Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1509 - Chương 1497: Đuổi Giết

Bất Diệt Long Đế Chương 1497: Đuổi giết

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Xoẹt!

Nhưng mà ngay lúc này, có một tiếng xé gió bén nhọn vang lên, Hóa Thần giám sát Lục Ly trên đỉnh núi kia theo bản năng nhìn lướt xuống, lại thấy một nắm tay màu vàng đang phóng lớn ở trước mắt. Hắn căn bản không kịp phản ứng, nắm đấm kia lập tức đập vào trên người của hắn.

BÙM!

Thân thể hắn nổ tung trong nháy mắt, Lục Ly lớn tiếng quát vang lên:

- Thần thi, đánh chết người ẩn nấp phía dưới kia.

Vèo vèo!

Giọng nói Lục Ly vừa hạ xuống, thân thể Thần Thi chợt lóe xuất hiện ở phía trước Hóa Thần đang ẩn nấp, tốc độ phản ứng của Hóa Thần kia cũng không tệ lắm, lập tức lùi về phía sau ngay, còn lấy ra một khối ngọc phù cảnh báo cho Phương Duệ.

BỐP!

Hắn vừa mới cầm ngọc phù, thần thi lóe một cái đã tới bên cạnh hắn, một quyền ập tới đột ngột, không có gì ngoài ý muốn, Hóa Thần này bị đánh nổ nát.

Vèo vèo!

Lục Ly bay tới sau, hắn cầm một miếng ngọc phù cảnh báo trong tay, tay còn lại nắm lấy chân Thần Thi, hắn quát khẽ nói:

- Thần Thi, dùng hết tốc lực bay tới hướng đông!

Xoẹt!

Thần Thi mở ra hai cánh, hóa thành một tàn ảnh biến mất tại chân trời phía đông. Hòa Nguyệt đứng trên đỉnh núi, cái miệng nhỏ mở thật to, vừa nãy đánh chết hai Hóa Thần chỉ trong thời gian một giây, bây giờ qua thời gian một giây nữa, Lục Ly và Thần Thi đã biến mất không thấy.

- Tốc độ này...

Lục Ly đột nhiên hành động, khiến Hòa Nguyệt không phản ứng kịp, còn Thần Thi kia đúng là quá kinh khủng! Hai người Hóa Thần, một quyền một người, thân thể nổ tung thành một vũng máu, có cảm giác đây không phải là cường giả cấp Hóa Thần, mà là hai tượng đất.

- Hả?

Ngoài thành Khiếu Thiên, Phương Duệ và một người khác ẩn thân trong đoàn người, hai người đang ngồi xếp bằng dưới đất, lúc này đều bị thức tỉnh. Bởi vì hai miếng ngọc phù bản mạng trên người Phương Duệ đã vỡ vụn rồi, chính xác là vỡ vụn cùng một lúc.

Ngọc phù bản mạng vỡ vụn, điều này có nghĩa là hai Hóa Thần đã chết.

Phương Duệ theo bản năng định ra tay tấn công cấm chế, giết hết mấy ức người này giết hết trả thù Lục Ly.

Nhưng vào lúc này ngọc phù cảnh báo trong tay của hắn đột nhiên vỡ vụn rồi, điều này làm cho hắn hơi kinh ngạc!

Dựa theo tình huống thường mà nói, ngọc phù cảnh báo nên vỡ vụn trước, sau đó mới tới ngọc phù bản mạng vỡ vụn. Hai người giám sát Lục Ly Hóa Thần phát hiện Lục Ly động thủ, cho nên bóp nát ngọc phù cảnh báo, sau đó mới bị Lục Ly giết chết.

Tại sao lại trái ngược như vậy? Chẳng lẽ ngọc phù bản mạng này có vấn đề, hay là ngọc phù cảnh báo có vấn đề vậy? Hoặc là do Lục Ly không ra tay hả?

Mọi người điều sẽ có lòng hiếu kỳ, trong lòng Phương Duệ kinh ngạc, đương nhiên quên mất tấn công. Hắn im lặng trong thời gian hai hơi thở, bầu trời phía tây vang lên tiếng xé gió.

Lục Ly và Thần Thi tới!

Lục Ly chọn Khiếu Thiên Sơn là có nguyên nhân, bởi vì ngọn núi này rất nổi tiếng, hơn nữa khoảng cách lại rất gần thành Khiếu Thiên. Khoảng cách hai trăm dặm nếu đúng như lời của hắn đoán chừng phải mất thời gian mười mấy hơi thở, nhưng trong chớp mắt Thần Thi đã có thể bay tới.

Cho nên hai người Phương Duệ sắp xếp để giám sát kia, cũng không khác gì không phái người giám sát vậy. Vừa rồi chỉ trong thời gian một hơi Thần Thi của hắn đã chơi chết hai Hóa Thần kia, sau đó chạy tới đây, cộng dồn thời gian lại cũng chưa tới thời gian bốn hơi thở!

Cộng thêm trên người hắn có một miếng ngọc phù cảnh báo, mới vừa bóp nát lúc nãy, điều này khiến cho Phương Duệ có hơi kinh ngạc không yên, cho nên hắn chọn lựa thời cơ từ khắp các phương diện hầu như không có sai.

Khẩn trương nguyên một ngày rồi nguyên một đêm, cho dù là Hóa Thần cũng sẽ mệt mỏi cả người. Khi thấy ánh bình minh kia trong lòng mọi người sẽ tự động buông lỏng, bởi vì đã chịu đựng qua đêm tối khó khăn nhất.

Lục Ly làm tất cả cũng vì tranh thủ thời gian một hai hơi thở này, khoảng thời gian đó cũng đủ để cứu vớt tính mạng của mấy ức con dân rồi.

Thần thức của hắn dừng trên Phương Duệ và Hóa Thần bên cạnh, đầu tiện hạ lệnh ở trong lòng với Thần Thi trước:

- Giết chết hai người kia!

Vèo vèo!

Thần Thi bay đi như một tia chớp, trong nháy mắt đã đứng trước Phương Duệ, trong lòng Phương Duệ sợ hãi, bởi vì hắn vừa mới nghe được tiếng rít gió phá vỡ không gian, sau một giây thần thi đã bay tới. Cũng bởi vì tạo hình và hơi thở của Thần Thi khiến cho Phương Duệ kinh ngạc ngạc lần nữa.

Khí thế của Thần Thi kỳ thực đã thu liễm rất nhiều, hắn bé lại rồi, khí thế rõ ràng giảm đi rất nhiều, nếu không khí thế khủng bố của hắn đủ để ép chết những nhân tộc đáng sống bình thường xung quanh.

Cho dù thu liễm, khí thế trên người Thần Thi cũng vô cùng kỳ lạ, vừa cảm thấy có hơi thở của xác chết lại vừa có hơi thở của người sống. Cộng thêm không có đầu, trên cổ còn rõ ràng dấu vết bị đao cắt đứt, cho dù là ai nhìn vào cũng phải kinh ngạc một giây.

Ầm!

Đối mặt với cấp bậc cường giả như Thần Thi mà sững sờ cũng đủ khiến cho Phương Duệ chết đi chín, mười lần rồi. Một quyền của Thần Thi đập vào trên cơ thể Phương Duệ, một giây sau thân thể Phương Duệ nổ tung, máu văng đầy trời bay bốn phương tám hướng, dính vào người dân bình thường xung quanh là việc không thể tránh khỏi, mấy trăm bình dân chạy ra ngoài, thấy thân thể ở giữa không trung đang sống sờ sờ bị đánh chết rồi.

- A? Đây là thứ gì vậy?

Một nơi khác, một Hóa Thần cách Phương Duệ không xa, vốn dựa theo kế hoạch ban đầu hai người sẽ tách ra. Nhưng Lục Ly một ngày một đêm không động thủ, hai người cho rằng không có chuyện gì rồi nên tụ tập lại với nhau, dù sao trong lòng rất khẩn trương nên mới muốn giao lưu với người khác.

Thấy Phương Duệ bị một quái vật không đầu dùng một quyền đánh chết, Hóa Thần đó bị dọa rồi. Sau một khắc thân thể Thần Thi chợt lóe xuất hiện ở bên cạnh hắn, kết cục của hắn đã định trước rồi.

Vèo vèo!

Ngoài ra Lục Ly cũng đã bay tới, hắn tập trung vào đám người cung chủ Thiên Cung, lập tức phóng ra Linh Phong đầy trời bao vây đám người bọn họ. Sau đó ngay cả một câu hắn cũng không hỏi, đã phóng thích Thần Binh Linh Phong chém chết hai Địa Tiên và một đám Nhân Hoàng.

Bình Luận (0)
Comment