nhan Cô trầm tư chốc lát, một mình lặng lẽ rời đi thành Khiếu Thiên, ẩn nấp ở xung quanh bên trong một sơn cốc.
Nếu có chuyện gì, hắn có thể lặng lẽ tẩu thoát. Hắn trốn ở này bất kỳ lúc nào cũng có thể điều khiển thế cục của thành Khiếu Thiên, nếu như Lục Ly làm loạn, hắn sẽ lập tức để đám người kia cho dù dốc hết sức, liều mạng cũng phải giết năm trăm triệu con dân của phía bắc thành.
Xung quanh đây vốn chỉ có thể tụ tập hai ba trăm triệu con dân, sau khi Nhan Cô tới đây cũng không yên lòng, nên hạ lệnh để người ta đưa con dân phạm vi trăm dặm đều tụ tập tới đây.
Thành Khiếu Thiên phương bắc là một vùng đồng bằng rộng rãi không có dấu vết, giờ phút này thành phương bắc tròn mấy nghìn dặm đều là lều trại, chi chít đều là bóng người, bởi vì quá nhiều người nên đồ ăn cung cấp không đủ, gần đây còn chết đói mấy trăm vạn con dân.
Tính cách Nhan Cô rất ác độc, hắn để một Hóa Thần bố trí rất nhiều cấm chế. Những cấm chế này nếu như bọn họ không khởi động thì sẽ không có chuyện gì, nhưng một khi khởi động, trong một lời nói sẽ khiến ở đây nổ tung. Hơn nữa nếu một cấm chế nổ tung, có thể kéo theo những cấm chế còn lại, cuối cùng vài trăm triệu nhân tộc trong phạm vi mấy nghìn dặm có thể còn sống sót bao nhiêu người, vậy xem ý trời rồi.
Đây là Nhan Cô phòng ngừa Lục Ly đột nhiên đột kích, giết chết hắn và làm khiếp sợ đám Hóa Thần.